Người Thừa Kế Hào Môn

Cũng có lúc trần bình biết sợ


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tào Quân sắc mặt cứng ngắc lại, không nghĩ tới, Trần Bình lại tìm tới nhanh như vậy! Anh ta ngược lại không nhanh không chậm rót cho mình một ly rượu, uống hơn nửa, rồi sau đó lạnh lùng nói: “Mày hủy gia đình nhà họ Tào của tao, ba tao cũng bởi vì mày mà chết, tao cũng bởi vì mày mà biến thành người như bây giờ, giữa chúng ta, đã sớm có thù không đội trời chung.

“Mày đã biết là tao làm rồi, vậy thì mày muốn làm gì cũng được, mày muốn thế nào?”

Tào Quân sắc mặt thản nhiên nhìn Trần Bình, trong mắt tràn đầy hận thù.

Trần Bình nhíu chân mày nói: “Trước kia lỗi của ai người đó gánh, nên tao không giết mày, đã là xem tình nghĩa anh em bao năm, thế nhưng hết lân này đến lân khác mày muốn hại tao, mày đã vượt qua ranh giới cuối cùng của tao.”

“Ha ha.”

Tào Quân cười lớn một tiếng nói: “Trần Bình, lúc này mày còn ở trước mặt tao giả trang cái gì? Mày là người như thế nào, tao rất hiểu.

Mà tao có một cái vẫn không thể nào hiểu, mày đã có bản lĩnh như vậy, vì sao một mực giấu diếm Giang Uyển.”

Trần Bình lắc lắc đầu nói: “Đây là việc của tao, không có quan hệ gì với mày, mày chỉ cần nhớ kĩ, hôm nay tao tới tìm mày để cùng tính hết một lượt nợ mới nợ cũ với mày.”

Tào Quân nghe vậy, gật đầu một cái nói: “Được, vậy mày định làm như thế nào? Giết tao ở chỗ này?”

Tào Quân cũng không tin, Trân Bình có can đảm đối ra tay với mình.

Trần Bình ánh mắt lạnh lùng, nhìn chằm chằm Tào Quân nói: “Còn không đến mức phải giết mày, tao nghĩ rằng sẽ cho mày một bài học, cũng coi như là hôm nay tao nhân nhượng lần cuối cùng đối với mày, hy vọng sau lần này, mày có thu liễm lại, nếu như mày còn tệ hại hơn, như vậy thì tao cũng không ngại mà nhận lấy cái mạng của mày đâu.”

Dứt lời, Trân Bình đứng dậy rời đi.

Sau đó Hậu Nguyên lạnh lùng nhìn chằm chằm Tào Quân nói: “Đập gãy một chân của nó!”

Tào Quân ngồi ở trêи ghế salon, nghe được câu này, lại nhìn thấy hai người đang đi về phía mình, liên hoảng hốt vô cùng! Anh ta
gào thét nói: “Bọn mày dám! Tao là Tào quân! Nếu bọn mày dám đụng đến tao, tao sẽ để chúng mày trả giá bằng máu!”

Nhưng mà.

Hậu Nguyên chẳng thèm để ý, chỉ phất tay một cái.

Rồi sau đó, dưới sự hoảng sợ của Tào Quân, hai người đi tới bên cạnh anh ta, đè anhNgười Thừa Kế Hào Môn - Chương 651: Cũng có lúc trần bình biết sợNgười Thừa Kế Hào Môn - Chương 651: Cũng có lúc trần bình biết sợNgười Thừa Kế Hào Môn - Chương 651: Cũng có lúc trần bình biết sợNgười Thừa Kế Hào Môn - Chương 651: Cũng có lúc trần bình biết sợNgười Thừa Kế Hào Môn - Chương 651: Cũng có lúc trần bình biết sợNgười Thừa Kế Hào Môn - Chương 651: Cũng có lúc trần bình biết sợNgười Thừa Kế Hào Môn - Chương 651: Cũng có lúc trần bình biết sợNgười Thừa Kế Hào Môn - Chương 651: Cũng có lúc trần bình biết sợNgười Thừa Kế Hào Môn - Chương 651: Cũng có lúc trần bình biết sợNgười Thừa Kế Hào Môn - Chương 651: Cũng có lúc trần bình biết sợ ——————-

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện