*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vạn Hưng Học nghe tin, đầu tiên là ngây ngốc, sau đó thì khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh lùng thản nhiên, anh ta nói: “Cha, cha định đi thăm dò Trân Bình thử sao?”
Vạn Kim Long cười mà không nói, ông ta nhìn ra ngoài cửa sổ, mưa đã có xu hướng tạnh dân.
Khuôn mặt già nua của ông ta chợt nở một nụ cười lạnh như nắng mưa thất thường, nói: “Đương nhiên là phải thăm dò thử, nhà họ Vạn chúng ta biến thành thế này không phải đều nhờ anh ta ban tặng cả sao! Lần này, chúng ta thay đổi tình thế, để xem xem đối với anh ta thì tôn nghiêm quan trọng hay con gái quan trọng hơn!”
“Cha, lần này chúng ta phải dẫn bao nhiêu người theo? Nhà họ Liễu cũng chẳng phải nơi tốt lành gì, con có cần phải sắp xếp người đi cùng không?”
Vạn Hưng Học hỏi, anh ta lo lắng những điều này cũng không phải là không có nguyên nhân.
Suy cho cùng thì ở Vân Biên này, dinh thự của nhà họ Liễu cũng chẳng khác nào hoàng cung, canh phòng rất nghiêm ngặt! Hơn nữa người mà bọn họ muốn gặp mặt lại là Trần Bình, chính là người trẻ tuổi đã đạp nhà họ Vạn từ trêи thiên đường rơi xuống địa ngục đó! Sau khi Vạn Kim Long do dự một lúc thì nói: “Dẫn theo, không cần nhiều, chọn vài tên thuộc hạ xuất sắc nhất đi theo là được rồi.”
Vạn Hưng Học đáp một tiếng rồi liên vội vội vàng vàng rời khỏi phòng.
Đợi sau khi anh ta trở lại phòng mình, ánh trăng soi rọi trong phòng, anh ta thấy có một người phụ nữ đầu tóc tán loạn, thần kinh có vẻ không bình thường đang ngồi trêи sofa xem phim hoạt hình trong TV, nhìn những diễn viên trong đó rồi học theo.
Tưởng Văn Lệ, người đã từng là ảnh hậu, bắt đầu từ lúc đó liên trở nên điên điên khùng khùng.
Từ sau việc lần trước, nhà họ Vạn bị chèn ép nặng nề, con đường nghệ thuật của bà ta cũng trực tiếp sụp đổ, hơn nữa còn bị bạo lực mạng.
Trong lúc nhất thời, Tưởng Văn Lệ không thể tiếp nhận nổi sự thật nên đã đè nén trong lòng thành tâm bệnh, trở thành bộ dạng thê thảm như hiện giờ.
Cũng coi như là báo ứng của bà
ta.
Vạn Hưng Học đi qua ôm bà ta ngồi xuống ghế sofa, khi ông ta nhìn người phụ nữ đã nửa điên nửa ngốc của mình, trong mắt lộ ra tình cảm dịu dàng, nói: “Vợ à, em yên tâm đi, anh nhất định sẽ báo thì thay em, chắc chăn anh sẽ làm cho anh ta phải trả giá thê thảm vì những việc anh ta đã làm trước đây!”
“Giết! Giết giết giết!”
——————-