*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tối, trong Túy Mộng Đình phồn hoa náo nhiệt nhất ở Thượng Hải.
Được xây dựng theo lối kiến trúc châu Âu, bậc thang cẩm thạch, bốn phía đều sáng bóng, còn trải thảm đỏ.
Ở cổng cũng có các người đẹp cao gầy khí chất, hình thường đều tốt đứng tiếp đãi.
Những chiếc xe sang trọng nối tiếp nhau dừng ở cửa chính, bước xuống là những người nam nữ xinh đẹp, lộng lẫy, đều là nhân vật lớn, giàu có ở Thượng Hải, thậm chí trong nước.
Không biết còn tưởng rằng nơi này chuẩn bị ăn tiệc mừng gì.
Nói cũng lạ, một nơi xa hoa như Túy Mộng Đình, các gia đình giàu có, quyền thế đến góp vui, nhưng mọi người đều chưa từng thấy ông chủ lớn đứng sau Túy Mộng Đình.
Người ra mặt chính là quản lý nơi này, Dịch Văn Bỉnh.
Ở Thượng Hải, Dịch Văn Bỉnh cũng được coi là nổi tiếng, phàm là gia đình giàu có hay các xí nghiệp đều phải nể mặt mấy phần.
Lúc này, Túy Mộng Đình đã trải thảm đỏ ở sảnh chính, một chiếc Lincoln dài chạy tới.
Xe dừng lại, nhân viên phục vụ bước nhanh tới, mở cửa xe.
Trong xe, một người đàn ông anh tuấn mặc âu phục xanh đen cùng cà vạt hợp màu bước xuống, anh ta khá đẹp trai, mặt trăng môi đỏ, làm đối tượng mà không ít phụ nữ ngưỡng mộ.
Trần Khắc Hành chỉnh lại âu phục, vẻ mặt tươi cười, sau đó bước về phía sảnh lớn.
Nhưng mà ngay khi anh ta vừa định bước đi thì một chiếc Rolls-Royce liền chạy tới.
Anh ta đứng tại chỗ, lông mày nhíu lại, nhìn người đàn ông trung niên bước xuống xe, chính là ông Bạch ban sáng.
Ông Bạch vội vàng đi ra cửa sau, mở cửa, khom người cung kính nói: “Cậu Trần, đến rồi.”
Trần Bình bước xuống xe, mặc một bộ trang phục đơn giản, nhìn qua rất hiền hòa.
Từ lúc anh bước xuống, liến hấp dẫn ánh mắt của nhiều người.
Tới chỗ này có một nửa các nhân vật có máu mặt ở Thượng Hải đều quen biết ông Bạch.
Ông Bạch ở Thượng Hải, ai mà không biết? Nhưng mà bọn họ hoàn toàn không biết chàng trai trẻ tuổi mà ông
Bạch theo sau kia.
Ông Bạch rất cung kính, thậm chí còn mở cửa xe cho anh ta.
Điều này thật thú vị.
Người có thể để ông Bạch cung kính, như vậy tối nay Túy Mộng Đình rất náo nhiệt rồi.
“Ai, người đó là ai, có thể để ông Bạch mở cửa xe, xem ra thân phận của anh ta không
——————-