*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tuy nhiên, Trần Bình vì buồn đái nên rất vội vàng đi vào nhà vệ sinh mà không quan sát kỹ.
Khi quay lại thì cửa phòng riêng đã đóng lại.
Trần Bình quay lại phòng riêng của mình, Ông Bạch và những người khác đã nóng lòng chờ đợi, khi Trần Bình đến, vài người đã vội vàng chia bài và bắt đầu chơi.
Sau vài vòng, Trần Bình may mắn và thẳng được một số tiền nhỏ.
Vốn dĩ khi vừa bắt đầu, một trăm nghìn thẻ đánh bài ở trước mặt Trần Bình là Ông Bạch đưa, nhưng không lâu sau, số thẻ đánh bài ở trước mặt Trần Bình bắt đầu tăng lên, cho đến tận khi Trân Bình trả một trăm nghìn thẻ đánh bài của Ông Bạch cho quầy bar, trong tay anh vẫn còn lại hai trăm ba mươi nghìn thẻ đánh bài.
“Ngài Trần hôm nay thật may mắn, tôi sợ rằng ngay cả quần anh em thắng cũng không còn.”
Ông Bạch cười nói.
Thực ra, Trân Bình hôm nay gặp may chủ yếu là do Ông Bạch và vài người đã nháy mắt với nhau cố ý lừa để ngài Trần đây vui, vì vậy Trần Bình mới có thể thắng nhiều như vậy trong một giờ.
Trần Bình mỉm cười, nhìn quân bài chưa lật trêи tay mình nói: “Loại này, cái mà tạo nên sự hoàn hảo, quan trọng nhất chính là sách lược chiến lược.
Chỉ cần hiểu ý thì ngay cả quân bài nhỏ cũng có thể thắng được số tiền lớn.”
“Đúng, đúng, đúng, ngài nói rất đúng.
Ngài đây là cao thủ.”
Vương Xuân Hòa nịnh hót.
Bộ Hưng Phát và Dịch Văn Bỉnh ở bên cạnh cười và không nói gì.
Bỏ đi, chơi thôi, mấy trăm nghìn mình vẫn là thua, quyên mua vui cho cậu chủ Lâm.
Khi lá bài thứ tư được chia, Bộ Hưng Phát và Vương Xuân Hòa đều bỏ bài không theo, chỉ còn lại Ông Bạch và Trần Bình.
Ông Bạch nhìn quân bài trêи tay, ba cây cộng với một đôi át bích, cơ
hội thắng rất lớn.
——————-