Người Thừa Kế Hào Môn

Tôi cũng có người!


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Lục Uy Liêm, làm gì mà gấp gáp vậy! Có rắc rối thì lại gọi điện tôi, tôi đánh ʍôиɠ của anh hơi ít hả? Anh có biết thời gian này rất đặc biệt, có quá nhiều người đang nhìn chằm chằm vào tôi, anh cứ như thế này thì sớm muộn cũng sẽ hại chết tôi!”

Một giọng nói không hài lòng vang lên từ đầu dây bên kia, mang theo một chút tàn bạo.

Nếu thay một người bình thường, chắc chắn sẽ tức giận.

Tuy nhiên, lúc này, người đứng đầu nhà họ Lục, Lục Uy Liêm, cựu thành viên công ty luật Kim Đỗ, lại không hề có một chút tức giận nào, ngược lại còn cười nịnh nọt: “Phật Gia, xin đừng tức giận, không phải con gây ra rắc rối này, muốn mời ngài ra tay một chút thôi, ngài yên tâm, tuyệt đối sẽ đền đáp không ít, vẫn như mọi lần.”

Điền Hưng Sinh, chỗ dựa vững chắc của Lục Uy Liêm.

Nhà họ Lục có thể đạt được như ngày hôm nay, không thể thiếu sự hỗ trợ đằng sau của Điền Hưng Sinh.

Tất nhiên, hàng năm nhà họ Lục phải biếu tặng Điền Hưng Sinh cũng không ít.

Chẳng qua, trong khoảng thời gian đặc biệt gần đây, Điền Hưng Sinh đã bị rất nhiều người để ý, ông ta đã thông báo cho rất nhiều người rằng nếu không phải là việc gì đặc biệt quan trọng, thì đừng tự tiện gọi cho ông ta.

Điên Hưng Sinh chính là bí thư của hiệp hội luật sư, ông ta có sức mạnh và tâm ảnh hưởng không nhỏ, được gọi là Phật Gia.

Lúc này, ông ta đang ngồi ở trong phòng làm việc của mình, sốt ruột nói: “Nói đi, có chuyện gì vậy?”

Lục Ủy Liêm vẫn là người điếu điều, biết phép tắc, ngày thường cũng rất cung kính mình, trong số hàng chục người đang được ông ta âm thầm nâng đỡ, Lục Uy Vũ là người biết đối nhân xử thế nhất.

Nếu không phải việc gấp, anh ta cũng sẽ không đột nhiên gọi điện thoại đến đây.

“Phật Gia, nhà họ Lục đang gặp khó khăn.

Một thanh niên tên Trần Bình không biết đã dùng cách gì thu hồi giấy phép luật sư của
con trai tôi.”

Lục Uy Liêm nói.

Anh ta chưa kịp nói xong thì đã bị đầu dây bên kia cắt ngang.

“Lục Uy Liêm, mẹ nó, anh có bị điên không? Gọi cho tôi chỉ vì cái việc này hả? Anh đang ngớ ngẩn sao? Chuyện nhỏ này cần phải để tôi xử lý sao? Anh tự giải quyết đi!”

Điền Hưng Sinh tức giận, Lục Uy Liêm đang bị làm sao vậy? Chỉ là bị thu hồi giấy phép mà thôi, một vấn đề đơn giản như vậy, mà cũng phải nhờ đến mình? Anh ta đúng là ngớ ngẩn!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 789: Tôi cũng có người!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 789: Tôi cũng có người!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 789: Tôi cũng có người!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 789: Tôi cũng có người!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 789: Tôi cũng có người!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 789: Tôi cũng có người!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 789: Tôi cũng có người!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 789: Tôi cũng có người!Người Thừa Kế Hào Môn - Chương 789: Tôi cũng có người! ——————-

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện