*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Năm mươi tỷ à?”
Đỗ Kỳ Phong khẽ giật mình, nét mặt ông ta cũng lạnh dân theo rồi trầm giọng nói: “Người trẻ tuổi kia, cậu đang nói đùa với tôi đấy sao?”
Năm mươi tỷ, nếu con số này được đặt ở Sở Châu, thật sự vô cùng cao! Ngay cả thủ phủ của dòng họ lớn ở Sở Châu là nhà họ Đỗ, cũng phải động lòng trước con số trước mặt này.
Sau đó sắc mặt Đỗ Kỳ Phong trở nên vô cùng âm trầm nói tiếp: “Tôi đang bàn bạc với cậu để giải quyết vấn đề đó, nhưng hiện tại cậu lại dùng thái độ này để nói chuyện với tôi, không phải có chút không tôn trọng người khác sao? Vả lại cậu có thể lấy ra năm mươi tỷ không? Tôi nói thật với cậu, năm trăm vạn đã là cực hạn của tôi, vượt qua con số này thì không có đâu.
Cậu muốn ra tay với con trai tôi, chỉ sợ rất khó hoàn thành.”
Lúc này Đỗ Kỳ Phong rất tức giận, đối phương nói muốn năm mươi tỷ rõ ràng là đang cố ý hù dọa và khinh thường ông ta.
Năm trăm vạn đã coi như Đỗ Kỳ Phong hào phóng rồi, nhưng thế mà đối phương lại không biết điều! “Ha ha, Đỗ Kỳ Phong, ý của ông là không muốn giao người ra à?”
Ánh mắt của Trần Bình lạnh lùng trực tiếp chất vấn.
Đỗ Kỳ Phong hừ lạnh một tiếng nói: “Giao người ra hả? Nó là con trai của Đỗ Kỳ Phong tôi, tất nhiên sống chết của nó do tôi quyết định.
Không phải cậu rất có bản lĩnh sao? Vậy được, cậu hãy đưa con trai tôi vê Thượng Hải, chỉ cần cậu có bản lĩnh đưa nó về thì Đỗ Kỳ Phong tôi tuyệt đối sẽ không hỏi về chuyện sống chết của nó nữa, tôi sẽ còn giao nó cho cậu xử lý luôn! Nhưng tôi có lòng tốt nhắc nhở cậu một câu, Sở Châu nước sâu khó lường, cẩn thận đừng để mình bị chết đuối!”
“Ha ha…Có câu nói
này của ông là tôi yên tâm, lúc tôi ra tay với cả nhà của Đỗ Kỳ Phong ông thì tôi cũng sẽ không lo lắng.
Đây là do các người tự chuốc lấy!”
Trân Bình cười, anh cười khiến lòng dạ của Đỗ Kỳ Phong ở bên
——————-