*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người ở đầu dây bên kia im lặng một lúc rồi nói: “Ông bảy, tôi hiểu rồi, nhưng mà chuyện này không dễ giải quyết như vậy.
Tôi nghĩ, ông nên tiếp xúc với đối phương một chút, không có mấy ai trong một đêm mà phá hỏng cả sản nghiệp lớn cảnh ông tư đâu.”
Đỗ Minh Hoa sắc mặt lạnh lùng, ông ta biết đối phương nói đúng.
Ông đã đánh giá thấp Trần Bình.
“Tôi biết, không cần ông dạy, cứ theo ý tôi mà làm.”
Đỗ Minh Hoa quát.
“Được.”
Đối phương đáp rồi cúp điện thoại.
Lúc này Đỗ Minh Hoa nhìn bóng mình trêи cửa sổ, lần đầu tiên cảm thấy mình gặp kẻ địch rồi.
Trước kia ông ta là người khiến gia đình người ta tan nát, bây giờ ngược lại, có người có thực lực có thể khiến Đỗ Minh Hoa đau đầu, thậm chí tan cửa nát nhà.
Khi ông ta đang nghĩ xem nên giải quyết thế nào thì điện thoại di động vang lên, nhìn xem thì là số lạ.
“Alo?”
Đỗ Minh Hoa nhận điện, mày nhíu lại.
“Nghe nói ông tìm tôi?”
“Cậu là Trần Bình?”
Đỗ Minh Hoa sững sờ.
“Đúng vậy, tôi chính là Trần Bình.”