*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngao Phong cầm ly rượu trêи bàn lên, một hơi uống cạn rồi đặt mạnh chiếc ly xuống bàn, ôm hai cô gái xinh đẹp yểu điệu bên người, hỏi: “Nói đi, xảy ra chuyện gì rồi?”
“Đại… đại ca, đám A Toàn đi bắt Trần Bình, kết quả toàn đội đều bị diệt, không còn tin tức nữa!”
Gã đàn em bò dậy từ trêи mặt đất, run lấy bẩy nói.
“Cái gì?”
Ngao Phong chấn động, đứng phắt dậy từ trêи ghế sofa, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc! Mấy cô gái xinh đẹp thân hình nóng bỏng bên cạnh ông ta còn định sát tới an ủi mấy câu, kết quả tính tình Ngao Phong nóng nảy, đi lên cho hai cái tát, quát: ‘Cút xéo Mấy cô gái ôm gò má đỏ bừng, vội vã chạy ra khỏi cửa.
Sau đó, Ngao Phong mặt tối sâm, quát hỏi: “Chuyện gì vậy hả? A Toàn dẫn theo mười mấy anh em tinh nhuệ mà toàn đội bị diệt hết ư?”
A Toàn là một tướng tài mạnh mẽ dưới trướng Ngao Phong, đi theo ông ta đã bảy, tám năm nay, từ trước đến giờ chưa từng xảy ra chuyện.
Chỉ cần là chuyện hay nhiệm vụ gì giao cho gã, bảo đảm là có thể làm rất tốt.
Gã đàn em kia run rẩy cả người, cúi đầu, vội vã nói: “Đại ca, em tận mắt nhìn thấy, tất cả nhóm người của anh Toàn đều bị người ta trói lại đưa đi khỏi khách sạn rồi!”
“Đệt!”
Ngao Phong tức giận, hất cả bàn, bình rượu và ly rượu vỡ tan đầy đất.
Ông ta hai tay chống nạnh, đi qua đi lại trong phòng, cả người ngập tràn sự lạnh lẽo.
Sau đó, ông ta đột nhiên xoay người nhìn chằm chằm gã đàn em, hỏi: “Có biết là ai bắt không?”
Gã đàn em lắc đầu, trả lời: “Tạm thời chưa rõ.
Em
thật sự chưa gặp đám người này ở Hoa Thành bao giờ, chắc là không phải nhân viên bảo vệ ở vùng này.”
——————-