Thẩm Vu Quy có chút sững sờ nhìn người phụ nữ kia.
Cô gái này trang điểm tinh xảo, ngũ quan xinh đẹp, dáng người cũng là ngực nở mông cong, là một mỹ nhân.
Cô ta chạy chậm đến chỗ Phí Nam Thành, cho dù cô ta đi giày cao gót nhưng cũng thấp hơn Phí Nam Thành nửa cái đầu.
Cô ta ngửa đầu lên, giọng nói mang theo chút nũng nịu: “Để anh chờ em lâu như thế, em sai rồi!”Từ trước đến nay, người đàn ông luôn cách xa người ngàn dặm, nghe thấy cô ta nói thế, vốn dĩ vẻ mặt có chút không kiên nhẫn lại trở về bình thường.
Cô gái lại nói chút gì đó, Phí Nam Thành liền cong môi cười, sau đó dẫn cô ta vào thang máy dành cho tổng giám đốc.
Trước khi vào thang máy, ánh mắt Phí Nam Thành như có như không nhìn về mấy người ở cửa, quay đầu dặn dò gì đó, trợ lý Phạm Phồn đi tới: “Tử Phàm thiếu gia, tôi dẫn mọi người qua phòng kỹ thuật.
”Trần Tử Phàm gật đầu.
Thẩm Vu Quy lại nhíu mày.
Đi vào thang máy nhân viên, Trần Tử Phàm không nhịn được hỏi Phạm Phồn: “Trợ lý Phạm, người phụ nữ vừa rồi là ai? Đây là lần đầu tiên tôi thấy vẻ mặt ôn hòa của anh họ với phụ nữ, hơn nữa còn tự mình xuống lầu đón…”Thẩm Vu Quy giả bộ như không thèm để ý, nhưng lại dựng lỗ tai lên.
Trợ lý cười nói: “ Là Văn Nhược Thanh tiểu thư.
”Trương Thiên Thiên hiếu kỳ hỏi: “Văn Nhược Thanh là ai?”Trần Tử Phàm giải thích: “Cô ta rất có tiếng trong ngành, chuyên môn rất giỏi, tốt nghiệp ở trường danh giá nước ngoài, nghe nói thầy hướng dẫn cô ta là Heno.
Tôi còn nghe nói thầy hướng dẫn Rùa Đen nhập môn cũng là Heno.
”Dương Minh sợ ngây người: “Heno? Chính là bậc thầy Heno nổi danh thế giới?”Trần Tử Phàm gật đầu, trong ánh mắt đều là mong chờ và hâm mộ: “Theo như tôi được biết, Heno có yêu cầu rất cao với nghiên cứu sinh, Văn Nhược Thanh là học trò đắc ý của ông ấy, nhưng Heno nói qua, luận về thiên phú máy tính, Văn Nhược Thanh chỉ có thể đứng thứ hai trong số các học sinh của ông