Lúc Cố Tĩnh Đình trở về khách sạn mình đặt đã là ba giờ sáng.
Bở vì ứng phó với lão hồ ly Newgate cả buổi, vừa về tới khách sạn cô liền cảm thấy buồn ngủ.
Vì vụ làm ăn đã bàn bạc thành công một nửa nên cô thả lỏng người ngủ một giấc đến trưa ngày hôm sau mới dậy.
Khi cô thức dậy, thong thả làm vệ sinh cá nhân, nếu cuộc giao dịch thành công thì tối nay có thể trở về Bắc Kinh rồi.
Sẵn tiện diễu võ giương oai trước mặt Cố Học Vũ một phen, chẳng phải bây giờ cô có thể hoàn thành vụ giao dịch thành công và an toàn rút lui sao?
Nghĩ tới đây, Cố Tĩnh Đình gọi phục vụ phòng mang món ăn lên, sau đó vui vẻ ngồi xuống thưởng thức đồ ăn ngon…
Nhưng mới ăn được một nửa thì bị tiếng đập cửa dồn dập cắt ngang…
Mi tâm cô nhíu chặt, trước giờ Tiểu Lâm rất cẩn trọng, đã xảy ra chuyện gì sao?
“Cô chủ ơi!” Tiểu Lâm vừa vào liền đóng cửa lại, anh ta nhanh chóng bước tới trước mặt Cố Tĩnh Đình nói: “Xảy ra chuyện rồi.”
“Chuyện gì?”
“Địa bàn của Newgate bị người ta đột nhập.” Giọng nói của Tiểu Lâm có phần kinh ngạc: “Ngay tối hôm qua, Newgate trúng bảy phát súng đã tử vong tại chỗ.”
Vốn dĩ Cố Tĩnh Đình đang húp canh, động tác chợt khựng lại, cô đặt bát canh xuống rồi đánh mắt nhìn Tiểu Lâm.
Newgate đã chết? Vậy thời gian và địa điểm giao dịch của bọn họ, chẳng phải…
Nói cách khác, chẳng phải cuộc giao dịch này đã thất bại rồi sao?
Trước khi Cố Tĩnh Đình kịp tiêu hóa vấn đề này, Tiểu Lâm nói tiếp: “Hình như vài tâm phúc của Newgate đã bỏ trốn, bọn họ nghi ngờ sự việc hôm qua có liên quan tới Kỳ Lân Đường, không chừng họ sẽ ra tay với cô chủ.”
“Cái gì?” Lần này Cố Tĩnh Đình thực sự sửng sốt: “Sao có thể?”
“Là thật.” Tiểu Lâm cũng rất lo lắng, đàn em của Newgate là ai, họ đều là dân liều mạng.
Bây giờ nếu như họ nhắm vào Kỳ Lân Đường, đúng lúc Cố Tĩnh Đình đang ở Colombia, sao bọn họ có thể dễ dàng buông tha cho cô?
“Cô chủ, tôi đã sắp xếp rồi.
Chúng ta lập tức trở về Bắc Kinh thôi.”
Cố Tĩnh Đình không