Một cơn gió thổi đến, mang theo những bông tuyết lướt ngang qua gò má của Cố Tĩnh Đình khiến cô chợt rùng mình vì lạnh, nhưng khẩu súng trong tay vẫn không buông xuống.
Trí nhớ của cô rất tốt, vừa mới hôm qua cô còn làm nhục người đàn ông này nên cô thật sự không tin rằng bây giờ anh có thể tốt bụng mà giúp đỡ mình.
Tang nhìn chằm chằm Cố Tĩnh Đình bằng vẻ bình tĩnh, tuyết rơi ngày càng nhiều, vài sợi tóc của anh bị gió thổi bay, hơi ướt do dính tuyết.
Nhiệt độ âm ấm trên da thịt khiến tuyết rơi trên mặt anh tan ra, biến thành những giọt nước li ti chảy từ gò má xuống vạt áo.
“Sao cô không đi vào, không sợ lạnh à?” Giọng nói của Tang rất nhẹ, vừa trầm vừa thấp, ngân vang trong đêm tối tĩnh mịch, xuyên thấu qua lớp khiên phòng thủ của Cố Tĩnh Đình một cách dễ dàng, từng câu từng chữ lặng lẽ chui vào tâm trí cô.
“Mục đích.” Cố Tĩnh Đình chĩa súng về phía trước, nhắm thẳng vào vị trí tim Tang.
“Mục đích?” Tang hơi nhếch khóe môi lên, có chút trêu chọc hỏi: “Cô đang muốn ám chỉ điều gì?”
“Anh hiểu tôi đang muốn nói gì.” Cố Tĩnh Đình không có tâm trạng đùa giỡn với anh.
Gió đêm thổi qua rất lạnh.
Đây là mùa đông cô ghét nhất, cô không muốn đứng ở đây, lãng phí thời gian giằng co với một người đàn ông mà bản thân cô không hiểu được này.
Hiện giờ cô có rất nhiều việc phải làm, quan tâm đến vết thương của Kỳ Lôi, sau đó còn phải tìm xem những người trước kia cô sắp xếp đã đi đâu.
Đám người đuổi gϊếŧ bọn họ lúc nãy chắc chắn sẽ không bỏ cuộc.
Nếu còn ở lại thì bảo đảm sẽ có người đuổi đến đây.
Nhưng bây giờ cô chỉ có ba người, một trong số đó còn đang bị thương.
“Nếu như tôi nói là vì tôi muốn bảo vệ cô thì sao?” Tang nở nụ cười, trong bóng tối, dường như nụ cười đó có phần không chân thật, kèm theo một sự quyến rũ như có như không.
“Bảo vệ tôi?” Cố Tĩnh Đình bật cười, đây đúng là câu chuyện cười hài hước nhất cô từng nghe: “Này anh, đầu óc anh có vấn đề à?”
Mới hôm qua cô còn lột sạch quần áo của người đàn ông này, trói tay chân anh lại rồi làm nhục anh một cách nặng nề, vậy mà hôm nay anh lại nói là muốn bảo vệ cô?
Cô mỉa