Cố Cảnh Thâm rời khỏi thành phố A, trước khi đi anh ta gửi tin nhắn cho Thư Vãn.
[Anh quay về rồi, sau này sẽ không quấy rầy em nữa, mong em bảo trọng]
Một câu nói rất ngắn gọn ấy lại chứa đựng sự tôn trọng của anh ta dành cho cô.
Thư Vãn sau khi đọc được tin nhắn này thì hốc mắt đỏ bừng lên, Tống Tư Việt của cô vẫn giống như trước kia, chưa bao giờ làm cô khó xử.
Cô vốn dĩ muốn chào hỏi, rồi lại cảm thấy đã từng tổn thương anh ta như vậy, nếu như trả lời tin nhắn thì có vẻ hơi quá đáng.
Cô đè nén cảm xúc ảm đạm trong lòng, buông điện thoại xuống, tắm rửa sạch sẽ rồi xách túi đi ra ngoài.
Cô và Quý Tư Hàn, Cố Cảnh Thâm đều đã cắt đứt mọi chuyện, sau này bọn họ sẽ không đến tìm cô nữa, cô có thể yên tâm ra đi rồi.
Nhưng trước khi ra đi, cô phải tới Ninh Thị một chuyến, để hoàn thành đơn từ chức, sau đó sẽ tìm một cơ hội thích hợp nói rõ ràng với Sam Sam.
Tới Ninh Thị, cô trực tiếp đến văn phòng tổng giám đốc, Ninh Uyển cũng vừa trở về, đang ngồi trên sô pha nghịch điện thoại.
Thấy Thư Vãn đi vào, Ninh Uyển nhíu mày, hai chân khoanh lại dựa lưng vào sopha, nhìn cô như bề trên.
"Tiểu Thư, cô không đi mà chăm sóc Cố tổng, trở về Ninh Thị làm gì?"
Ngữ khí của cô ta lộ ra vẻ không thân thiện, như thể đang trách Thư Vãn tự tiện rời khỏi vị trí của mình.
Thư Vãn phớt lờ sự kiêu ngạo của cô ta, lạnh lùng nói: "Cố tổng về Đế Đô rồi, Ninh tổng chẳng phải là nên thực hiện lời hứa, chấp thuận đơn từ chức của tôi sao?"
Thật ra cô cũng có thể không cần tờ giấy từ chức này, nhưng cô muốn rời đi trong sạch trước khi chết.
Ninh Uyển không ngờ Cố Cảnh Thâm đã trở về Đế Đô, sau khi sửng sốt một hồi, cô ta lại đánh giá Thư Vãn từ trên xuống dưới.
"Cố tổng thế mà lại không đưa cô đi..."
Cô ta nghĩ nếu Cố Cảnh Thâm đã để mắt đến Thư Vãn, nhất định sẽ đưa cô đi cùng.
Đến lúc đó cô ta sẽ điều Thư Vãn đến chi nhánh Ninh Thị ở Đế Đô, sau đó lợi dụng Thư Vãn để kiếm lợi ích từ Cố Cảnh Thâm.
Nhưng lại không ngờ Cố Cảnh Thâm cũng giống như những người đàn ông khác, chơi đùa xong