Thư Vãn còn đang tưởng tượng xem là ai đến, cửa đã bị người từ bên trong đẩy ra.
Giang Ly ôm một đứa bé khoảng ba tuổi, xuất hiện trong tầm mắt Thư Vãn.
Thư Vãn nhìn Giang Ly, lại nhìn vào đôi mắt to của đứa bé trong lòng cô ta đang nhìn mình.
Cô sững sờ, cho rằng Giang Ly đang ở nhờ nhà Sam Sam và Giang Vũ, cũng không hỏi nhiều chỉ nói: "Tôi là bạn của chị dâu cô, cô ấy có ở nhà không?”
Giang Ly lúc đầu vẫn chưa nhận ra người phụ nữ trước mắt là ai, mãi cho đến khi Thư Vãn mở miệng, lúc này cô ta mới nhớ tới cô là ai.
"Cô cô cô..."
Cô ta sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, ôm đứa bé liên tục lui về phía sau: "Ma!!”
Thư Vãn ngơ ngác tiến lên một bước, vừa định nói cho cô ta biết mình là người không phải ma.
Giang Ly lại bị hành động của cô, doạ sợ tới mức xoay người bỏ chạy: "Chồng ơi, bạn của ả đàn bà kia biến thành ma đến tìm chúng ta!!”
Thư Vãn nghe thấy vậy chợt dừng bước, cô ta đang gọi ai là chồng? Ả đàn bà kia đang ám chỉ ai?
Khi cô nhíu mày suy nghĩ, Giang Vũ từ trong phòng bếp đi ra nhìn thấy Thư Vãn mặc váy đỏ đang đứng ở cửa, đột nhiên sợ tới mức cả người nhũn ra.
"Cô..."
Anh ta dường như đã làm chuyện gì đó, cho nên còn sợ hãi hơn cả Giang Ly, thậm chí không thể nói được gì.
Thư Vãn không rảnh rỗi tốn thời gian với anh ta, trực tiếp đi tới trước mặt anh ta, lạnh lùng hỏi: "Sam Sam ở đâu?”
Gần trong gang tấc, Giang Vũ ngửi thấy mùi thơm trên người Thư Vãn, lúc này anh ta mới dám xác định người trước mắt là người chứ không phải ma...!
Nhưng...!không phải Thư Vãn đã qua đời ba năm trước sao? Làm thế nào còn có thể xuất hiện ở đây?
Giang Vũ quả thực không dám tin, trừng mắt nhìn chằm chằm Thư Vãn, ngay cả cô hỏi cái gì cũng không nghe thấy.
Thư Vãn không kiên nhẫn, lại lạnh lùng hỏi: "Sam Sam ở đâu?”
Lần này Giang Vũ mới phục hồi tinh thần lại, nhưng trong lòng vẫn sợ hãi: "Chắc là đang ở … ở câu lạc bộ đêm..."
Sam Sam làm việc trong câu lạc bộ