Nhưng mà Ôn Lam không biết Thư Vãn đang nghĩ gì, chỉ cảm thấy cô là đầu sỏ khiến cô ta mất hết thể diện!
Yến hội vừa tan, cô liền khóc đi tố cáo với Ôn Như Thiên và Ôn Hằng: "Cha, anh, hai người nhất định phải thay con đòi lại công đạo!"
Ôn Như Thiên nghe được cô khóc thút thít, trở tay liền cho một cái tát: "Dám đắc tội với Quý Tư Hàn, còn dám tới trước mặt tao khóc lóc!"
Ôn Lam trong nháy mắt ngừng khóc, vẻ mặt không thể tin, nhìn Ôn Như Thiên: "Ba, ba lại đánh con?!”
"Không cho mày chút giáo huấn, mày làm sao nhớ rõ được, Quý Tư Hàn là người mày có thể đắc tội sao, bạn gái Cố Cảnh Thâm mang tới mày cũng đánh được?”
Ôn Như Thiên sắc mặt xanh mét, cả người phát run, nếu không có Ôn Hằng ngăn cản, ông ta lại cho Ôn Lam một trận.
Ôn Lam không nghĩ tới người ba luôn luôn nâng mình trong lòng bàn tay che chở, lại vì người ngoài mà đánh mình như vậy, tức giận đến ôm mặt bỏ chạy.
Ôn Hằng thấy em gái nhà mình giận dỗi bỏ đi cũng vội vàng đuổi theo.
Ôn gia náo loạn đến gà bay chó sủa khiến mọi người đều biết.
Bên Thư Vãn thì bị Cố Cảnh Thâm dắt ra khỏi trang viên.
Cố Triết đi lấy xe còn chưa tới, Cố Cảnh Thâm đã dắt cô chờ ở cửa.
Thư Vãn cúi đầu nhìn tay anh ta, làm bộ như không có việc gì, giãy ra.
Khoảnh khắc bàn tay nhỏ bé mềm mại rút ra, đáy mắt Cố Cảnh Thâm chợt lóe lên chút mất mát.
Thư Vãn nghĩ anh ta vừa giúp mình, vẫn nói tiếng cảm ơn: "Cố tổng, cảm ơn anh vừa mới giúp tôi nói chuyện.”
Nghe được giọng nói xa cách khách khí của cô, cảm xúc mất mát của Cố Cảnh Thâm càng sâu sắc.
Anh ta nhìn sườn mặt hơi sưng của Thư Vãn, áy náy nói: "Là tôi làm cô thất vọng, nếu không phải vì tôi, cô cũng sẽ không bị đánh.”
Thư Vãn không thèm để ý nói: "Không sao.”
Một cái tát mà thôi, so với hai cái đạp hắn đạp vào ngực cô không tính là cái gì.
Cố Cảnh Thâm thấy cô không muốn để ý đến mình, thần sắc lại có chút buồn bã.
Lúc anh ta còn muốn nói gì đó với cô thì Cố Triết lái xe tới.
Anh ta chỉ có thể im lặng, mở cửa xe phía sau cho Thư Vãn.
Thư Vãn đầu vẫn có chút choáng váng, trước khi lên xe, thân thể giống như sắp ngã, Cố Cảnh Thâm thấy vậy vội vàng ôm eo cô.
“Thư tiểu thư, cô không sao chứ?”
Thư Vãn lắc đầu, muốn đẩy tay anh ta ra, nhưng anh ta lại không cho ngược lại còn dùng sức kéo eo cô, đỡ cô vào trong xe.
Nhìn chiếc Rolls Royce kia đi xa, người đàn ông trong xe Koenigsegg đang đậu gần dùng sức vò nát