Một khắc tỉnh mộng kia, Thư Vãn cảm thấy rất hoang đường, cô lại có thể mơ loại mộng này.
Cô giơ tay lên, sờ sờ khuôn mặt đỏ bừng của mình, còn có đôi môi đỏ mọng ấm áp.
Nhất định là do ngày hôm qua không cẩn thận hôn vào mặt hắn, mới có thể mơ giấc mơ mất mặt này.
Theo hắn năm năm, mỗi lần đều là bị hắn điên cuồng chiếm hữu, đã thành thói quen.
Hiện tại đại khái là còn chưa thích ứng được, chờ thêm chút thời gian nữa hẳn sẽ tốt thôi.
Khi cô an ủi mình như vậy, Cố Cảnh Thâm bỗng nhiên gọi điện thoại đến.
Cô cầm điện thoại lên nghe: "Cố tổng, có gì phân phó không?”
Cố Cảnh Thâm nghe được giọng điệu giải quyết việc chung của cô, có chút không thoải mái.
Nhưng anh ta nhanh chóng thu hồi suy nghĩ, trả lời: "Thư tiểu thư, hôm nay Cố Triết không có ở đây, phiền cô theo tôi tham gia cuộc đấu thầu.”
Cố Triết như hình với bóng với Cố Cảnh Thâm, lại không ở đây?
Thư Vãn cảm thấy có chút nghi hoặc, nhưng vẫn đồng ý.
Cuộc đấu thầu vừa kết thúc, anh ta hẳn là sẽ trở về đế đô.
Cô thậm chí còn có chút vui mừng nói thêm hai chữ: "Chờ tôi.”
Vui như vậy sao?
Cố Cảnh Thâm bị cảm xúc của cô cuốn hút, cũng nhịn không được nhếch khóe miệng.
“Không cần gấp gáp, mười giờ đấu thầu mới bắt đầu, bây giờ còn sớm.”
Thư Vãn nhìn đồng hồ bây giờ mới bảy giờ sáng, lần này lại tỉnh sớm như vậy, chẳng lẽ là chịu ảnh hưởng của giấc mộng kia?
Nghĩ đến giấc mơ kia, mặt Thư Vãn lại đỏ lên, vội vàng trả lời rồi cúp điện thoại.
Tối hôm qua cô lại mê man rơi vào giấc ngủ nên không cầm điện thoại, cô sợ Sam Sam gửi tin nhắn tìm mình, vội vàng mở wechat ra nhìn thoáng qua.
Sam Sam gửi cho cô mấy tấm ảnh chụp phong cảnh, còn quay mấy đoạn video nhỏ.
Cô mở từng cái xem xong, trả lời tin nhắn cho Sam Sam.
Trả lời xong, cô lại theo bản năng nhìn về phía tin nhắn trong nhóm làm việc.
Có một Avatar trắng toát làm cô chú ý tới, avta thần bí giống như phong cách của Dạ tiên sinh vậy.
Cô mở wechat của Dạ tiên sinh, vẫn dừng lại ở tin nhắn hôm đó cô trả lời.
Từ hôm đó về sau, Dạ tiên sinh không nhắn tin cũng không gọi điện thoại cho cô.
Thư Vãn có chút nghi hoặc, rõ ràng ngày đó anh ta còn điên cuồng gọi hơn trăm cuộc điện thoại cho cô, sao cô trả lời tin nhắn, anh ta lại không để ý đến cô?
Cô cũng chỉ nghi ngờ vài giây, liền buông điện thoại xuống, Dạ tiên sinh không đến quấy rầy mình thì tốt hơn, như vậy cô còn có thể khỏe mạnh sống thêm vài ngày.
Cô cố gắng chống đỡ tinh thần, rời giường uống thuốc đúng