Bạch Thi Tịnh hồi hộp, tiếng tim dập bình bịch bình bịch khi van vòi nước ở trong phòng tắm đóng lại.
Cửa phòng vệ sinh mở ra, một làn hơi nước bay từ bên trong phủ lấy con người trước mắt khiến cho hình ảnh của anh càng trở nên mờ ảo.
Không những thế, đèn phòng còn không mở, tạo lên một loại không gian mập mờ.
Mạn Châu Sa Hoàng đã thay ra một cái áo thun màu xám, ở cánh tay áo xắn lên hai nấc làm lộ ra hai bên bắp tay cường tráng.
Đôi chân thẳng tắp mặc một chiếc quần thể thao thoải mái dài tới mắt cá chân.
Bình thường anh hay vuốt tóc ra đằng sau hoặc chẻ ngôi lãng tử, nhưng bây giờ thì đang thả xoã tuỳ hứng, để kệ cho những hơi nước đang đọng lại ở phía đuôi tóc rồi nhỏ xuống những giọt nước long lanh như tráng bạc, phủ lên đầu một chiếc khăn bông để lau tóc.
Anh đi đến ngồi ở một chiếc ghế sô pha trong phòng, chỉ tay lại về phía phòng tắm.
"Đến lượt em rồi đấy."
Bạch Thi Tịnh nãy giờ còn đang mơ mơ màng màng nhìn anh, nghe thấy anh nhắc đến tên mình thì giật nảy lên.
Cậu vội vã tính đứng lên chạy vào phòng tắm thì chợt nhớ ra là chân mình đang bó bột.
Mạn Châu Sa Hoàng cũng nhận ra điều đó, anh đứng lên bế bổng cậu trên tay, vào phòng vệ sinh đặt cậu xuống ngồi vào trong bồn tắm.
Bạch Thi Tịnh nghĩ mai mình phải xin nghỉ làm ở công ti một ngày để đi khám mắt mới được.
Nhìn ở đâu trong cái căn nhà này cũng thực sự rất loá mắt.
Kể cả ở trong phòng tắm đến cả cái sàn nhà cũng như được làm từ bạc nguyên chất vậy, vòi hoa sen, van bồn rửa tay là bằng hợp kim bóng loáng, này là muốn chọc mù mắt cậu sao?
Mạn Châu Sa Hoàng thấy cậu khó khăn cử động liền ngỏ ý muốn tắm cho cậu, lập tức bị Bạch Thi Tịnh đuổi thẳng ra ngoài.
Bạch Thi Tịnh mím môi, mãi mới có thể cởi được quần áo, bị gãy chân đúng thật là chẳng dễ chịu gì.
Vì đang bó bột và quấn băng nên cậu không được ngâm bồn tắm, được lấy một cái khăn nhúm nước rồi mới lau lên trên người.
Bạch Thi Tịnh nghẹn lời, cảm thấy mình như trở về làm một em bé sơ sinh.
Ở trên thành bồn tắm ngoài đựng những chai dầu gội và sữa tắm ra còn có một hộp hương thơm hoa nhài.
Cậu rất thích mùi hương này, thanh thanh và rất nhẹ nhàng, tựa như có một vị ngọt đang tan chảy ở đầu lưỡi.
Ngoài ra, còn có mùi hương của Mạn Châu Sa Hoàng.
"…" A A A A A A A A A A A A A A A!!!
Cậu bị sao thế này?! Tự dưng nghĩ về nó làm chi?! Ôi mẹ ơi!
Đây là nhà riêng của anh ta.
Đương nhiên phải có mùi của anh ta rồi!
Bạch Thi