Bạch Thi Tịnh dù đang trong trạng thái ngờ nghệch nhưng vẫn nghe theo lời của Mạn Châu Sa Hoàng.
Cậu đứng ở sân sau ngó quanh tứ phía cũng không thấy lối thoát, đành phải làm liều chèo qua tường gạch để ra ngoài.
"Xin lỗi, lát nữa anh sẽ giả thích sau, bây giờ trước nhất em hãy chạy ra khỏi công ti, trốn tạm vào một nơi nào đó, anh sẽ đưa người tới đón em.
Nhớ trên đường đi phải cẩn thận, đừng để lộ danh tính."
"Ừ ừ.
Mà này, chuyện này có phải là ảnh hưởng do lời đồn đó không?"
"Anh chắc vậy.
Trên đường đi tuyệt đối đừng bắt chuyện với ai cả, nhớ chưa?"
"Ừ."
"Chạy càng nhanh càng tốt.
Anh cũng tắt máy đây.
Rất có thể chúng đang sử dụng thiết bị nghe trộm, tốt nhất là nên gửi lời nhắn thoại qua tin nhắn, anh cũng sẽ gửi danh tính của người tới đón em.
Chuyện lùm xùm ngày hôm nay, anh sẽ giải quyết nhanh gọn thôi."
"Tốt nhất nên là như vậy."
Bạch Thi Tịnh tắt máy bỏ vào trong túi áo, hai tay bám lấy mép tường mà gồng sức trèo lên.
Một chân cậu đã vác qua bức tường rồi, chỉ cần nhảy ra khỏi bức tường nữa là ra ngoài đường.
"Ơ?"
"A!"
Bạch Thi Tịnh mím môi tạo thành một nụ cười, rất lịch sự cúi chào bác bảo vệ già đang đi kiểm tra ở quanh đó.
Còn bảo vệ già thì trợn căng cả mắt, miệng há đến không khép được.
Chợt nhận thức được gì đó mà bác ta định thần lại, nháy nháy mắt với cậu như muốn nói tôi không thấy gì đâu rồi vùng chạy đi mất.
Bạch Thi Tịnh: "…" Đúng rồi.
Tình nhân.
Mị là tình nhân của Mạn Châu Sa Hoàng.
Yep! Mị là người có quyền lực.
Không chôn chân ở đây lâu hơn nữa, Bạch Thi Tịnh cởi áo khoác ra cất vào trong cặp tap, chiếc áo sơ mi tách ra hai cúc ở cổ, vạt áo sơ mi cũng giật ra khỏi quần, cậu cởi chiếc cà vạt, tiện tay với lấy chiếc kính râm và một chiếc áo khoác dài chùm qua mắt cá chân ở cửa hàng gần đó.
Xem như đã tạm cải trang.
Bạch Thi Tịnh bước đi ẩn mình vào trong đám đông, tay cầm điện thoại đặt kề bên tai giả vờ như đang gọi điện, như thực chất cậu đang ngấm ngầm chụp ảnh ở sảnh chính công ti.
Có một chiếc xe con mà đen đỗ ở cổng và ba người đàn ông mặc vest, một trong số chúng đang cầm điện thoại, hơn hết, tất cả bọn chúng đều trông rất dè dặt với mọi thứ, vô cùng khả nghi, chẳng giống với vệ sĩ hấy người lái xe dưới quyền của