Người Tình Giấu Mặt

Chương 147: Đạt được thỏa thuận


trước sau

Sau khi Thân thị bị ba bang hội ác ý phá hoại, Tề thị ngay lập tức nhảy vào gây khó dễ, tung tin vào dư luận, khiến cho cổ phiếu Thân thị bị ảnh hưởng, vài ba ngày sau liền rớt đến vài điểm.

Trữ thị cơ hồ đã dốc toàn lực đi thu mua cổ phiếu Thân thị, trước hết Hạ Thuần đã thu được chút tin tức.

Mặc dù bà cho tới giờ chưa trực tiếp can thiệp vào việc của công ty, nhưng lấy thủ đoạn và năng lực của hắn, mục tiêu nhằm vào Thân thị rõ như lòng bàn tay, một khi Thân thị đã bị uy hiếp, bà và Thân Tử Duệ cùng lúc biết được, thế nhưng sau khi biết được, hai người lại xử lí theo hai cách khác nhau.

Hạ Thuần và Trữ phu nhân cũng coi như là bạn cũ, tuy rằng trên thương trường không có bạn bè, nhưng khi hai người gặp nhau cũng vô cùng khách khí. Hơn nữa, Trữ Hạ vẫn luôn thích Thân Tử Duệ, cho nên hai nhà vẫn duy trì phương thức hợp tác hữu nghị, đôi bên cùng có lợi.

Đột nhiên quay ngược lại thu mua cổ phiếu, Hạ Thuần có đoán cũng trúng được 7-8 phần. Vì thế bà lập tức đi tìm Trữ phu nhân, cùng bàn bạc chuyện đôi bên cùng có lợi.

Biệt thự Trữ gia trang hoàng đơn giản mà lại trang nhã, lộ ra vẻ sang trọng, này vẫn có vẻ như vẫn giữ theo phong cách mà Trữ Dịch yêu thích.

Khi Hạ Thuần nhìn thấy Trữ phu nhân, bà ta đang cùng Trữ Hạ giải khuây trong hoa viên. Trữ Hạ sau khi bình phục tâm trạng vẫn không ổn định, Thân Tử Duệ cũng chưa từng ghé thăm cô, điều này khiến cho Trữ phu nhân có chút tức giận.

"Tạ Băng", Hạ Thuần gọi trực tiếp tên của Trữ phu nhân, như vậy có vẻ càng thêm thân thiết.

"Hạ Thuần, tôi biết bà đến đây vì điều gì, thế nhưng lúc này đây, Trữ thị chúng tôi không quan tâm". thái độ của Tạ Băng cũng rất kiên quyết, bà chỉ cần nghĩ đến đứa con gái của mình tự tử, thương rồi lại tổn thương, bà liền thấy đau đớn không thôi.

"Chúng ta quen biết cũng vài chục năm rồi, hai nhà từ trước đến nay luôn luôn qua lại thân thiết, Trữ Dịch và Tử Duệ giống như hai anh em ruột của nhau, về phần Trữ Hạ, tôi vừa nhìn thấy đã thích đứa nhỏ này rồi, còn Tử Duệ bên kia, là tôi làm mẹ mà không dạy dỗ cho tốt, nhưng bà hẳn cũng biết đó, chỉ cần Hạ Thuần tôi vẫn là mẹ của Thân Tử Duệ, nó muốn lấy người nào làm vợ thì nhất định phải được sự đồng ý của tôi".

Đối với hành động lần này của Tạ Băng, Hạ Thuần đã rất rõ ràng, bà khẳng định là bởi vì con gái bà ta ầm ĩ đòi tự sát, nếu không bà ta nhất định sẽ không kiên quyết như vậy. Mà Trữ Hạ đối với Tử Duệ yêu một cách cố chấp như vậy, khiến cho Trữ gia một trận đau đầu. Cho nên bà ta làm vậy cũng chỉ tỏ thái độ cho mình thấy.

"Trữ gia và Thân gia hai nhà giao tình cũng đã mấy chục năm, tôi cũng không muốn phải trở mặt, nhưng tôi lại càng không muốn đễ Trữ Hạ phải chịu tổn thương gì" .

"Tạ Băng, ở trong lòng tôi vẫn luôn coi Trữ Hạ là thiếu phu nhân của Thân gia chúng tôi, vị trí này cũng chỉ có Trữ Hạ ngồi vào được. Còn về Tử Duệ, nó cũng là nhất thời hồ đồ, chơi chán rồi cuối cùng cũng sẽ hiểu được người thích hợp với nó nhất vẫn là Trữ Hạ, bà tin
tưởng người làm mẹ này một lần được không?"

"Nếu nói như vậy, tôi cần phải có sự cam đoan, chúng ta giấy trắng mực đen nói mới tính".

Hạ Thuần nghe được phải ký tên, bị người khác ép bức, trong lòng có chút mất hứng, thế nhưng lại không thể cúi đầu, bây giờ nếu Trữ thị không buông tay, Thân thị thật sự sẽ gặp nguy hiểm tứ phía.

"Nói đúng lắm, nói đúng lắm", Hạ Thuần cười ha ha gật đầu phụ họa.

"Hy vọng một tháng sau, Thân Tử Duệ sẽ lấy Trữ Hạ, thời gian một tháng hẳn là cũng đủ chuẩn bị chứ?", Tạ Băng không chút do dự mở con át chủ bài, cho dù là bức hôn, bà cũng muốn làm như vậy.

Trữ Hạ tự sát không thành, Tạ Băng lại tìm được một cuốn nhật kí của Trữ Hạ, bên trong ghi lại tất cả tình yêu cô ta đối với Thân Tử Duệ, ủy khuất bản thân đến mức cho dù làm một người vợ trên danh phận, cô ta cũng hạnh phúc đến mức nói không nên lời.

Cho dù bà biết tình yêu của Trữ Hạ là một loại bệnh trạng, nhưng bà vẫn hy vọng, sau khi Trữ Hạ gả cho Thân Tử Duệ, có thể xoa dịu đi nỗi lòng của cô, thỏa mãn giấc mộng lớn nhất của cô.

" Việc này. . .", Hạ Thuần có chút khó xử, bởi vì cá tính của Thân Tử Duệ cũng không phải là dễ bảo như vậy, cho dù bà là mẹ ruột của hắn, cũng không chắc có thể can thiệp vào hôn nhân của hắn.

"Nếu không được, vậy thì chuyện kia cũng không cần phải bàn bạc nữa", thái độ của Tạ Băng kiên định mà quyết đoán, không cho phép thương lượng.

"Đừng kết luận nóng vội chứ, để cho hai đứa nhỏ kết hôn thì không có vấn đề gì, nhưng tôi chính là hy vọng Trữ Hạ có thể vui vẻ hơn một chút khi gả cho Tử Duệ, về phần giao dịch giữa chúng ta vẫn là không thể để cho bọn nhỏ biết, như vậy đối với chúng sẽ tốt hơn, phải không?".

"Việc này không có vấn đề gì, chỉ cần bà đồng ý, thỏa thuận giữa chúng ta đã xong. Về phần con trai bà bên kia, tôi sẽ ám chỉ cho hắn, tôi là nhìn thấy nó đưa lễ vật mà thu tay lại, chứ không phải vì bà đã đến mà thu tay lại, như vậy được chứ?", Tạ Băng hỏi lại.

"Tất nhiên, được như vậy còn gì hơn, về phía Tử Duệ, bà cứ giao cho tôi xử lí".

"Đứa con gái bên cạnh nó chính là một kẻ diễn kịch tài ba, bà phải cẩn thận ứng phó mới được". Tạ Băng có chút chua xót nhắc nhở, đối với Ân Tịch, từ đầu đến cuối bà không chút hảo cảm, bởi vì chính cô ta là hung thủ gián tiếp hại chết con trai bà, giờ lại là hung thủ trực tiếp khiến con gái bà trầm luân, sao bà có thể không oán hận cho được.

Hạ Thuần lại thản nhiên mà nói cứ đem tất cả giao cho bà ta xử lý là được, sau đó vẫn duy trì nụ cười ứng phó như trước. Hai người phụ nữ thông minh mà khéo léo, trong lòng đều đang tính toán tới một sự hiểu nhau.

Một thương nhân bắt tay với một thương nhân, hoặc là sẽ làm cho công ty đó ngày càng lớn hơn nữa, luôn cần phải có người hy sinh, Thân thị cũng thế, không có ngoại lệ


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện