Người Tình Giấu Mặt

Chương 53: Tự mình hại mình


trước sau

“Cô họ Tề sao?” Trữ Dịch ngẩng đầu, thanh âm mang theo tia nghi ngờ hỏi.

“Đúng vậy, Trữ tiên sinh.” Cô ta dò xét xưng hô.

“Cô hẳn là Tề Tư Mục đi?” Trữ Dịch nhìn thấy cô gái trước mắt này, đây chính là người mà Thân tử Duệ muốn tìm đi, khuôn mặt thì xinh đẹp mà sao tâm địa lại tục tằn như vậy.

“Cám ơn Trữ Dịch tiên sinh đã để mắt, chính là vị tiểu thư này, giống như không có xứng với thanh danh của ngài lắm thì phải, có lẽ Trữ tiên sinh còn chưa có tinh tường lắm danh tiếng vang dội của cô ta, Tư Mục đề nghị ngài nên đi điều tra lại đi.” Cô ta bất an, tốt bụng nói, chỉ cần làm cho người đàn ông trước mặt này có ý nghĩ nghi ngờ Hứa Ân tịch thì nhất định ấn tượng sẽ giảm sút đáng kể.

“Cám ơn đề nghị của cô, Tề tiểu thư, bất quá tôi cũng đề nghị cô, nếu là thiên kim tiểu thư, sẽ không nên nói ba lời bốn câu đã không biết khách khí là gì.” Chỉ một câu đã khiến lời cô ta muốn nói ra nghẹn trở về, anh tuyệt đối không cho phép bất cứ ai bôi nhọ Ân Tịch, anh cũng không sợ đây có phải là người con gái của huynh đệ mình hay không.

“Anh . . . .” Tề Tư Mục có chết cũng không nghĩ đến Trữ Dịch không thèm để cho cô ta chút mặt mũi nào như vậy, hơn nữa tuyệt đối còn không bị cô ta khích bác.

Trữ Dịch nhìn khuôn mặt dày cộp phấn kia, ngay cả ý muốn liếc mắt cũng không có, trực tiếp quay đầu khôngg thèm nhìn cô ta.

“Đừng nhúc nhích!” Trữ Dịch nhẹ giọng ôn nhu nói với Ân Tịch, sau đó nhẹ tay đem một sợi tơ nhỏ dính trên tóc cô lấy ra.

Động tác tuy là rất nhỏ nhưng lại trìu mến như vậy cũng chỉ có người yêu thương mới có thể làm ra, tuyệt đối không thèm để ý đến người bên cạnh nhìn cái gì.

Tề Tư Mục đứng ở một bên xấu hổ đích không biết làm như thế nào cho phải, nghĩ muốn phẫn nộ rồi lại tìm không ra lý do, lòng tràn đầy phẫn nộ cùng không can lòng.

“Trữ tiên sinh, tôi xin khuyên một câu cuối cùng, đừng bị mắc mưu, đặc biệt là những đứa con gái, bề ngoài thì thanh thuần bên trong thì . . . . . tỷ như Hứa Ân Tịch tiểu thư này vậy.” Bộ dáng lạnh nhạt của Hứa Ân Tịch khiến cho phẫn nộ của cô ta càng dâng trào.

“Tề tiểu thư, nếu như cô dám nói thêm một câu nữa về bạn gái của tôi, tôi nghĩ giây tiếp theo sẽ liên hệ với luật sư của cô, bàn bạc một số vấn đề đấy.”

“Tội danh gì cấu thành, đối với một vị diễn viên đang lên như cô, chắc cô cũng thừa hiểu.”

Tuy là nể mặt Thân Tử Duệ, nhưng mà với loại con gái như thế này anh tuyệ đối không để cho tý mặt mũi nào.

“Thật sự là không biết tốt xấu!”

Những lời này làm cho sắc mặt Trữ Dịch lập tức thay đổi, Ân Tịch cùng trợ lý Mai Luân cũng nghe ra được mùi thuốc súng.

“Tư Mục, cô không phải nói đến đây ăn cơm sao? Đồ ăn của chúng ta chắc cũng nhanh chóng mang tới rồi.” Một bên Mai Luân đổi giọng giảng hòa, cứ cho đây là nơi cao cấp đi nữa, nhưng vẫn là nơi công cộng, cô phải giữa gìn hình tượng của Tề Tư Mục trước công chúng.

“Anh Trữ Dịch em bảo muốn ăn cuốn lòng đỏ trứng, như thế nào bây giờ còn chưa có mang lên nha, anh có thể đi hỏi một chút không?” Ân Tịch cũng không hy vọng Tề tư Mục tiếp tục to tiếng nữa, lại càng không muốn vì mình mà Trữ Dịch thêm khó khăn.

Nghe lời nói của Ân Tịch, Trữ Dịch biết cô cũng không muốn làm lớn chuyện lên, dù sao đều là nhân vật của công chúng, anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô: “Để anh đi xem coi!”

Tề tư Mục dưới sự lôi kéo của Mai Luân cực lực rời khỏi bọn họ, trong lòng là tức giận cùng bất bình, cô nhất định p-hải khiến cho Hứa Ân Tịch trong cái vòng luẩn quẩn này không thể ngóc dầud lên, kết cục cũng giống y Niếp Thanh, thân bại danh liệt.

Tề Tư Mục đang ở trong phòng làm việc.

“Tư Mục, không tốt rồi.” Mai Luân cấp bách chạy tiến vào.

“Có chuyện gì sao? Sao lại kinh hãi như vậy chứ?” Vẻ mặt Tề Tư Mục cực kỳ không kiên nhẫn.

“Ca khúc của KC không sáng tác cho cô nữa.”

“Sao? tại sao lại như vậy, không phải trước đây đã nói là dành cho tôi sao, tại sao lại thay đổi chứ, ngày trước không có ký hợp đồng sao?” Tề Tư Mục phẫn nộ hét lớn lên.

“Không phải là chúng ta không ký mà trước đây KC nói khi nào sáng tác xong ký cũng chưa muộn, KC vốn chính là nhân vật huyền bí, hắn ta nói không ký thì không ai dám bắt hắn ký cả.” Mai Luân có chút ủy khuất nói.

“Các người là đầu heo à? Không ký mà không biết đường ép hắn ký à?” Tề Tư Mục thẹn quá thành giận chửi bới lung tung.

“Còn có một chuyện, cô nếu biết . . . đoán chừng sẽ . . . .”

“Đừng có dông dài, nói.”

“Ca khúc của KC đã ký hợp đồng với Ân Tịch của Hoa Đằng.”

“Cái gì? Vì sao lại như vậy chứ, con tiện nhân Hứa Ân Tịch dám giở trò gì ở đây hả?” Tức giận của cô ta giường như là nổ tung, lại là Hứa Ân Tịch, từ ngày cô gặp lại Hứa Ân Tịch cuộc sống của cô tựa như là bị ám ảnh bởi bóng ma vậy.

Kịch bản của cô, người đàn ông của cô, bây giờ còn có ca khúc của cô . . . .

“Tôi mặc kệ cô dùng cách gì, cho dù chi ra tiền gấp vạn lần cũng được, tôi muốn cần được ca khúc của KC, tôi không muốn chuyện này ảnh hưởng tới tôi. Còn có vị trí người phát ngôn của TR thì sao? Chưa biết thì đi thăm dò cho tôi.”

“Được, tôi sẽ đi ngay lập tức.” Mai Luân rất nhanh đã chạy khỏi phòng làm việc của Tề Tư Mục.

Hứa Ân Tịch, Hứa Ân Tịch . . . . Cái tên này tựa như con ác mộng của cô, cô tuyệt đối không cho phép cơn ác mộng này xuất hiện trong cuộc sống của cô. !

Ba ngày sau, Mai Luân dùng tất cả mọi thủ đoạn cũng không thể tìm ra được bất kỳ manh mối gì.

“Tư Mục, rất xin lỗi, cái người tên KC này rất thần bí, tôi nghĩ chúng ta nên nghiên cứu một chút nguyên nhân anh ta bỏ hợp đồng. . . .” Mai Luân liều chết nói hết, hai vị tiểu thư của Tề gia tựa như hai trái bom, có thể nổ tung bất cứ lúc nào.

“Phân tích, cô muốn phân tích cái gì với tôi hả?” Lời nói của Tề Tư Mục tràn ngập trào phúng.

“Phân tích vì sao KC lại đem ca khúc cho Hứa Ân Tịch, phân tích điểm mấu chốt tại sao KC – tác giả nổi tiếng như vậy lại đem ca khúc cho Hứa Ân tịch.”

Tề Tư Mục nghe xong cũng bắt đầu tự hỏi.

“Hiện tại Hứa Ân Tịch có chỗ dựa vững chắc là Trữ Dịch, như vậy không lẽ KC và Trữ Dịch có mối quan hệ gì sao?” Mai Luân lớn mật đoán.

“Nói tiếp đi?” Tề Tư Mục ra lệnh, rất muốn nghe tiếp những lời tiếp theo.

“Ngày đó buổi chiều chúng ta đụng mặt Hứa Ân Tịch cùng Trữ Dịch ở NA, kết quả ngày hôm sau lại nhận được tin ca khúc của KC ký kết với Hoa Đằng, hơn nữa còn nghe nói ca khcú này KC yêu cầu đưa cho Hứa Ân Tịch, tôi đoán là bởi vì lời nói của chúng ta đã khiến Trữ Dịch khó chịu, mặt khác Trữ Dịch này lại quen biết KC, vậy nên Trữ Dịch đã giật giây để đem ca khúc này đưa cho Hứa Ân Tịch.

Sau khi nói xong, Mai Luân nhìn thấy Tề Tư Mục có chút đăm chiêu, cô ta đang bị cuốn theo phân tích của cô.

“Trữ Dịch này cùng KC nhất định có mối quan hệ rất thân thiết, hơn nữa có thể là xưng huynh gọi đệ.” Mai Luân bổ sung nói.

“Chuyện này sao có thể nhìn ra được?” Tề Tư Mục có chút khó hiểu.

“Sau đó tôi lại liên hệ trợ lý của KC, nhưng hắn vừa nghe đến là soạn cho cô, chỉ nói một câu, KC nói: Cả đời này cô đừng mơ có được ca khúc của anh ấy nữa.” Thanh âm của Mai Luân bỗng chùng xuống, “Nếu không phải bạn thân thiết, KC nhất định phải tuyệt tình như vậy sao?”

“Hừ, không biết sống chết gì hết” Tề Tư Mục nhịn không được cầm lấy túi xách đi ra ngoài.

Mai Luân nhìn thấy bóng dáng của cô ta chỉ có thể không tiếng động địa thở dài. Cô đã từng hầu hạ rất nhiều ngôi sao, mà người này quả là ương ngạnh, thiên kim tiểu thư nhà giàu có tính tình ương ngạnh khiến người ngoài không thể theo kịp, nhưng là tiền nương cô ta trả lại cao gấp đôi, đây cũng là nguyên nhân mà cô ở bên cạnh hầu hạ cô ta.

Biệt thự của Thân Tử Duệ, Tề Tư mục lại lần nữa đi vào nơi này.

“Tại sao trước khi đến em lại không báo cho anh một tiếng?” Sắc mặt của Thân Tử Duệ có chút không hờn giận.

“Người ta nghĩ muốn tạo bất ngờ cho anh chứ sao? Lâu lắm anh không có tìm em, nhiều tâm
sự thực là khó nhịn nha.” Cô ta bắt đầu bộ dáng giả dịu dàng.

Thân Tử Duệ không lên tiếng. Nhưng không có nghĩa là hiện tại hắn không chán ghét Tề Tư Mục, không hiểu từ lúc nào mà hắn càng nhìn thấy cô càng cảm thấy cô gái này không phải là người hắn muốn tìm, trong tưởng tượng của hắn, cô gái mà hắn muốn tìm đều bị hắn bao trùm cả người, một khi tiếp xúc với cô ta, hắn mới thấy hiện thực quá chênh lệch.

“Tử Duệ, em muốn ở lại đây với anh.” Cô tay đến gần người hắn, nhẹ nhàng mà ôm lấy thắt lưng hắn, ở trong ngực hắn nhẹ nhàng thỏ thẻ.

“Có một cuộc họp đang chờ anh, vậy lên bây giờ không có thời gian cùng em.”

“Vậy em chờ anh, em sẽ chờ đến khi anh họp xong, anh đừng đuổi em đi, được không?” Thanh âm của cô ta nhẹ nhàng, nhu nhược, giống như con mèo nhỏ rúc đầu nằm trong lồng ngực hắn.

“Họp khuya lắm, vậy nên em về nhà nghỉ ngơi đi, anh bảo lái xe đưa em về.” Đột nhiên ngay cả cô ta ngoan hiền cầu xin Thân Tử Duệ cũng không đáp ứng.

Tất cả mọi người đều mắc một bệnh chung, sau khi hắn bắt đầu hoài nghi hay chán ghét một người thì vô luận cô ta có làm gì cũng khiến cho hắn cảm thấy phản cảm.

“Tử Duệ, trước kia anh chưa từng đối xử với em như vậy, vì sao hiện tại em lại cảm giác được anh không để ý đến em, là em làm gì khiến anh không vui sao, anh nói cho em biết, em sẽ sửa. . . Về sau em không bao giờ . . . . Ghen tỵ nữa, được không?” Mắt cô ta bắt đầu tuôn tào lệ nóng, dưới ánh đèn, điềm đạm đáng yêu như vậy.

Thân Tử Duệ nhìn thấy Tề Tư Mục như vậy, cảm thấy mệt chết đi, hắn cảm thấy hắn không có yêu cô gái này mà căn bản cũng chỉ là dục vọng đàn ông và đàn và, cũng giống như những người phụ nữ từng giao dịch với hắn mà thôi, nhưng mà người trước mặt này cực kỳ không thông minh, những người trước đây một khi thấy hắn không vui là đã vội vàng tìm đường cút đi.

Từ lúc đầu khi gặp Tề Tư Mục hắn đã lầm tưởng là yêu, kết quả hắn lại phát hiện ra hắn không yêu cô gái này, nguyên nhân là gì chính là chuyện mà khiến hắn muốn phát điên.

“Em cảm thấy anh thay đổi, từ sau khi đi Pháp trở về em đã thấy anh lãnh đạm với em, trở lên không muốn nhân nhượng, em ghĩ nguyên nhân không phải vì con tiện nhân Hứa Âm Tịch kia chứ?” Tề Tư Mục dè dặt hỏi.

Nghe được hai chữ “tiện nhân” Thân Tử Duệ không thể nhịn được nữa, bắt đầu nổi giận: “Nói đủ chưa?”

Thanh âm của Thân Tử Duệ lần nữa khiến cho Tề Tư Mục dại ra.

“Tử Duệ, vì sao, vì sao anh vừa nghe đến tên con đàn bà đó lại nổi giận như vậy? Anh có biết hay không, con đàn bà đó vô liêm sỉ đến mức nào không? Sau khi cô ta lợi dụng anh xong liền chạy đến bám vào người đàn ông khác, đây là em tận mắt nhìn thấy đó.”

Tựa hồ Tề Tư Mục cũng không can tâm sự tình cứ như vậy chấm dứt, “Chính mắt em nhìn thấy giữa chốn đông người cô ta ngồi lên đùi tên đàn ông họ Trữ, hình tượng đó còn đáng giận hơn những ngôi sao tiếp rượu trên tiệc rượu của thương nhân.”

Cô trộm quan sát biến hóa của Thân Tử Duệ, nhưng mà mặt hắn vẫn lạnh như băng, đoán không được suy nghĩ hiện tại của hắn là gì.

“Tử Duệ, anh biết sao không?” Thanh âm của cô ta bắt đầu nhuyễn xuống, ngữ khí bắt đầu thê lương, “Cô ta hận em, vì vậy cô ta không muốn cho em có được ca khúc của KC, bởi vậy cô ta bảo tên họ Trữ kia đem ca khúc của KC giao cho cô ta, KC còn nói cả đời này em cũng đừng mong đến ca khúc của hắn ta.”

Thanh âm nức nở lại lần nữa vang lên, bộn dáng điềm đạm đáng yêu giống như con mèo nhỏ cần che chở.

“Ca khúc của KC đưa cho Hứa Ân Tịch?” Thân Tử Duệ như là tự hỏi.

“Đúng vậy, vô cùng chính xác, nhưng mà ca khúc kia ban đầu rõ ràng là sáng tác cho em, hơn nữa lúc trước anh nói KC đã đáp ứng anh.”

“Hiện tại KC lại nghe lời của tên họ Trữ kia, ngay cả mặt mũi của anh cũng không nể.” Thanh âm của cô ta có chút nhỏ nhẹ, chậm rãi nhìn biến hóa trên mặt hắn, cô chỉ đơn giản muốn làm cho Thân Tử Duệ tức giận, như vậy cô mới có thể giành lại ca khúc của KC.

Then chốt là cô ta không thế nào nghĩ ra Trữ Dịch chính là KC!

“Được rồi, anh đưa em trở về đi, anh còn có chuyện quan trọng.” Ngữ khí của hắn lộ ra vẻ không kiên nhẫn.

Tề Tư Mục nghe được hắn đuổi mình đi, chỉ có thể đem tất cả oán hận trong lòng chặn xuống, không dám nói nữa, lần trước vốn đã là một lần dạy dỗ, xem ra cô phải bắt được trái tim của Thân Tử Duệ, cái vòng cổ này hiện thực đã không thể dựa vào nữa, muốn dùng thân thể để khóa hắn cũng không hiệu quả, cô phải tìm ra một biện pháp khác mới được.

Thân Tử Duệ buông mình xuống sofa nhắm hai mắt lại, nói cho chính mình biết không nên nghĩ đến hình ảnh Trữ Dịch cùng với Ân Tịch ở mộtchỗ nữa.

Đầu lại càng thêm loạn.

Cuối cùng cầm lấy xì gà, một cây, một cây lại một cây . . .

“Ân Tịch mình có một tin tốt muốn nói cho cậu biết!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Vũ lộ ra một nụ cười ngọt ngào, giờ phút này kại càng giống một tiểu oa nhi. Cách biệt một trời vớ vẻ giỏi giang vốn có.

“Có chuyện gì sao? Sao lại cao hứng như vậy?” Ân Tịch lộ ra một nụ cười ngọt ngào, từ đáy lòng, cô thích Hạ Vũ, cảm giác được cô là một người rất đặc biệt, có thể đặc biệt tin tưởng.

“Ca khúc của KC đã chỉ định dành cho cậu.” Hạ Vũ nhìn thấy Ân Tịch trợn tròn mắt, đây cũng là điều cô đã dự kiến được.

“Vậy sao? Sao lại thế chứ, căn bản mình không biết KC nha, đây là ca khúc mà công ty đưa cho mình sao?” Ân tịch không thể tin được có chút hoài nghi.

“Không phải là công ty đưa cho cậu, mà là KC chỉ định đưa cho cậu!” Hạ Vũ gằn từng tiếng sửa lại cho đúng, lại mang theo nụ cười xinh đẹp nghịch ngợm.

“Nhưng mà vì sao chứ? Vì sao KC nổi danh như vậy lại chỉ định cho một người mới vào nghề như mình chứ?” Cô tiếp tục hoài nghi hỏi Hạ Vũ.

Hạ Vũ nhún nhún vai, bộ dáng giống như “Đừng hỏi mình” vậy.

Nhìn thấy Ân Tịch có chút buồn bực trầm ngâm, Hạ Vũ chỉ có thể phân tích nguyên nhân vì sao mà KC lại đem ca khúc đưa cho cô.

“Có 2 nguyên nhân mà KC đưa ca khúc cho cậu, có hai khả năng một là công lao của Trữ Dịch, hai là công lao của Tử Duệ, phỏng chừng hai người họ có thể chuyển hướng ánh mắt của KC đến bên cậu, cậu xem xem Trữ Dịch rộng lượng như vậy cậu có thể đến hỏi anh ta.”

Ân Tịnh ngẩng đầu, bộ dáng như bắt dược vàng, gật gật đầu, “Có thể là anh ấy, mình sẽ tìm một cơ hộ hỏi anh ấy.”

“Vấn đề quan trọng hiện tại không phải là vấn đề đó, mà là cậu phải cảm nhận được ca khúc này, sau đó dùng giọng hát của cậu hát nó lên.” Hạ Vũ lấy một phần ca khúc ở túi xách bên cạnh đưa cho cô.

Ân Tịch vừa nhìn thấy, tên ca khúc “Từng ước hẹn.” Lời bài hát duy mĩ lộ ra tình cảm ưu thương, từng âm điệu tựa như từng bước từng bước đưa cô vào thế giới âm nhạc, xâm nhập vào từng tế bào của cô, bắt đầu nghe cô đã có thể nhẹ nhàng ngâm nga.

Thanh âm rất nhỏ, nhưng khi Hạ Vũ nghe được đã giật mình, cô từng nghe Trần Thuật nói cô ấy có giọng hát rất tuyệt, thì ra đó không chỉ là tán dương bừa bãi, chính là thanh âm kia tự như xoay chuyển trong không khí rồi tiến nhập vào tâm hồn cô, lưu lại một cỗ xao xuyến rung động.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện