Đối mặt với việc Otis miệng đối miệng đút mình ăn bánh quy nhỏ mà bản thân lại nghĩ sang hướng khác, Kiều Thất Tịch tỏ vẻ, cậu rất đã nghiêm túc tự tỉnh lại chính mình rồi.
Thứ nhất, móng vuốt của Otis không dùng tốt như tay con người, dùng miệng đút cũng là dễ hiểu, trước đây cậu cũng bị đút. Thứ hai, Otis vẫn luôn cưng chiều cậu như gấu con, đây chính là tình yêu thuần khiết nhất giữa trưởng bối và hậu bối, tuyệt đối không pha tạp bất kỳ tình cảm khác.
Đã trở thành gấu bắc cực lâu như vậy rồi mà vẫn còn theo thói quen cũ dùng tư duy con người để diễn giải cách biểu đạt tình cảm của động vật, như vậy hiển nhiên là sai quá sai.
Kiều Thất Tịch lấy lại tinh thần, xấu hổ há mồm tiếp nhận bánh quy từ Otis. Có lẽ trong mắt Otis, đây là một loại giao lưu giúp tăng tiến tình cảm "cha con". Bản thân vốn đã nhận được rất nhiều sự chăm sóc từ đối phương, lẽ ra nên trân trọng hành động giao lưu tình cảm như thế này.
Nhóc gấu bắc cực hiểu rõ ngọn ngành, nếu loại giao lưu này có thể khiến Otis cảm thấy vui vẻ, vậy thì cớ sao mà không làm.
Ẩn giấu đi những lý giải không nên có, Kiều Thất Tịch đưa mõm vào trong túi bánh quy, ngậm lên một mảnh bánh mới, thân thiết đút đến bên miệng Otis.
Đôi mắt ngây thơ của nhóc gấu bắc cực sáng lên, bên phải viết cảm ơn, bên trái viết yêu ngài.
Otis tiếp nhận tâm ý của gấu nhỏ, ăn sạch miếng bánh quy chứa đầy tình cảm chân thành tha thiết kia, sau khi ăn xong thì cảm thấy vui vẻ vô cùng, liếm liếm cái mũi.
Một giấc ngủ say cùng với cái bụng căng đầy, lại có nhóc gấu bầu bạn, chỉ cần đơn giản như vậy là đã thỏa mãn tất cả mục tiêu gấu sinh của Otis. Ít nhất ở giai đoạn này, nó cảm thấy rất là thỏa mãn.
Trong ký ức quá khứ, nó là một con gấu bắc cực cô độc, từ lúc sinh ra đến lớn lên, rời khỏi mẹ mình, một mình phiêu bạc, cả đời của nó cứ như vậy, có quá nhiều ví dụ trước mắt, hẳn là sẽ giống như những con gấu bắc cực đực bình thường khác.
Sinh con lúc tuổi còn trẻ hoặc về già mới gặp được một con gấu cái, gặp chuyện ngoài ý muốn dẫn đến chết trẻ hoặc dựa vào vận may sống đến cuối đời, tất cả đều là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Thế nhưng một sự thay đổi vận mệnh bỗng viết vào gấu sinh của Otis, mà sự thay đổi đó cũng viết vào nhân sinh của Kiều Thất Tịch. Bọn họ gặp nhau, kỳ lạ mà trở thành đồng bạn, cùng nhau dưỡng thương, xuất viện, rồi cùng nhau lang bạt trên vùng đại lục Bắc Cực rộng lớn bao la này.
Đường đơn biến thành đường đôi, liên tục đan chéo lẫn nhau, ma sát ra tia hỏa ấm áp, không chỉ ấm đến nội tâm chính mình, mà còn ấm đến trong lòng của rất nhiều người đang theo dõi bọn họ.
Ở nhà gỗ hai ngày, Kiều Thất Tịch rốt cuộc hiểu ra Otis đang có ý định đào rỗng của cải của chủ nhân căn nhà gỗ này, dự định ở đây nghỉ ngơi thật lâu.
Thế nhưng Kiều Thất Tịch có chút chột dạ nhìn rác thải đầy đất, không thể không thừa nhận rằng những đồ ăn này đều là tự mình đạp hư mất. Từ ngày đầu tiên đi vào nơi đây ăn no xong, Otis dường như không còn đụng vào đồ ăn nữa.
Như vậy không thể được.
Đối phương không ăn, chính mình cũng phải khống chế sức ăn.
Thời tiết bên ngoài nóng bức, ở lại đây tránh nóng đúng là không tồi, nhóc gấu bắc cực bắt đầu kiểm kê lương thực còn lại, tính xong lượng dinh dưỡng cần hấp thu mỗi ngày, phát hiện ăn tiết kiệm một chút thì đúng là có thể ăn đến tháng chín.
Mùa thu, uy lực nắng gắt cuối thu ở nơi này chỉ là một con hổ giấy.
Một khi mùa thu đến, nhiệt độ trong không khí vùng địa cực sẽ giảm xuống một cách nhanh chóng, nhưng vẫn chưa thể kết băng vùng biển, chỉ có thể khiến gấu bắc cực cảm thấy mát mẻ thôi.
Mỗi ngày cứ như vậy, thì sẽ có hi vọng.
Nhóc gấu bắc cực tràn đầy lạc quan, đặt móng vuốt lên bệ cửa sổ nhìn bầu trời xanh thẳm bên ngoài, oa, trong lòng cảm thán, một mùa hạ lại sắp trôi qua, lại thêm một năm hữu kinh vô hiểm.
Tục ngữ nói, sinh hoạt phải có cảm giác nghi thức, vậy thì mùa thu nên làm chút gì nhỉ?
Kiều Thất Tịch nhìn nhìn chồng cá khô thúi trên bàn, mấy ngày này cậu không đụng tới chúng, Otis cũng không.
Cậu lại nhìn nhìn Otis đang nhàm chán nằm cọ ngứa nơi chỗ râm mát, mùa thu đương nhiên là nên tích mỡ*, nếu không thì làm sao mà sống qua được mùa đông cơ chứ?
*Nguyên văn: "贴秋膘" – "Thiếp thu phiêu" một tập tục của người TQ, ý chỉ mùa hè trời quá nóng không ăn nhiều nên gầy, đến mùa thu nên bồi bổ để có mỡ chống chọi qua mùa đông.
Mà Otis đã không ăn không uống ba ngày rồi.
Nếu là con nít loài người không chịu ăn uống cho tốt thì còn dễ xử lý, đánh một trận là xong.
Nhưng đây chính là Otis không chịu ăn cho no, vậy thì.. Kiều Thất Tịch cúi đầu quan sát cánh tay cẳng chân béo núc ních của mình, lắc đầu nguầy nguậy, không dám nghĩ không dám làm.
Đánh Otis một trận ư, IQ có vấn đề rồi.
Kiều Thất Tịch nghĩ một hồi, đi đến cạnh bàn ngậm lên một con cá khô thúi, lại đến bên ngăn tủ lấy ra một chai rượu mạnh. Bản thân cậu hiện tại chỉ dùng hai chân để đi, thân hình "mượt mà" lung lay, mông uốn uốn éo éo.
Otis đã phát hiện động tĩnh của gấu nhỏ, nó mặc dù vẫn đang gãi ngứa nhưng lực chú ý đã không còn ở chỗ ngứa nữa mà đã chạy đến trên người nhóc gấu bắc cực.
Bị đôi mắt xinh đẹp này nhìn chăm chú khiến Kiều Thất Tịch không khỏi có cảm giác tim đập nhanh như thể trong mắt đối phương chỉ tràn đầy hình bóng bản thân. Chỉ có thể cảm thán, đôi mắt của động vật thật sự là vừa thuần túy vừa chân thành thiết tha.
Kiều Thất Tịch trực tiếp trưng ra ý đồ của mình, đưa cả cá khô thúi và rượu cho Otis, dường như đã biết Otis sẽ không từ chối yêu cầu của chính mình, cho dù đó là yêu cầu vô lý đến mức nào.
Thực tế cũng giống như Kiều Thất Tịch nghĩ, dưới sự cưỡng ép từ cậu..
Thôi được rồi, là dưới sự làm nũng tha thiết của gấu nhỏ, một Otis dường như đã định không ăn uống chỉ có thể bị cái giọng khóc ai oán của vị quả phụ này quấy rối đến mức đồng ý tiếp nhận cá khô và rượu mạnh đưa đến bên miệng.
Gấu lớn vốn đã có phần đói bụng, vô cùng dễ dàng xé con cá khô to bằng cánh tay thành từng miếng, mồm to nhai nát, lại nhấp tý rượu mạnh được người Greenland ủ, coi như thưởng thức một bữa xế ngon miệng.
Kiều Thất Tịch thấy vậy, ân cần đem lên ba con nữa.
Cậu không thích ăn cá khô thúi bị ẩm này, nhưng thấy Otis ăn có vẻ rất ngon, nên cũng ôm lấy một con nghiêng đầu cắn xé.
Mùi vị cũng cứ như thế, nhưng mà ừm.. có thể lấp đầy bụng.
Có lẽ trong mắt Otis cá khô là đồ tốt, rượu mạnh cũng như vậy, nó lại có ý định đút Kiều Thất Tịch rượu, tựa như khi nó đuổi theo cậu đút mỡ cá voi trắng vậy.
Thật không dám giấu diếm, lúc thấy miệng bình rượu được đưa đến trước mõm mình, Kiều Thất Tịch suýt tý nữa bị dọa tè ra quần, này!
Quá phận rồi nha!
Đây quả thật là điều không thể tưởng tượng nổi.
Đã trải qua cảnh bị đuổi theo đút mỡ rồi thì thôi đi, hiện tại còn bị một con gấu bắc cực rót rượu, hơi quá rồi.
Có phải uống xong ly này rồi là sẽ phải cùng nhau uống đến say không?
Hu hu hu, cậu không muốn.
"..."
Kiều Thất Tịch lập tức lắc đầu tỏ vẻ bản thân không xử lý được cái này, ngài gấu ngài tự xử lý nó là được rồi!
Thật sự đó.
Tiếp thu được sự từ chối tràn đầy mâu thuẫn giống như những lần đút mỡ của đối phương, bằng trí thông minh của Otis, nó ngay lập tức hiểu ra, không miễn cưỡng gấu nhỏ bị nuông chiều có chút kén ăn này, cứ như là đã tập mãi thành thói quen vậy, tự cố tự túc một mình ngồi dựa vào tường bắt đầu uống một cách sảng khoái.
Trơ mắt nhìn một con gấu bắc cực tự ôm bình rượu uống đúng là điều khó tưởng tượng nổi, nhưng có lẽ Kiều Thất Tịch có lăng kính nam thần đối với Otis, cậu vẫn luôn cảm thấy Otis rất đẹp trai, cho dù là bộ dạng say rượu cũng là bling bling, nói chung chính là, không dời được mắt.
Nói đến đây, đúng là có một vài động vật thích uống rượu.
Tin tức trong xã hội và trên mạng cũng rất hay đăng về mấy nhóc quỷ đáng yêu thèm rượu này, khiến người cảm thán các con vật cũng có phần giống con người, hoặc cũng có thể là con người có một khía cạnh giống động vật?
Rất khó để phân rõ ra.
Sau đó, Kiều Thất Tịch phát hiện mình đã lầm tưởng một việc, cho dù Otis không lôi kéo cậu cùng uống say thì sau khi tự chuốc bản thân xong cũng sẽ ra tay với người vô tội là cậu đây.
Đáng giận.
Lúc bị Otis ấn trên đất lộ ra cái bụng, Kiều Thất Tịch cảm thấy bản thân như một con búp bê rách, nhỏ yếu, bất lực, lại đáng thương.
"Ô ô y y.." Kêu rách cổ họng cũng sẽ không có ai đến cứu viện đâu.
Nhưng mà gấu nhỏ rơi vào tay tên côn đồ say rượu định khinh bạc vẫn rất có lệ vặn vẹo eo một chút, nếu chỗ đó thật sự là "eo".
Otis vùi đầu xuống, liếm láp sạch nước mắt (vô hình) nơi khóe mắt gấu nhỏ.
Sau đó là các vị trí khác trên người nhóc gấu bắc cực, giống như những lần giúp cậu rửa sạch lông trên người vậy, chẳng qua, hôm nay Otis dùng lực hơi nhiều, mang theo sự nóng rực mà Kiều Thất Tịch đổ lỗi là do chất cồn.
Da da da, da sắp trầy rồi!
Đã nói uống rượu sẽ làm lỡ việc mà..
Lần sau nhất định sẽ ngăn không cho Otis uống rượu.
Nhóc gấu vừa rồi còn cảm thấy Otis say rượu cũng rất đẹp trai giờ đây sau khi bị ấn trên mặt đất cọ một trận, đã quyết đoán thu hồi ảo giác của mình.
Kiều Thất Tịch ở đây hữu tâm nhắc nhở mọi người, tuyệt đối 100% không nên chọn đối tượng thích uống rượu, chẳng lẽ muốn bị liếm một trận rồi còn bị lấy thịt (mỡ) đè người sao?
Đương nhiên! Con gấu bắc cực uống say xong rồi phát điên này không phải đối tượng của cậu, chỉ là anh em xã hội chủ nghĩa.
Là một vị cùng cậu sống nương tựa lẫn nhau, cậu còn có thể từ chối người anh em này ư? Hơn nữa nếu ngẫm lại, thì bình rượu này vẫn là do cậu tự nhét vào lồng ngực đối phương, aix, phiền.
Có vết xe đổ trước mắt, loại thực đơn như cá khô nhắm rượu này Kiều Thất Tịch thẳng tay gạch bỏ từ đây.
Về sau chỉ có cá khô thúi, không có rượu mạnh.
Bàn về tâm nhãn thì có 1000 tên Otis cũng không bằng một nhóc Alexander.
Đến khi Otis một lần nữa mở mắt ra sau cơn say thì rượu mạnh trong nhà gỗ đã bị Kiều Thất Tịch giấu đi hết mất rồi.
Dựa theo tính cách có chút kiềm chế của Otis, nó sẽ không tự mình đi lục lọi rượu đâu.
Ngược lại là Kiều Thất Tịch lại cảm thấy bản thân thật là tàn nhẫn. Ở cái mùa đồ ăn khuyết thiếu này, đã không có đồ ăn điền bụng, mà còn không cho uống rượu nữa.
Thật là một con gấu thảm thương.
Nhóc gấu ti tiện rốt cuộc vẫn không thể qua được lương tâm của mình, lâu lâu lấy ra một chai rượu cho Otis nhâm nhi.
Sau đó tự mình thể nghiệm một trận tra tấn liếm láp trầy da.
Lại thể nghiệm luôn sự hành hạ đến từ chiêu lấy thịt (mỡ) đè người tẩm mùi rượu của Otis bợm nhậu.
Trong lúc đó cậu đã từng lén lút dãy dụa định đi ra ngoài đi WC, lại bất cẩn gây ra động tĩnh bị đối phương phát hiện, vì thế liền bị cắn cổ tha trở về, cứ như ngoài lồng ngực của đối phương ra thì nơi nào cũng không thể đi được.
Đây chính là uống rượu xong trở thành bá đạo tổng tài – Otis.
Lúc thường nó không phải như vậy.
Cảm giác mắc tiểu rất là khó chịu, nhóc bánh trôi bị đè ở phía dưới suýt tí nữa đã định giải phóng bản thân dội Otis một thân nước tiểu rồi.
May mà lần thứ hai chạy trốn thành công, Kiều Thất Tịch tùy tiện tìm một bãi cỏ bên ngoài nhà gỗ, thoải mái xả lũ.
Động vật luôn có thói quen che dấu chất thải của chính mình.
Nhưng Kiều Thất Tịch lại làm vô cùng có lệ. Cậu tùy tiện dùng móng vuốt hất vài cọng cỏ chung quanh, thậm chí còn chưa thể che được vật thể, huống chi là mùi vị.
Flycam thường chuyển động xung quanh nhà gỗ nhỏ cuối cùng cũng quay được bóng dáng nhóc gấu.
Nó thật là khỏe khoắn.
Úi, nhóc gấu bắc cực tự mình đi ra đi WC, thật là hình ảnh hiếm thấy khó gặp.
* * *
Lúc này đã là tháng chín, tin tức tốt đó là mỗi ngày đều giảm nhiệt độ