Editor: Hien Eliza
Tại nhà hát Pha Lê, khi thời gian sắp đến gần, ngay lập tức
nó lại tỏa sáng như thứ dịch rượu mang sắc màu chói lọi.
Thậm chí cùng với sự kích thích của đại nhạc hội, dịch rượu kia bắt đầu lưu chuyển. Một trinh nữ tế thần hiện ra, mặc
chiếc váy dài thời Hy Lạp cổ đại, treo trên dây nho cao hơn mười mét cùng với ly rượu thánh, ngửa mặt nhìn bầu trời xanh, có
khoảng hai thần rượu nho, cũng lập tức giống như uống rượu,
ngửa mặt lên, đem dịch rượu kia uống vào bụng…
Nhà hát truyền đến thứ âm nhạc làm say mê lòng người, thính phòng đầy tiếng nói cười sôi nổi, mọi người rối rít cầm
trong tay thư mời. Hôm nay còn có hạng mục tranh tài của các
chuyên gia hầu rượu, họ đang đang bàn luận sôi nổi thông tin của
các tuyển thủ. Hách Lệ dừng lại ở ghế khách quý phía dưới,
đẩy kính mắt lên, ngẩng lên nhìn về toàn bộ phía trước, rồi
căn dặn vị chủ trì người Anh bố trí ổn thỏa, dò hỏi tình
trạng các chuyên gia hầu rượu.
Tòa nhà Bộ rượu.
Hai nhân viên làm việc người Anh, nhanh chóng đi đến phòng
nghỉ ngơi phía trước của Đường Khả Hinh, lộ ra sự nghiêm túc
gõ cửa một cái. Lúc này Á Lạc, trên người mặc bộ đồng phục
màu đen, cũng nhanh chóng đi đến trước phòng nghỉ ngơi, đưa tay
hơi gõ cửa một cái, chăm chú lắng nghe âm thanh bên trong rồi
gọi nhẹ nhàng:
“Đường tiểu thư? Cô chuẩn bị xong chưa? Chúng ta phải lên đường!”
Lời này vừa nói ra, Kerry và Alex đã thay xong đồng phục của chuyên gia hầu rượu, hết sức đẹp trai đi ra khỏi phòng, tất cả các phóng viên cùng nhiếp ảnh gia nhào tới. Bon họ cùng nhau
đang ở trong những đợt đèn flash liên tục, nhìn nhau từ xa, cuối cùng trên mặt họ đều lộ ra nụ cười lo lắng nhưng vẫn ấm áp.
Ở trước ống kính, họ hơi gật đầu một cái rồi trầm mặc để
cho trợ lý dẫn đường đi lên phía trước.
Lúc này Mộc Tử Linh, trên người cũng mặc đồng phục của
chuyên gia hầu rượu, gần giống hệt đồng phục của Đường Khả
Hinh. Tóc đuôi ngựa buộc lên thật cao, khác với trước đây cô luôn lộ ra nụ cười tự tin, giờ đây hiện ra vẻ mặt hết sức nặng
nề cùng nghiêm túc. Đứng ở trước cửa, trả lời câu hỏi trước
ống kính của phóng viên, mặt cô mới hiện lên một chút nụ
cười, lễ phép gật đầu một cái nói:
“Có thể tìm hiểu và học hỏi lẫn nhau trong cuộc so tài này thì tôi thấy đây thực sự là một cơ hội tốt.”
“Cô có niền tin chiến thắng không?” Người chủ trì vội vàng giơ microphone lên nhìn về phía Mộc Tử Linh hỏi.
Mộc Tử Linh nghe những lời này, đôi mắt chợt lóe, mặt hơi
nghiêng, nhìn chăm chú về phía cửa phòng đóng chặt. Lúc này cô mới hiện lên một nụ cười sâu lắng nói:
“Mỗi người...đều có cơ hội chiến thắng!”
Bên trong phòng.
Toàn thân Đường Khả Hinh đứng trước gương, nghe được câu nói
này, đôi mắt của cô lập tức sáng lên, gương mặt căng thẳng lúc
này mới hơi chậm rãi giãn ra. Thầy Vitas cũng đã từng nhắc
với mình về người học trò này, cô ấy thuộc tuýp tuyển thủ
có tính chiến đấu, nhưng mà quá khác biệt so với tuýp tuyển
thủ háo thắng. Trong quá trình tranh giải cô ấy có thể vừa
hưởng thụ chuyện tranh tài, vừa có thể lợi dụng tuyển thủ để điều chỉnh chính bản thân mình. Cô ấy thậm chí thuốc tuýp,
nếu đối phương càng mạnh thì ý chí chiến đấu của cô ấy lại
càng mãnh liệt.
Có người từng phỏng vấn Vitas, đối với ngài việc học trò của ngài có thể thắng giải, có cơ hội đó không?
Vitas dừng lại một lúc, khuôn mặt sâu lắng trầm ngâm rồi nói:
“Mỗi người...đều có cơ hội chiến thắng!”
Hai mắt Đường Khả Hinh hơi lưu chuyển, hơi thở nặng nề hổn
hển, nhìn toàn thân duyên dáng yêu kiều của mình trong gương,
dáng vẻ thật căng thẳng. Nhìn chăm chú lâu thật lâu, điều này
giúp cô ngăn chặn áp lực nặng nề ở trong ngực. Mặc dù cô vẫn
cảm thấy có chút nghẹt thở nhưng tâm tình đã điều chỉnh xong,
khuôn mặt căng thẳng của cô dần dần tràn ra ánh sáng rực rỡ.
Cố gắng quên đi tất cả thành tích của cuộc tranh tài, sắc mặt hơi trầm xuống, nắm nhẹ đầu ngón tay, cô xoay người nhanh chóng đi về phía cửa phòng nói: "Đi thôi!"
Lạp Lạp cùng Tiên Nhi lập tức đứng xung quanh hai bên, trong nháy mắt mở cửa cho cô.
Một trận ánh đèn flash lóe lên cùng đám phóng viên xông tới, người chủ trì thậm chí tay cầm mircophone, nhắm ngay Đường Khả Hinh hỏi:
“Đường tiểu thư! Cô ra sân cuộc tranh tài này coi như là tuyển thủ có số điểm cao nhất, tình thế từ từ vượt qua đương kim vô địch tuyển thủ hấp dẫn Alex. Ở trong vòng hai của cuộc tranh
tài, cô cảm thấy có triển vọng gì không? Có thể đón thêm sự
khích lệ nữa không?”
Hai nhân viên làm việc người Anh ngay lập tức trở lên nghiêm
túc, bao xung quanh bảo vệ Đường Khả Hinh ở bên trong, không để
các phóng viên chen đến cô. Sau đó cẩn thận từng li từng tí
giúp cô đi dọc nơi trống trải để tới thang máy. Mặt Đường Khả
Hinh cũng gần như biểu hiện trạng thái căng thẳng, không nói
một lời, một mình nghiền ngẫm tâm tư, ép buộc bản thân tập
trung tinh thần đi về phía trước…
“Đường tiểu thư, hãy nói một câu đi!”
Người chủ trì không chịu buông tha đi theo ở phía sau, đuổi theo cô đi về phía trước.
Đường Khả Hinh bên cạnh kìm nén hơi thở hổn hển đi về phía
trước, vừa nghe thấy người chủ trì vất vả đuổi theo như vậy,
cô bèn cảm thông với sự vất vả của người khác, dừng bước
lại, hơi để tâm trước microphone, ngọt ngào và nhẹ nhàng nói:
“Thời gian trước tôi từng được điểm số cao, đã lật trang
rồi! Tôi không có ý định nhớ tới, nên hy vọng mọi người đem
ánh mắt mình hướng vào thời khắc này. Bất kỳ cuộc tranh tài
nào, nó đều có sự tuyệt vời cùng tính chất không chắc chắn.
Tôi hy vọng mọi người cùng nhau mong đợi mỗi tuyển thủ đều
biểu diễn một cách xuất sắc, hết mình. Dĩ nhiên bao gồm cả
tôi nữa, cảm ơn mọi người.”
Cô nói xong, ngay lập tức được hai anh chàng trợ lý người Anh cùng Á Lạc cùng nhau hỗ trợ đi vào thang máy, theo sau là
từng đợt đèn flash lóe lên, cánh cửa bỗng nhiên đóng lại.
Thang máy nhanh chóng đi xuống, cuối cùng ngừng ở tầng một rồi mở ra.
Đường Khả Hinh nhanh chóng cùng sự trợ giúp hai trợ lý đi ra thang máy. Ngay lập tức nhìn thấy Gosedon cùng Alex, Kerry đứng
trước bãi cỏ, dĩ nhiên cũng bao gồm cả Mộc Tử Linh đứng bên
cạnh. Đôi mắt của cô lập tức ánh lên ánh sáng sắc bén cùng
mãnh liệt, nhìn về những người trước mặt.
Mộc Tử Linh đứng bên cạnh bãi cỏ, có lẽ cảm nhận được ánh mắt sắc bén của Đường Khả Hinh ném tới, cô hết sức bình
tĩnh cùng thâm trầm. Tựa như không thể nhìn ra cô đang suy nghĩ
gì nhưng vẫn có thể thấy ánh mắt của cô tràn ra một nụ cười
tự tin, nhìn ra một chút manh mối.
Đường Khả Hinh chậm rãi đi về phía cô, mặt cũng lộ ra sự ung dung nhưng khó đoán hơn.
Nhân viên của Hiệp hội rượu nho thấy các chuyên gia hầu rượu
đã có mặt đầy đủ, ngay lập tức để các trợ lý đi cùng bọn
họ trực tiếp đi vào nhà hát bằng lối dành cho khách V.I.P.
Trực tiếp
đi dọc theo lối này, có thể đi lên tầng hai của hậu
trường sân khấu vào phòng chờ dành cho khách quý, bên trái
dành cho tuyển thủ, bên phải dành cho hội đồng giám khảo cùng
những người giám khảo chính khác. Bên trong đương nhiên có chủ
tịch của hiệp hội rượu sư, chủ tịch hiệp hội rượu nho, phu
nhân George, Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi cùng những người
khác...Nhưng mà bọn họ giám khảo chính cùng hội đồng giám khảo có thân phận khác nhau nên ngồi ở những phòng chờ khác nhau.
Đường Khả Hinh cùng các chuyên gia hầu rượu khác đi vào nhà
hát sôi động, náo nhiệt, mặc dù bản thân đang ở lối đi yên
tĩnh rộng rãi, nhưng cô vẫn cảm nhận được bầu không khí sôi
động phía trước ở sân khấu. Đây là bao gồm khán giả cùng giám khảo và các ghế ngồi khác, sân khấu đạt tới bốn nghìn
người, tất ánh mắt, giờ phút này tập trung tất cả sự chú ý
vào các tuyển thủ. Năm tuyển thủ đẳng cấp thế giới, mặc dù
đã một đường tiến vào vòng trong, nhưng đến giờ phút này, sắc mặt mọi người không khỏi căng thẳng. Ngay cả Gosedon, lần đầu
tiên đối mặt với cuộc tranh tài này cũng không thể không căng
thẳng.
Hách Lệ đi vào hậu trường sân khấu, nhìn thấy các chuyên gia hầu rượu đã đến, hơn nữa sắp đi vào phòng chờ, cô ngay lập tức tại thời điểm này, thông báo cho nhân viên hậu trường sân khấu, kính mời các giám khảo lên sân khấu.
Nhân viên làm việc lập tức tay cầm bộ đàm, nhanh chóng đi về phía chỗ của giám khảo trong phòng chờ, đưa tay gõ nhẹ cửa
phòng một cái, dùng tiếng Anh kính mời các giám khảo chuẩn bị lên sân khấu…
Đường Khả Hinh cùng các tuyển thủ khác, mới vừa rồi dọc
theo hành lang đi tới cạnh cửa phòng chờ, nghe những lời này, biết rằng đoàn giám khảo sắp đi ra, họ rối tít đứng lại chờ đợi ở một bên......
Phòng chờ của giám khảo mở ra.
Không gian huyền bí và trang nghiêm, chủ tịch hiệp hội rượu nho
Đới Lập Duy từ từ đi ra, Phó chủ tịch Pereno, phó chủ tịch
hiệp hội rượu sư Paby, chủ tịch tiên sinh Dylan, Jackson, Fernando, tân quán quân mùa trước của cuộc thi chuyên gia hầu rượu Luke,
nhà bình luận nổi tiếng tiếng thế giới Robert.
Đường khả hinh đứng ở một bên, hơi ngẩng đầu lên, liếc nhẹ một
cái nhìn những người này, họ đều là các bậc tiền bối thân
phận hiển hách trong giới rượu nho. Tâm lý của cô mặc dù căng
thẳng, nhưng vẫn đang suy nghĩ rằng sau đó có thể nhìn thấy thầy
giáo, mặt cô hiện lên một chút nụ cười buông lỏng.
Nhưng mà!
Đoàn ban giám khảo từ từ bước đi ra ngoài, nhưng bóng dáng
quen thuộc kia trước sau vẫn không thấy. Đường Khả Hinh khẽ run,
sau đó một cách khó hiểu ngẩng đầu lên, nhìn về phía đoàn hội đồng
giám khảo ba mươi người, toàn bộ đã đi ra khỏi phòng chờ, sắc
mặt cô tái nhợt như muốn hỏi: “Thầy đâu rồi?”
Hách Lệ liếc chuyên gia hầu rượu một cái, lúc này cô mới chậm
rãi đi về phía trước cửa phòng chờ của ban giám khảo chính, nhỏ
nhẹ gõ một cái.
Không lâu sau, cửa bỗng nhiên mở ra.
Bên trong vẫn là một bầu không khí nghiêm túc và căng thẳng.
Bên trong bất ngờ đầu tiên là Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên
Lỗi đi ra, nét mặt của bọn họ nghiêm túc, đôi mắt lộ ra một chút
ánh sáng không thể đoán được. Cầm bài thi trong tay, liếc nhìn
Đường Khả Hinh đứng bên cạnh một cái, có chút kín đáo hiện
lên ánh mắt bất đắc dĩ, nhưng vẫn trầm mặc đi về phía trước.
Tiếp theo mọi người ở bên trong liên tiếp đi ra, nhà phê bình
rượu nổi tiếng thể giới Palley, dựa vào một câu nói của anh ta khi nếm rượu, đủ để quyết định sự sống còn của một trang
trại rượu. Còn có chủ tịch hiệp hội sản xuất rượu nho, phụ
trách tuyên truyền, chuyên gia nếm thử vị rượu nho nổi tiếng
thế giới Lang Cách tiên sinh.
Đường Khả Hinh vẫn trầm mặc đứng một bên, lo lắng muốn biết rốt cuộc thầy giáo đi đâu. Nhưng ngay tại thời điểm này, bên
trong áp tới một bóng đen sâu đậm, vốn là chỗ ngồi của giám
khảo Bác Dịch, từng nhân vật trang nghiêm thay nhau làm giám
khảo chính từng bước đi ra khỏi phòng chờ, ngoại trừ ông ấy,
nhân vật thay đổi người, còn có phu nhân George, Laurence...Mọi
người cùng nhau trơn mắt há mồm, cuối cùng một người cứ như
thế đi ra…
Vitas lạnh lùng như Ying (phần màu đen trong biểu tượng âm
dương), bóng dáng thẳng tắp, quả nhiên xuất hiện ở trước cửa
phòng chờ, gương mặt thâm trầm, nhìn về phía trước.
Đại não của Đường Khả Hinh lập tức nổ tung, không tưởng tượng nổi trợn to hai mắt, nhìn về phía Vitas, mình tôn kính nhất thầy nhưng hôm nay lại trở thành những người hoàn toàn đối lập
nhau. Hơn nữa ở chính giữa hội trường của cuộc so tài, tất cả những ấn tượng tốt của Đường Khả Hinh với hội đồng giám khảo, toàn bộ hóa thành giám khảo chính, lại rất có thể bị đuổi
ra khỏi cuộc tranh tài. Toàn bộ máu của cô nhanh chóng đông
lại, cảm giác được mình loạng choạng thiếu chút nữa ngã lăn
ra đất.