Một câu nói khiến tất cả mọi người im bặt. Khi ngước mắt lên nhìn những cồn cát xa xa nhấp nhô cao thấp khác nhau, họ luôn cảm thấy sống lưng lạnh ngắt. Cồn cát trong mắt họ dường như đã biến dạng, như một quái vật đang say ngủ, mà họ thì không dám tùy tiện đánh thức nó.
Cứ như vậy, ngày thứ năm trôi qua trong yên bình.
Ông già thuận lợi tìm được nguồn nước, kịp thời bổ sung vào những túi nước xẹp lép. Mọi người đựng đầy nước vào những thứ có thể đựng. Ở những nơi này, hết đồ ăn không đáng sợ, đáng sợ là cạn nước.
Về đêm, mọi người lại ăn uống đơn giản một chút, ông lão dặn dò mọi người đi nghỉ sớm rồi len vào giữa đàn lạc đà. Những con lạc đà tự động quây tròn lại với nhau, hình thành một bức tường chắn gió tự nhiên, cho dù đêm xuống trời lạnh cũng không sợ nữa.
Lúc chui vào túi ngủ, Tưởng Ly lại nằm tâm sự với Lục Đông Thâm một lúc, biết tình hình sức khỏe của anh không chuyển biến xấu, cô cũng yên tâm phần nào.
Càng ở lâu trong sa mạc, những cuộc gọi càng ngắn dần. Lượng pin tích trữ và pin dự phòng đều có hạn, phải dùng tiết kiệm. Lúc hai người họ nói chuyện, tín hiệu thi thoảng lại bị nhiễu, rất ảnh hưởng tới chất lượng cuộc gọi, thế nên cần dặn dò gì thì dặn dò, sau đó họ cũng kết thúc.
Tín hiệu yếu là hiện tượng khi đang đi sát vào vùng sâu của sa mạc, Tưởng Ly chỉ mong sao tín hiệu đừng mất hẳn là được.
Bên ngoài lều nổi gió.
Gió thổi cát bay, tuy rằng không lớn nhưng cũng khiến lều vang lên những tiếng lạo xạo. Thi thoảng những con lạc đà lại cựa mình, chiếc chuông trên cổ chúng kêu lên, nghe xa xôi giữa một đêm tối như thế này.
Trong gió còn xen lẫn tiếng ngáy khò khò.
Của ông già.
Ông đã ngủ rồi.
Tưởng Ly lật người, nghĩ bụng: Có lẽ ở nơi hoang vắng này, chỉ có những người trong lòng không vướng bận gì mới có thể thoải mái chợp mắt thôi nhỉ.
Trên thế gian này người thật sự có thể bàng quan với mọi thứ được mấy ai?
Hạt cát táp vào lều, giòn tan, mảnh nhỏ, rất có tiết tấu, giống như sa mạc đang hát vậy. Dần dần, mí mắt của Tưởng Ly cũng đánh nhau. Xem ra, có thể ngủ dễ dàng chưa chắc cần phải buông bỏ mọi suy nghĩ, bôn ba cả một ngày như cô, cho dù lòng đầy tâm sự thì cũng không còn sức để nghĩ nữa.
Mong sao ngày mai có thể tìm được Huyền thạch...
Ngoài lều, tiếng ngày của ông già càng lúc càng lớn.
Tưởng Ly mơ mơ màng màng nghĩ, ông cụ ấy thật sự không có vướng bận gì sao...
***
Lục Môn hiện tại thành tích đang đi cùng với dèm pha.
Thành tích thì ai cũng thấy, sau khi Lục Đông Thâm lên nắm quyền, cả Lục Môn đổi mới như được thay máu, những ngày mới được mở rộng sôi nổi, công lớn nằm ở sự quyết đoán của Lục Đông Thâm nên thành tích cũng thuộc về anh.
Có điều cả lời đồn cũng dành cho anh hết.
Liên quan tới chuyện anh ngất.
Mọi chuyện đang hấp hơi như một chiếc bánh bao, tuy không quá dữ dội nhưng có khi lại càng đáng sợ hơn.
Lục Môn không thanh minh hay đáp trả gì về chuyện này, phía phòng Quan hệ ngoại giao cũng chỉ tạm thời kiểm soát những tin đồn thất thiệt.
Những tờ báo chính thống càng không cần nói, thái độ hầu như thống nhất, đa phần đều cho rằng sức khỏe không ổn là chuyện bình thường, ai không có lúc sốt cao cảm cúm? Đương nhiên, thái độ ôn hòa này cũng là nhờ năng lực mạnh mẽ của bộ phận Quan hệ ngoại giao.
Dĩ nhiên cũng có kẻ không tin. Những người hoạt động truyền thông tự do tìm đến mạng xã hội, một số quan điểm vô cùng sắc bén, lại có một số thì mang màu sắc chủ quan. Có những người dùng thái độ khích bác lạnh lùng, một mực khẳng định Lục Đông Thâm vì theo đuổi lợi ích bất chấp thủ đoạn, tính toán người khác bất kể ngày đêm, bây giờ đang bị quật.
Đương nhiên, quan điểm này không xuất phát từ một nhà báo nào nên số người tán thành chỉ lác đác.
Còn có một bộ phận nhắm trực diện, "năng lực phân tích" kinh người.
Đám người này phát hiện ra sự thiếu vắng của Hạ Trú, sau đó lại không thấy Nhiêu Tôn gần đây lộ mặt, rồi không biết từ đâu nghe ngóng được tin Hạ Trú và Nhiêu Tôn về Trung Quốc, nên đã trở thành lời đồn "Dâu trưởng Lục Môn cặp lại tình cũ, thiếu gia nhà họ Lục ngất xỉu vì chuyện hôn nhân".
Mấy tin tức chính thống, nhìn chung vẫn không có mức độ chào đón nồng nhiệt bằng tin lá cải, vì thế nó là nội dung cho những cuộc bàn tán rảnh rang, các diễn đàn lớn đều bắt đầu hóng "thị phi" này.
Lan truyền mãi lại chuyển hóa thành vấn đề nhân phẩm của Hạ Trú. Đương nhiên, đó
là vì có rất nhiều người đọc bị dẫn dắt. Tư cách của Hạ Trú thể hiện ở việc bỡn cợt Lục Đông Thâm, hoặc có thể nói ngay từ ban đầu Hạ Trú đã có mục đích, đầu tiên dùng tà thuật mê hoặc thiếu gia nhà họ Lục, sau khi giành được thứ mình cần thì lại quay về với vòng tay của Tôn thiếu.
Thế là lần lượt có người tiếp ứng: Chẳng trách thiếu gia nhà họ Lục từ sau khi quen Hạ trú thì yêu sống yêu chết, đâm đầu vào tình yêu, bây giờ đã được chứng thực là Hạ Trú không đơn giản.
Nồi nước nóng được tạt lên đầu Hạ Trú, người đẹp trai luôn dễ dàng bị tổn thương.
Tuy vậy, vẫn có những tin đồn phản bác.
Đám phản bác mới gọi là có năng lực phân tích đích thực.
Đầu tiên họ mắng những người trên có mắt như mù. Cái gì mà bỏ nhà theo trai, cái gì mà tình cũ tự cháy, cái gì mà lừa tài lừa sắc, loàn là những lời bịa đặt. Việc hợp tác giữa Lục Môn và Hoa Lực, Trường Thành đang được chú ý nhất, hơn nữa bản thân các dự án cũng đang được tiến hành tuần tự, Lục Đông Thâm đâu có chút thái độ trở mặt nào với Hoa Lực?
Cái thật sự nên quan tâm là lời hứa bốn tháng sau của phu nhân nhà họ Lục.
Trước đó tỏ rõ thái độ trong buổi họp báo, sau đó lại biến mất, Chủ tịch Lục Môn lại bất ngờ ngất xỉu, có phải Chủ tịch mới thật sự có bệnh khó nói, còn phu nhân nhà họ Lục đang tích cực nghĩ cách giải quyết?
Họ còn liên hệ vụ nổ nhà máy bốn năm trước lại, điều tra ra năm đó tân Chủ tịch Lục Môn đã mất tích một thời gian dài, mà trong khoảng thời gian mất tích này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì từ đầu tới cuối vẫn là một bí mật. Vậy thì, việc Chủ tịch Lục Môn ngất xỉu và phu nhân nhà họ Lục biến mất có liên quan tới bí mật này hay không?
Mỗi người một câu.
Tuy rằng phân tích phía sau có căn cứ lý lẽ lại khiến người ta nghĩ ngợi xa xôi, nhưng vì áp lực xã hội thời nay quá nặng, mọi người lại thích say mê với những tin đồn không não hơn.
Tội danh gắn trên đầu Hạ Trú vẫn cứ tồn tại.
Cho đến khi Lục Môn công khai tuyên bố đối với những tin tức xâm phạm nhân phẩm của cô Hạ, tập đoàn sẽ mời đoàn luật sư vào cuộc tố cáo kẻ tung tin, đồn thổi và truy cứu trách nhiệm pháp luật.
Tin tức vừa được đưa ra, mọi người đều xôn xao.
Lục Đông Thâm đi công tác vừa trở về công ty, còn chưa ngồi vững xuống ghế, Dương Viễn đã gọi điện thoại tới, Cận Nghiêm cũng gõ cửa đi vào.
"Thủ đoạn quá cứng rắn! Tuy rằng tôi rất phản cảm với những lời đồn nhục mạ Tưởng Ly nhưng cách làm này của cậu sẽ khiến mọi người tập trung hết sự chú ý vào chuyện cậu thật sự có bệnh trong người. Cậu bảo vệ danh dự cho Tưởng Ly, tự hy sinh mình sao?"
Cuộc điện thoại của Dương Viễn và sự xuất hiện của Cận Nghiêm gần như cùng một lúc, thế nên lúc nghe máy, Lục Đông Thâm bật luôn loa ngoài. Những câu nói có phần không vui của Dương Viễn lọt hết vào tai Cận Nghiêm.
Lục Đông Thâm vắt áo khoác cẩn thận, từ tốn đáp: "Cô ấy là vợ tôi, ai nói cũng không được."
Dương Viễn trầm ngâm giây lát rồi hỏi anh: "Hỏi cậu chuyện này nhé, cậu có thể nói thật không?"
"Hỏi đi."
"Có phải cậu bị Tưởng Ly bỏ bùa thật không?"
"Cậu cút đi cho tôi."
Dương Viễn buông một câu ở đầu kia điện thoại: Lục Đông Thâm, cậu thay đổi thật rồi!
Cận Nghiêm đứng cạnh cố nhịn cười trong im lặng.
Ngược lại, Lục Đông Thâm lên tiếng: "Nếu anh cũng tới vì chuyện thanh minh của tập đoàn, vậy thì chắc anh đã nghe rõ câu trả lời vừa rồi của tôi nhỉ?"
Cận Nghiêm lịch sự, khẽ gật đầu: "Được, tôi hiểu rồi." Những lười dư thừa anh ta không nói nữa, quay người đi ra khỏi văn phòng.
~Hết chương 635~