Dương Nhạc đến công ty để xem lại những bản thiết kế của nhân viên. Xem cần chỉnh sửa lại hay không. Hướng dẫn họ một số chi tiết khó hoặc đưa ra ý tưởng mới cho bộ trang phục.
Cô thu xếp công việc của mình để dành ra một chút thời gian đến nhà ông Hà như đã hứa.
Xong hết mọi việc sớm nhất cũng gần chiều, cô lái xe vào một cửa hiệu bán rượu vang thượng hạng. Vào đó mua loại rượu ngon và đắt nhất để làm quà
Không những vậy, Dương Nhạc còn ghé thêm một cửa hàng bán sâm Hàn Quốc. Nhờ nhân viên tư vấn xem loại nào tốt nhất, vì cô không rành về mấy sản phẩm này
Tiện đường đi ngang trung tâm mua sắm của mẹ, cô vào xem qua một chút. Chỉ tay từng món mỹ phẩm mà cô thấy ưng ý nhất
Tay của hai cô nhân viên đi phía trước không kịp lấy, cứ tay sắp lấy món nào là đã thấy Dương Nhạc chọn món khác rồi. Mồ hôi chảy trên chán của hai người họ, tay chân cuống cuồng làm lẹ
Nãy giờ đi mua sắm cũng tốn không ít thời gian, bây giờ lái xe nhanh nhất có thể để kịp. Cô cũng biết mình không thể ở lại nhà bên đó vì. . . vì sao ai cũng biết
Tới nơi cũng đã quá năm giờ chiều, thời gian khác so với dự kiến. Trên đường đi bị ùn tắc giao thông, xui ghê
*Tíng Tong*
Người giúp việc chạy thật nhanh ra mở cửa, dì ấy nhận ra Dương Nhạc ngay khi nhìn. Dù sao cũng đến đây một lần, thân phận không thể quên
Hai tay xách lùm xùm ba bốn túi đồ, hơi chật vật một chút nhưng không sao.
Ông Hà ngồi ngoài vườn hoa, nơi đây khá rộng, có bàn và ghế để ngồi thư giãn, trò chuyện cùng nhau.
"Ông chủ, có người quen đến chơi"- Dì giúp việc cung kính khom người
Ông Hà ngồi thẳng lưng, mặt tỏ vẻ tò mò. Ông đứng dậy, chắp tay sau lưng rồi thong thả đi vào trong.
Vừa vào cửa chính, ông Hà mừng rỡ khi thấy Dương Nhạc đến chơi. Ông vui vẻ cười phấn khích, ông thấy trên tay cô xách túi đồ
"Sao con đến chơi mà không báo trước? Để ba chuẩn bị chu đáo tiếp đãi"
"Không cần đâu, tiện đường nên con ghé một chút"- Dương Nhạc nâng khoé môi mỉm cười
Cả hai cùng ngồi xuống ghế, lúc này Dương Nhạc mới đem hai túi xách đó đặt lên bàn rồi đẩy qua cho ông Hà
"Con có mua chút quà tặng cho ba, ba nhận lấy cho con vui"
"Đến chơi là ba đã vui lắm rồi, quà cáp làm gì cho tốn kém. Người nhà của nhau cả mà"- Ông Hà cười tít mắt hài lòng
Dương Nhạc để ý xung quanh, lần thứ hai đến đây, không gian có hơi khác lạ. Không thấy hai mẹ con kia đâu
Bà Hà và Lộ Tâm hiện tại không có ở đây. Vì chuyện học hành của Lộ Tâm nên họ thuê chung cư ở gần đó ở
Như vậy thuận lợi cho việc đi lại của Lộ Khiết và bà cũng dễ dàng chăm sóc cho nàng. Lâu lâu hoặc cuối tuần gì đó, hai người sẽ về đây chơi.
"Con đến đây chắc muốn gặp Lộ Khiết đúng không?"- Ông Hà nghĩ sao nói vậy, chứ chẳng lẽ đến đây tìm mình? Ông tiếp lời: "Để ba lên phòng kêu nó xuống"
"Dạ thôi không cần đâu ba"- Dương Nhạc vội vàng đưa tay ngăn cản, cô ấp úng trong miệng hơn nửa ngày mới nói ra: "Để chút nữa cũng được"
Nhanh trí thêm câu sau mới làm ông Hà không khó hiểu. Lúc đâu cô nói câu đó xong, ông Hà đơ người nhìn cô trông có vẻ thắc mắc lắm
Ông Hà ngồi xuống, ông cười thành tiếng: "Vậy con có muốn ra ngoài kia ngồi nói chuyện với ba không? Ngoài đó rất mát mẻ, Lộ Khiết lát nữa cũng ra, như vậy khỏi phải lên kêu nó"
"Dạ được"
Mỗi buổi chiều tà, hai cha con Lộ Khiết hay ra đó ngồi hóng gió cùng nhau. Ngồi đến khi hoàng hôn cùng nắng chiều không còn nữa mới vào nhà
Ông Hà đi trước, nhìn sang dì giúp việc: "Giúp tôi pha một ấm trà nóng và dĩa trái cây"
Dì ấy gật đầu
Có điện thoại gọi đến, Dương Nhạc nén lại một chút. Màn hình hiển thị tên của bà Dương, mẹ lại gọi nhắc Lộ Khiết nữa rồi
"Alo, mẹ gọi con"
"À tối nay con rảnh thì dẫn Lộ Khiết đến chơi, mẹ định giới thiệu với mấy bà bạn của mẹ"
"Chắc không được rồi mẹ, Lộ Khiết không khỏe trong người. . ."
"Sao?! Lộ Khiết bị làm sao? Có gọi bác sĩ Trần đến kiểm tra chưa? Bệnh nhẹ hay nặng? Đã uống thuốc, ăn uống gì chưa?"
Bà Dương nghe tin Lộ Khiết bị bệnh liền sốt ruột, giọng nói chín phần lo lắng. Dương Nhạc bên này đơ mặt ra, mẹ có cần làm quá vấn đề lên vậy không
"Chỉ sốt nhẹ, con có gọi bác sĩ Trần đến khám rồi, mẹ yên tâm"
"Ờ như vậy thì được, khi nào rảnh mẹ đến thăm, nhớ chăm sóc vợ con cho tốt vào. Lộ Khiết có mệnh hệ gì thì con chết với mẹ"
*Tút tút tút*
Điện thoại tắt máy cái rụp, Dương Nhạc méo mặt nhìn màn hình điện thoại tối đen. Khoé môi trên hơi kéo lên
Cảm thấy mình bị đối xử bất công vô cùng. Rốt cuộc thì ai mới là con gái ruột của mẹ đây?
Dương Nhạc thở dài lắc đầu bất lực, mẹ đúng là có mới nới cũ mà
Cô phải nói dối như vậy thôi, cô muốn Lộ Khiết ở lại đây chơi với ông Hà nhiều một chút. Giới thiệu gì đó thì để sau, không cần gấp
Lộ Khiết đứng phía sau tủ và nghe được từ đến cuối cuộc trò chuyện. Nàng không biết bà Dương đã nói gì nhưng nghe câu trả lời của Dương Nhạc cũng đoán được vài phần
Ý khoan đã! Dương Nhạc đến đây làm gì?
Đã thế chị ta nói dối mẹ chuyện này để nàng không cần phải đến đó sao? Chị ta