Người Vợ Nô Lệ

Có Hối Hận Cũng Muộn Màn


trước sau

#BooMew

Hình ảnh anh đá ngay bụng cô cứ hiện về trong đầu... Lê Bá Sâm khụy gối xuống...

" Noãn Noãn... Noãn Noãn... " Lê Bá Sâm hai mắt ướt nhòa mà thì thầm gọi tên Tư Noãn Noãn không dứt... mỗi tiếng anh thốt ra đều chứa vô số bi thương đau khổ trong đấy.

Người không biết... nhìn vào nghĩ rằng anh đang đau lòng vì đứa bé xấu số chưa kịp ra đời đã mất, trong lòng họ không khỏi cảm thấy Lê Bá Sâm thật đáng thương.

Còn người biết... chỉ đứng đấy nắm chặt nắm đấm phẫn hận nhìn Lê Bá Sâm.

Trong lòng mỗi người mỗi suy nghĩ... khóc lóc hay đau buồn bi thương của Lê Bá Sâm hiện tại có giúp gì cho Tư Noãn Noãn không? Có quay ngược lại thời gian để anh dừng ngay thời điểm đang định đạp vào bụng cô không...

Hiện tại... mỗi người một dư vị... trách thì có trách nhưng họ vẫn lo cho cô gái gầy nhỏ bên trong kia... liệu sau khi biết tin đứa bé mà cô ngay trong đêm nhớ... làm cô muốn ăn hay uống cũng khó khăn, dằn vặt cô suốt... đã thật sự không còn nữa thì sẽ như thế nào...

Ai cũng lo lắng... lo lắng cho Tư Noãn Noãn

Lê Bá Sâm từ khụy gối thành ngồi bệch xuống dưới sàn gạch lạnh giá trước cửa phòng cấp cứu, cái cảm giác đau đớn này khổ sở này... là lần đầu tiên anh thấu... anh cảm nhận... lúc trước anh còn nghĩ chỉ có Huỳnh Tố My mới có thể khiến anh tổn thương đau đớn thì ra không phải.

Biết rõ bản thân yêu Tư noãn Noãn nhưng... nhưng tại sao anh lại luôn tổn thương cô ấy...

Lê Bá Sâm vò đầu bức tóc như một tên điên.

Vô số hình ảnh của Tư Noãn Noãn cứ hiện lên trong đầu anh... có cô đang cười... có cô đang khóc.. có cô đang chất vấn anh... và hơn thế nữa... có cô hỏi.

" Dù tôi nói gì anh cũng không tin? "

" Anh không từng hỏi tôi... anh không từng tin tôi... "

" Anh yêu tôi là khiến tôi phải chịu đau đớn khổ sở như vậy sao? "

" Tôi nói không, anh sẽ đồng ý sao? "

" Anh chỉ yêu chính mình... "

" Haha... là tôi ngu dốt mới đi yêu anh... "

Lê Bá Sâm bịt miệng chính mình lại... anh sợ anh không kiềm nén được mà thét lên...

Tư Noãn Noãn... lạnh lùng... cứng rắn... mạnh mẽ... nhưng... từ khi ở bên anh... cô chẳng còn là cô nữa... cô...

Lê Bá Sâm ngồi đấy một mình, không một ai hỏi han hay an ủi...

Cũng không biết là ai đã đưa Huỳnh Tố My đến, Huỳnh Tố My vừa bước vào, trên gương mặt đã được băng bó, cô cứng đờ người nhìn hình
ảnh Lê Bá Sâm chật vật ngồi dưới nền gạch lạnh băng kia, ngón tay dài bấm sâu vào trong thịt của lòng bàn tay.

Tại sao... rõ ràng Lê Bá Sâm chán ghét Tư Noãn Noãn, rõ ràng Lê Bá Sâm bênh vực cô... nhưng tại sao lại bày ra bộ dạng chật vật như vậy...

Huỳnh Tố My đi đến, không nhanh không chậm gọi một tiếng nũng nịu nghẹn ngào.

" Sâm ca ca... " không quan tâm vào những đôi mắt chán ghét câm phẫn cô, Huỳnh Tố My cứ yếu ớt đi đến bên cạnh Lê Bá Sâm lại gọi một tiếng nữa.

" Sâm ca ca... "

Lê Bá Sâm nghe tiếng gọi, ngẩng đầu lên nhìn Huỳnh Tố My... cũng không biết anh đang nghĩ gì, bên môi anh treo nụ cười lạnh, Huỳnh Tố My chẳng nhận ra nụ cười lạnh đấy của anh mà nũng nịu nức nở.

" Sâm ca ca đứng dậy, ở đây rất lạnh... My rất lạnh... " cô cố tỏ ra bản thân vì bị lạnh mà run rẩy.

Lê Bá Sâm cứ ngồi đó nhìn chằm chằm Huỳnh Tố My, những câu nói chán ghét khinh bỉ của Tư Noãn Noãn đột ngột vang lên.

" Tôi nói anh đừng đưa cô ấy đến đây sẽ được sao? "

" Lê Bá Sâm!!! Nếu đã không thể thì đừng hỏi tôi, chuyện của anh vốn cũng chẳng liên quan gì đến tôi cả, chúng ta đến với nhau chỉ vì tôi nợ anh ân cứu tôi ra khỏi Tư Gia, còn anh cần tôi đóng vai một người vợ. Chúng ta chỉ là những người cần đối phương giúp đỡ chứ không hề có liên quan gì với nhau, nên anh không cần phải để ý người vợ trên danh nghĩa như tôi. "

" Chỉ có anh mới nghĩ cô ta muốn gặp tôi mới gọi tôi đến! Chỉ có anh mới nghĩ một con hồ ly tinh là con cáo sa mạc... "

" Đúng... tôi chán ghét anh... tôi xem thường cái tình yêu mà anh dành cho tôi... xin anh... buông tha tôi đi Lê Bá Sâm... "

Tim anh lại thắt chặt lại... đúng... ngay từ đầu là do anh sai...

Nhìn Huỳnh Tố My... Lê Bá Sâm chợt nhớ được vài lần Huỳnh Tố My luôn cố ý cùng anh ân ái trước mặt Tư Noãn Noãn, sự phẫn hận ập đến... Lê Bá Sâm không chần chừ bóp chặt cổ của Huỳnh Tố My, thanh âm lạnh lẽo như tu la địa ngục vang lên.

" Là cô... là cô làm tôi và Noãn Noãn thành ra thế này...

- ----------------------

****Đủ 30k phiếu, Boo lại bão tiếp 7 chương. Hiện tại là 25,7k phiếu, chỉ còn 4,3k phiếu thôi á!

***Bỏ phiếu đi ạ để cuối tháng Boo được vài đồng đóng tiền điện nè hố hố:V

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện