Những ngày cuối năm ngoài đường tấp nập người qua kẻ lại, khí trời dần ấm áp hơn.
Ánh nắng he vàng nhẹ nhàng giọi xuống, ánh nắng ấm áp báo hiệu sắp xuân sang.
Chỉ còn mấy ngày ngắn ngủi nữa một năm mới sắp đến.
Trước sảnh lớn của tập đoàn Châu Thành, trên tấm bảng tin đã dán lên thông báo cho kì nghỉ đông một tuần sắp tới.
Hầu hết các nhân viên đều chạy xuống đứng trước bản thông báo mà thầm vui mừng.
Cũng đã lâu rồi họ chưa có kì nghỉ nào dài tới vậy.
Trong phòng thiết kế vừa bàn ầm ĩ lên, họ bàn kế hoạch cho kì nghỉ.
Ly La nói: "này mọi người định làm gì trong kì nghỉ đông vậy?"
Triệu Triết Gia ủ rũ nói: "tôi thì chỉ ở nhà chơi game cho hết kì nghỉ thôi!"
Hứa Đàn nói phía sau: "tôi chắc trở về thăm nhà."
Hà Thanh buông nhẹ tiếng thở dài: "phòng mình chỉ toàn FA thì cũng chỉ ở phòng chơi game, về quê, đi mua sắm.
Nhưng người có bạn trai chắc phải khác chứ nhỉ?"
Tất cả ánh mắt đều quay hướng nhìn về phía Hạ Như Yên.
Trong ánh mắt hiện rõ sự tò mò, đầy phẫn kích.
Rất nhanh chóng cả đám đã đứng quay quanh chỗ Như Yên khiến cô ngại ngùng mà cúi sấp mặt xuống, môi tủm tỉm cười.
Ly La cầm lấy chiếc ghế mà Như Yên đang ngồi xoay khoảng chín mươi độ, mặt sát mặt: "Hạ Như Yên mau nói đi.
Bọn tớ thật sự tò mò tình yêu của sếp tổng.
Không lẽ là cảnh cầu hôn lãng mạn sau đó là màn bắn pháo hoa sao?"
Ngón tay giữa ấn nhẹ lên vầng trán LyLa, Hạ Như Yên nói: "ai...dà cậu lại xem nhiều phim thần tượng quá rồi đó."
Một cú xoay xuống thêm 90 độ nữa khiến Như Yên bất ngờ khá hoảng hốt.
Hà Thanh nhìn thẳng vào mắt Như Yên gắng hỏi tiếp: "hay là hai người có một đêm mặn nồng nhớ mãi không quên."
Như Yên ngại ngùng khẽ lắc đầu: "không có chuyện như cậu nghĩ đâu!"
Chiếc ghế tiếp tục xoay thêm 90 độ nữa, Chu Tử Hàn hỏi tiếp: "hay là hai người đi ăn ở nhà hàng Tây có hoa hồng và rượu vang đỏ.
Đúng là buổi tối lãng mạn."
Đinh Viễn Phong lắc đầu: "Hoa hồng và rượu vang đã xưa rồi nay là phải lái xe đi picnic cắm trại ở đồi hoa hay resot."
Tiếng bàn tán ồn ào qua lại khiến cả căn phòng nhỏ như rộn rã hẳn lên.
Từ đằng xa, Đoàn Như Tình yểu điệu bước đến, cất giọng tham gia vào cuộc tranh luận: "tất nhiên Châu tổng sẽ ở bên phó tổng Lưu xinh đẹp và tài giỏi rồi.
Tôi khuyên thật các cô đừng ở đó ảo tưởng nữa."- Ả khom lưng cúi nhẹ người xuống nói nhỏ: "trèo cao coi chừng té đau."
Ly La cảm thấy khó chịu nên quay người lại, trừng mắt nhìn ả ta: "chắc cô không biết sếp tổng đã công khai tình cảm với Như Yên trước mặt tất cả chúng tôi.
chỉ e là phó tổng Lưu đã không còn cơ hội nữa rồi."
Đoàn Như Tình nở một nụ cười đầy sự giễu cợt: "công khai sao? là cô ta sao? Nực cười.
Một cô gái quê mùa như vậy sao có thể lọt vào mắt Châu tổng được chứ! Nếu có đi chăng nữa thì chủ tịch có thể nhận một người như cô là con dâu, mà lại là dâu trưởng.
Các cô đừng tự phô tự diễn nữa kẻo tới lúc tự biến mình thành trò cười trước mặt toàn nhân viên công ty."
Hà Thanh cũng tức