"Hừ, quá phận? Rốt cuộc là ai mới là người quá phận. Phó Lãnh Băng, anh là đồ hèn nhát!""Anh ta không có." Tô Thiên Từ mở miệng, "Chính mình tìm đường chết còn muốn tìm đệm lưng. Liễu An An, nhân phẩm của cô thật đúng là không dám khen tặng."Phó Lãnh Băng ngẩn ra, không nghĩ tới Tô Thiên Từ sẽ vì mình mà nói chuyện, trong lòng có chút cảm kích. Nhưng đồng thời, lại cảm thấy vì mị lực chính mình mà kiêu ngạo.Tô Thiên Từ vẫn còn thích mình!Cũng đúng, dù sao cũng là mối tình đầu, không phải nói quên là có thể quên!Trong lòng mừng thầm, Phó Lãnh Băng nhìn về phía Tô Thiên Từ bằng ánh mắt dạt dào tình cảm.Một cảnh sát lấy bút viết thứ gì đó, giương mắt nói: "Vẫn là phiền anh theo chúng tôi đi một chuyến, có chút chuyện vẫn cần phải làm rõ."Phó Lãnh Băng gật đầu, không bị coi là đồng phạm, như vậy là tốt rồi!"Nếu muốn có thể liên hệ một chút với bên cửa hàng lấy video giám sát làm chứng cứ. Nếu như cần nhân chứng, thì giao cho cô, không có vấn đề gì chứ?" Tô Thiên Từ nhìn về phía nhân viên cửa hàng."Không thành vấn đề, tuyệt đối không thành vấn đề. Lệ thiếu phu nhân cứ yên tâm, chúng tôi đều có thể làm chứng cho cô, cô gái này ác ý phỉ báng, lại còn bịa đặt!"Nhìn thấy mọi chuyện thay đổi, Liễu An An như phát điên, cô ta điên cuồng kêu gào: "Tô Thiên Từ, hôm nay cô đối xử với tôi như vậy, chị họ tôi sẽ không bỏ qua cô đâu! Đường gia cũng sẽ không buông tha cô đâu!""Ồ, vậy sao?" Ánh mắt của Tô Thiên Từ trầm xuống, dáng người thẳng tắp, "Tôi đây rửa mắt mong chờ."Chỉ là một Liễu An An mà thôi, tống cô ta vào cục cảnh sát, không chỉ là muốn báo thù, mà còn phải cho Đường Mộng Dĩnh một cái tát nóng bỏng cả tay.Không phải là em họ Đường Mộng Dĩnh sao, Tô Thiên Từ cô không