o
Vào sân, Lịch Duyệt Tinh phát hiện không biết từ bao giờ mà ở góc sân đã có thêm hai hàng rổ tre, bên trên viết 11/11 to bự, hiển nhiên là vật phẩm đồng bộ của cơn mưa lì xì 11/11.
Lịch Duyệt Tinh nhấp vào một cái rổ, rổ lập tức dính vào ngón tay, hơi di chuyển theo ngón tay hắn, chỉ cần kịp thời chuyển tới chỗ lì xì rơi xuống là có thể hứng được vào rổ.
Lúc này Túc Minh Khiêm cũng đã vào trong sân.
Lịch Duyệt Tinh lập tức chỉ huy: “Tôi phụ trách nửa trên, nhóc phụ trách nửa dưới.
Tôi sẽ hứng trước, nhóc chịu trách nhiệm hứng mấy bao lì xì tôi để hụt.
Chú ý, thời gian lì xì tổng cộng một phút.”
Túc Minh Khiêm không thắc mắc gì.
Cậu bưng rổ bằng hai tay, hơi ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ bạnh ra, mắt nhìn lên trời, cực kỳ tập trung và nghiêm túc!
Nghiêm túc làm Lịch Duyệt Tinh cũng muốn chọt mặt cậu, tốt nhất là chọt cho ra cái lúm đồng tiền.
Hai người phụ trách khu vực của mình, cùng hợp tác.
Trượt rổ hứng đồ thôi mà, Lịch Duyệt Tinh chẳng hề tốn sức, trong khi ấy hắn vẫn còn có thì giờ nhìn về phía Túc Minh Khiêm, thấy cái người mới nãy hãy còn siêu nghiêm túc giờ đã ôm rổ, bước cái chân ngắn cũn, bắt đầu chạy tọt tọt.
Tóc và áo cậu cùng rung rung, sau lưng áo còn có dấu vết sẫm màu, dường như bị mồ hôi thấm ướt.
Nhưng cho dù thế, cậu vẫn cẩn thận tỉ mỉ, tốc độ không hề chậm lại.
Vậy là tay Lịch Duyệt Tinh cũng run theo, bỏ sót mấy bao lì xì.
Còn rước lấy sự kháng nghị của Túc Minh Khiêm: “Cẩn thận chút Tây Mộc ơi, lì xì rớt rồi này, tập trung chú ý cái nào.”
Lịch Duyệt Tinh oan cực: “…”
Anh không tập trung chú ý, trách ai đây.
Đáng yêu quá thể đáng khiến tay run!
Đếm ngược kết thúc, cơn mưa lì xì đã tạnh.
Trừ một ít lì xì thật sự không hứng nổi thì trong một phút đếm ngược gần như hứng được 90%.
Hai người thống kê thành quả.
Túc Minh Khiêm: “Tổng cộng một trăm mười bao lì xì.”
Lịch Duyệt Tinh suy tính: “Để tôi xem xác suất rơi đồ trong mấy cái lì xì.”
Nói rồi hắn lật ngược rổ, rất nhanh trông thấy giới thiệu sơ lược về sự kiện này dưới đáy rổ.
【Cơn mưa lì xì】: Giới hạn một phút.
Sau khi mở ra, có xác suất 10% nhận được vật phẩm.
Tính thế thì 110 bao lì xì có thể được tầm 11 phần thưởng.
Lịch Duyệt Tinh mở đại một bao.
Một phiếu giảm giá rơi ra.
【Hệ thống: Phiếu mua hàng 80 – 50 bồ câu thượng hạng loại tươi sống】
Khởi đầu tốt đẹp!
Lịch Duyệt Tinh nhướn mày, cảm thấy vận may hôm nay của mình không tệ, thế là nhấp mở một cái nữa.
【Hệ thống: Phiếu giảm giá 15 thịt heo thượng hạng loại tươi sống】
Không tồi không tồi.
Hắn lại nhấp mở bao lì xì thứ ba.
【Hệ thống: Một phiếu giảm giá lì xì 200 – 50 cho tất cả chủng loại】
Với xác suất 10%, mở ra ba bao lì xì liên tiếp mà đều không thất bại.
Lịch Duyệt Tinh vẫn vui vẻ lắm, hắn cảm thấy dường như mình có xu thế biến hóa từ dân Châu Á sang dân Châu Âu.
Lúc này, phía đối diện, Túc Minh Khiêm cũng đang mở lì xì.
Rớt một phiếu rút thưởng.
Rớt một phiếu giảm giá không điều kiện mệnh giá 20.
Rớt một phiếu đổi có thể đổi trực tiếp một lốc sữa chua.
Hai người so sánh phần thưởng bóc được với nhau.
Lịch Duyệt Tinh mới đầu rất hài lòng với thu hoạch của mình dần ngờ vực: “Tuy số phiếu của tôi nhiều hơn nhóc, phần thưởng cũng tàm tạm, nhưng không hiểu vì sao… cứ cảm giác chỗ tôi là cho thể diện, chỗ nhóc mới là may mắn thật sự ấy?”
Bất kể thế nào, bóc thì vẫn phải bóc.
Hai người tiếp tục động tác, giải quyết hết chỗ lì xì còn lại.
Cuối cùng kiểm kê, tổng cộng ba mươi bao lì xì có đồ.
Tính toán xác suất, 30110*100=27.
27%, xấp xỉ lúc thu bí đỏ, cao hơn hẳn 10% hệ thống công bố.
Lịch Duyệt Tinh càng hài lòng hơn.
Làm hắn hài lòng nhất chính là trong quá trình mở lì xì, hắn và Túc Minh Khiêm mở được cả thảy ba phiếu rút thưởng.
Cứ có cảm giác ba vật phẩm rút thưởng vàng chói lọi đã vào tay rồi ấy.
Sau khi mở lì xì xong, hai người nghỉ ngơi một lúc, phần quan trọng của sự kiện 11/11, ba hội trường lớn cuối cùng cũng mở.
Chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang như tiếng pháo, một con đường mới xuất hiện ngay trước sân.
Con đường mở ra đột ngột, cả hai đều ngơ ngác.
Túc Minh Khiêm: “Con đường này…”
Lịch Duyệt Tinh lấy lại tinh thần: “Chắc là thông tới hội trường.”
Túc Minh Khiêm hơi do dự: “Chúng ta có đi không?”
Lịch Duyệt Tinh: “Tất nhiên là có rồi.
Nhanh nào, xem hội trường đầu tiên có đồ ngon gì không.”
Dứt lời, hắn giấu sự tò mò về bản đồ mới trong lòng, không chờ nhóc tí hon mà nhấp thẳng vào con đường, chuyển cảnh tới khu vực mới trước.
Túc Minh Khiêm vẫn còn đứng tại chỗ.
Cậu nghe thấy tiếng của một người khác, lúc bắt đầu câu, giọng của đối phương vẫn còn bên tai mình, tới cuối câu, âm thanh ấy bay xa tựa như khói sương lượn lờ.
Đi về phía trước thôi.
Túc Minh Khiêm thầm nghĩ trong đầu.
Cậu nhìn con đường phía trước, rõ ràng ngay buổi ban đầu, thứ cậu mong muốn nhìn thấy nhất chính là một con đường đi ra ngoài, nhưng tới bây giờ… tới bây giờ cũng không hề thay đổi.
Ấy là thất vọng quá nhiều lần khiến con người ta không khỏi chần chừ.
Túc Minh Khiêm đã do dự xong.
Cậu hít sâu một hơi, kìm nén niềm kích động rồi cũng đi về phía trước.
Ra khỏi sân, đi vào một con đường đẹp đẽ.
Nhà cao tầng sừng sững ở hai bên, đường cái ở giữa rộng lớn, cây cối trái phải tuy mang nét lạnh lẽo của tiết đông rét đậm, song thân cây thẳng đứng, bộ rễ chắc khỏe, có thể thấy vào mùa xuân năm sau, chúng sẽ khoác lên mình tấm áo xanh lục mới tinh.
Nơi đây rất đẹp.
Chẳng qua giống như trước đây, không có một ai, không nghe thấy bất cứ tiếng động nào.
Túc Minh Khiêm đứng ở nơi này.
Hơi thở của cậu đang chạm vào cái giá lạnh trong gió.
Gió lạnh phả vào mặt lấp đầy phổi cậu, cậu không nén nổi mà rùng mình một cái.
Cũng vào lúc này.
“Bé con ơi?”
Giọng nói quen thuộc lại vang lên bên tai, lần này trong giọng nói có sự thắc mắc.
“Nhóc vẫn chưa tới à?”
“Tới ngay”
Trước khi Túc Minh Khiêm kịp phản ứng, cổ họng cậu đã tự động trả lời rồi.
Cái lạnh bao phủ lấy cơ thể đột ngột biến mất.
Người là động vật có tính bầy đàn.
Túc Minh Khiêm nghĩ.
Mình có thể gặp được Tây Mộc, là một chuyện rất may mắn.
Cậu lại nghĩ.
Tuy Tây Mộc cũng có nhiều vấn đề, ví dụ như rất thích gọi mình là bé con này kia… Nhưng không ai hoàn hảo cả, mình phải có lòng bao dung.
Túc Minh Khiêm suy nghĩ rất nghiêm túc.
Sau đó cậu bước lên con đường này, trước mắt rộng mở sáng sủa, ba trung tâm mua sắm lớn xây theo hình tam giác, ở giữa có một đài phun nước cỡ nhỏ đang chảy nước róc rách.
Hai bên đường rộng rãi, cây cối xanh tươi um tùm, trên cột đèn đường san sát treo rất nhiều quảng cáo hàng hóa khác nhau, thoạt trông như một dải cờ màu phấp phới.
“Bé con ơi, chỗ này”
Lịch Duyệt Tinh đã quan sát nơi này trước.
Ba trung tâm mua sắm chính là ba hội trường lớn sẽ mở vào hôm nay.
Bên tay trái là bách hóa và thực phẩm tươi sống, bên tay phải là quần áo trang