o
Tất cả đều đang tiến hành lặng lẽ.
Hai tác giả quảng giao nhất là Đản Định Tự Nhiên và Mưa Gió Giữa Kẽ Tay trà trộn vào trong nhóm chat, kiên quyết phủ nhận bất cứ suy đoán gì về công công, đối với tất cả những từ khóa “hot search”, “tên trộm”, “một trăm nghìn”, “tàu điện ngầm” đều nói lảng sang chuyện khác.
Thập Linh Lăng thì tập trung dõi theo Chỉ Quan Thiên Hạ, một khi thấy bài đăng liên quan, lập tức chui vào thừa nước đục thả câu, rửa sạch hiềm nghi cho công công, đẩy hết ngờ vực sang truyện nữ nhà bên, khăng khăng đây là tác giả nam tràn trộn vào truyện nữ, bởi vì bạn của tôi biết, anh em của tôi biết, xxxx của tôi biết!
Cuộc chạm trán của Lộc Quá Phương Thảo và Tác Nhậm cam go hơn ba người trên.
Họ được nhắn riêng.
“Ờ ờm anh Lộc này, anh xem người trong video này có phải công công không?”
Lộc Quá Phương Thảo bị người ta nhắn một câu như thế.
Cô nhìn người gửi tin nhắn mà thấy hơi căng, đây chính là bạn chung phòng với công công thời điểm họp thường niên, chỉ phủ nhận thôi chắc không được, thậm chí còn phản tác dụng.
Cô: “Không nói chớ tui cũng thấy giông giống.”
Bạn chung phòng: “Quả nhiên anh cũng thấy thế!”
Lộc Quá Phương Thảo: “Nhưng có vẻ không giống lắm.
Người trong video ăn mặc đồng bóng quá, khác hẳn với công công, công công là kiểu mùa hè áo phông mùa đông áo phao lông vũ xuống phố cơ.”
Bạn chung phòng: “Cũng đúng.”
Lộc Quá Phương Thảo: “Trông thì giống nhưng hành vi và thói quen ăn mặc lại khác, bồ có nghĩ người này là anh em gì đó của công công không?”
Bạn cùng phòng: “Hả?!”
Tiếp đó, Lộc Quá Phương Thảo trò chuyện với bạn chung phòng họp thường niên với Lịch Duyệt Tinh về “người anh em” này, về những ân oán tình thù bí ẩn của nhà giàu.
Cả hai nói đến say sưa, cứ như thật sự chạm đến một vở kịch đạo đức máu chó xảy ra ngay bên cạnh.
Nội dung tương tự xảy ra với Tác Nhậm vào thời điểm tương tự.
“A Tác này, người trong video là gia súc công công đúng không?”
Tác Nhậm phủ nhận thẳng thừng: “Không phải.
Sao ông lại nghĩ thế?”
“Còn sao trăng gì? Có phải tôi chưa gặp công công bao giờ đâu, công công trông cũng đẹp trai, nhìn rồi là không quên được, làm sao mà không nhận ra chứ.” Trong giọng nói của đối phương có chút ghen tị.
Tác Nhậm: “…”
“A Tác à, ông nhìn kỹ lại đi, người này là công công chắc luôn, công công chịu áp lực giành phiếu tháng với Tịch Lưu nên bị điên rồi hả?”
Trong lòng Tác Nhậm vang lên hồi chuông báo động, cậu ta bắt đầu chém gió: “… Ầy, mặc dù có quy định bảo mật, nhưng thấy ông quan tâm thế này thì tôi nói thật cho ông biết vậy, ông không được nói cho người khác đâu đấy.
Thật ra đây là công việc bạn tôi nhận, ý tưởng này nảy ra khi lập kế hoạch marketing cho điện thoại di động mới tung ra thị trường.
Bởi ý tưởng dở hơi quá, ổng nghĩ xong còn bàn bạc với tôi, nên tôi mới biết chuyện.”
Đối phương bừng tỉnh hiểu ra: “Tin giả à?”
Tác Nhậm: “Phải phải phải, tin giả.”
Đối phương: “Thật là, tin tức bây giờ đều phải hai hôm nữa mới xem lại.”
Tác Nhậm: “Ông nói đúng!”
Đối phương: “Nhìn hiệu quả đỉnh cao của tin này, chắc bên tư bản hài lòng với người lập kế hoạch lắm nhỉ?”
Tác Nhậm: “Chuyện, kế hoạch thiên tài mà lị.”
Đối phương: “Thế ông đã tìm được người giống thiên tài đóng chính cho quảng cáo chưa?” Hắn tự suy đoán tiếp: “Này A Tác, người lập kế hoạch marketing này là công công đúng không, chỉ có cái đầu của công công mới nghĩ ra được kế hoạch thiên tài như này, tư bản hài lòng, càng nhìn công công càng vừa mắt, sẽ tìm đóng thế dựa theo vẻ ngoài của công công, nên mới xuất hiện tình huống nhân vật trong video giống công công đến thế…”
Tác Nhậm: “???”
Anh bạn à, sao ông có thể nghĩ ra nhiều thứ như vậy?
Nhưng… Nói thế nào thì mình cũng coi như rửa sạch chút hiềm nghi cho công công rồi nhỉ?
Ngày hôm đó, những câu chuyện ân oán nhà giàu, hot search quảng cáo, giả tưởng kỳ bí, suy luận hồi hộp, quyền mưu đấu đá tranh nhau triển khai quanh một cái video này.
Càng nhiều câu chuyện, nước càng đục, sự lan truyền càng rộng rãi.
Khi sự việc truyền đến ban biên tập, Dạ Du ngớ ra.
Anh ta vừa xem video vừa tập hợp ban biên tập thảo luận về phiên bản ABCDE của video này, đưa ra kết luận:
Đây là một quảng cáo tuyên truyền truyện ở bên web truyện nữ Chung Điểm, về hai anh em song sinh, nhà giàu thừa kế, tranh giành tài sản, thế thân cho nhau, âm mưu quỷ kế.
Dạ Du chắc chắn 100% người trong video chính là Lịch Duyệt Tinh.
Nhưng Lịch Duyệt Tinh có anh em sinh đôi hay không, có phải con nhà giàu hay không, có bị cuốn vào âm mưu quỷ kế tranh giành tài sản đáng sợ hay không… Dạ Du cũng hoang mang.
Mãi lâu sau, anh ta lên tiếng:
“Đây, là tác giả của Chung Điểm chúng ta”
“Cậu ấy, là một người đàn ông không tầm thường”
***
Câu chuyện về Lịch Duyệt Tinh đang sục sôi mãnh liệt trong giới truyện Chung Điểm, mà chính chủ Lịch Duyệt Tinh nhìn app nhảy ra hai lựa chọn nạp tiền cũng cảm giác có một đám lửa đang cháy hừng hực trong lòng.
Lịch Duyệt Tinh hít sâu một hơi, nói với bản thân:
Đừng giận, chỉ là chi phí cứu hộ khẩn cấp thôi mà, hệ thống đã đưa bé con trở về an toàn, mày nên trả số tiền ấy.
Hắn vô cảm nạp tiền, thanh toán, trả hết hóa đơn nợ, sau đó nhìn tài liệu thứ hai trên màn hình, tài liệu bảo hiểm.
Lịch Duyệt Tinh lại hít sâu lần nữa để giảm bớt áp lực lên tim.
Thật ra mua bảo hiểm cũng chẳng sao, một tháng 300 hay 3000 cũng vô tư.
Câu hỏi đặt ra là, tại sao mình lại thấy quảng cáo bảo hiểm trong một con game, còn lớn lối nói vừa có thể bảo vệ an toàn cho con, vừa bảo vệ an toàn cho điện thoại của mình.
Chẳng lẽ nó nghĩ bé con sẽ còn gặp nguy hiểm?
Chẳng lẽ nó cho rằng điện thoại của mình sẽ bị dính virus?
Bất kể suy nghĩ từ góc độ nào, Lịch Duyệt Tinh đều cảm thấy ngạt thở.
Ngón tay hắn lưỡng lự ở phím mua mấy lần, tình thế khó xử, nhấn, hắn mất trí thông minh; không nhấn, hắn lại mất sự an tâm, nhấn hay không nhấn, hình như đều phải mất cái gì đó…
Cuối cùng, Lịch Duyệt Tinh nhìn bé con đáng yêu lại ngoan ngoãn, lựa chọn nhấn.
Giữa hai cái hại thì chọn cái ít hại hơn, yên tâm, quan trọng nhất.
Hắn bình tĩnh mua bảo hiểm một tháng, 300 điểm cống hiến, cộng với chi phí hiện tại, tổng cộng 1596 điểm cống hiến.
Hóa đơn đã thanh toán, bảo hiểm