Giám đốc Tôn nhìn tin tức đám trộm bị kết án sáu năm trên báo, cảm thán một câu: "Không ngờ Ngu Hàn Sinh nhìn như im hơi lặng tiếng lại có thủ đoạn tàn nhẫn thế này."
"Nếu không... hay là bỏ đi."Nữ bí thư bên người ông ta dịu dàng khuyên nhủ.
Giây phút nhìn thấy tin nhắn, không biết vì sao trái tim Tạ Kiều đột nhiên rung động, cậu hồi hộp gật đầu.Một lúc lâu sau ngài Ngu mới nhắn tin trả lời....
[Được]Cậu nhìn chằm chằm màn hình một lúc rồi đặt điện thoại xuống gối.
Giám đốc Tôn dựa lưng vào trên ghế, bình tĩnh đáp: "Hắn sẽ hợp tác với tôi."
Nữ thư kí thở dài, Giám đốc Tôn nắm quyền chủ động đàm phán, cười nói: "Biên Thành chỉ là thành phố nhỏ, trước giờ quy định bán nhà có quy tắc riêng của nó, phê duyệt thì có thể phê, như phê trong bao lâu thì không ai nói trước được."
giám đốc Tôn không có tật xấu gì khác, chỉ là lòng quá tham, luôn ngày ngày đêm đêm nhớ tới miếng đất không lấy được kia.Giám đốc Tôn đã làm ăn ở Biên Thành suốt bao nhiêu năm, hy vọng Ngu Hàn Sinh tự cầu phúc đi.
Chỉ là không ai để ý thấy một vài con mèo nhỏ lạ mặt ngồi xổm ở một vị trí bí mật trước cửa Bất động sản Minh Tắc, ve vẩy đuôi như đang đợi gì đó.Mùa thu đến, chiếc lá bạch quả đầu tiên trên cây rơi xuống, hạng mục khai phá bất động sản Lâm Uyên đã hoàn thành được một phần ba.
Ngu Hàn Sinh đọc báo cáo cuối tháng: "Khoản đầu tư của nhà thầu đã đạt 25% tổng mức đầu tư, có thể xin giấy phép bán trước."Hạ Giản khẽ nói: "Hôm qua tôi có gặp qua giám đốc Tôn, ông ta hỏi chuyện bán nhà trước của chúng ta, không biết có ảnh hưởng gì tới việc cấp giấy phép không."
Vào lúc Lý Trạch và Hạ Giản còn đang cãi nhau văng nước miếng xem tên "Chúng Cường" và "Bách Thành" cái nào hay hơn thì Ngu Hàn Sinh bình tĩnh nâng mắt, viết hai chữ đơn giản xuống một trang giấy trắng.
...Ngu thị.
Lý Trạch:...
Hạ Giản:...
Từ sau cuộc gặp mặt tan rã không mấy vui vẻ kia, quan hệ giữa họ và Bất động sản Minh Tắc trở nên khá vi diệu.Vẻ mặt Ngu Hàn Sinh lạnh nhạt: "Ông ta sẽ không làm gì."Không biết sự tự tin của Ngu Hàn Sinh từ đâu mà ra, là một người sống từ nhỏ ở Biên Thành, Hạ Giản hiểu quá rõ Bất động sản Minh Tắc.
Bối cảnh thâm sâu, không phải chỗ mấy công ty khác có thể so sánh được.Nhưng hắn cũng không muốn gây áp lực cho Ngu Hàn Sinh, chỉ nộp tài liệu hôm nay rồi rời khỏi văn phòng.Hắn đi chưa được bao lâu thì Ngu Hàn Sinh bèn cầm điện thoại, gọi tới một số máy.
Giám đốc Tôn nhận được điện thoại của Ngu Hàn Sinh khi đang nói chuyện làm ăn bên ngoài, ông ta nhíu mày ấn nghe máy: