Ngay sau đó, Sở Hạo Dương liền nhận được tin nhắn của Tạ Thần Phong.
“Anh Dương, chị dâu đã tự mình giải quyết chuyện này, không còn đất để em đụng vô nữa rồi”
Thay vì nhắn lại Sở Hạo Dương trực tiếp ấn gọi cho Tạ Thần Phong.
“Thần Phong, cậu xem lại chuyện này từ đầu đến cuối, tra rõ xem ai là người đang cố ý nhắm vào Tinh Nghệ và Tịnh Nhu”
“Còn cần điều tra nữa sao? Em nghĩ chúng ta đã tự rõ hết rồi chứ”
Hạo Dương trầm ngâm hồi lâu, suy nghĩ về câu nói của Tạ Thần Phong, anh biết cậu đang ám chỉ ai nhưng sau cùng vẫn đưa ra phương án.
“Chúng tôi cùng nhau trưởng thành, tôi muốn cho cô ấy thêm một cơ hội, nếu có chứng cứ xác thực, vậy thì không cần quan tâm chuyện khác trực tiếp đánh thẳng”
Khác với Tịnh Nhu, lúc này Triệu Tư Tư đang thực sự điên tiết, cô ta đã xem buổi livetream của Tịnh Nhu, không ngờ cô lại có thể giải quyết nhanh gọn lẹ như vậy.
Cô ta không kiềm nổi sự tức giận ném hết tất cả đồ đạc ở trong phòng kể cả điện thoại xuống đất khiến căn phòng trở nên vô cùng hỗn độn.
Triệu Tư Tư nghiến chặt răng rít lên.
“Đường Tịnh Nhu, cô được lắm! Như thế mà vẫn có thể lật ngược tình thế được, là tôi xem thường cô rồi”
Đúng lúc này, điện thoại dưới đất vang lên một hồi chuông, sau đó ngừng lại, lúc sau lại reo tiếp, cô ta biết chắc người kia là Âu Dương Duy, liền nhấc máy gắt gỏng.
“Âu Dương Duy, giờ tôi không có tâm trạng để ý đến anh, không muốn ăn chửi thì đừng có phiền tôi nữa”
Âu Dương Duy không màng đến lời chửi mắng của Triệu Tư Tư, hỏi thẳng.
“Chuyện công ty thiết kế Tinh Nghệ bị đồn đạo nhái là do em làm đúng không?”
Triệu Tư Tư tất nhiên không ngu gì mà thừa nhận với Âu Dương Duy, chỉ thầm nói trong lòng.
Đúng đấy, là do tôi làm đấy, thì đã sao nào? Ai bảo cô ta cứ bám riết lấy Hạo Dương không buông?
Thấy Triệu Tư Tư im lặng, Âu Dương Duy quả nhiên đã đoán đúng, không thể ngờ vì yêu mà Triệu Tư Tư có thể hành động mù quáng như vậy.
Âu Dương Duy thở hắt chậm rãi lên tiếng.
“Em yêu anh ta đến vậy sao? Yêu đến nỗi vì muốn loại trừ tình địch, mà không từ thủ đoạn sao?”
Triệu Tư Tư bên này vẫn ngoan cố cãi trắng.
“Âu Dương Duy, tôi làm gì cũng không đến phiên anh dạy dỗ”
“Tư Tư, em có từng nghĩ một người mà suốt sáu năm Sở Hạo Dương không chịu buông tay thì cô gái ấy quan trọng như thế nào trong lòng anh ta hay không? Em hại Đường Tịnh Nhu chính là đang khiêu khích giới hạn của Sở Hạo Dương.
Hơn nữa chuyện này em lại làm việc không tỉ mỉ, anh điều tra được tất nhiên Sở Hạo Dương cũng điều tra được.
Em thấy nếu anh ta biết sự thật thì anh ta sẽ làm gì em?”
Triệu Tư Tư nghe mấy lời khuyên nhủ của Âu Dương Duy mà ngỡ ngàng, nhưng không vì thế mà cô ta chịu khuất phục.
“Tôi không tin.
Tôi không tin tôi chẳng quan trọng chút nào trong lòng anh ấy…”
Sáng hôm sau, sau khi Sở Hạo Dương và Triệu Tư Tư khảo sát xong, công việc thuận lợi không có bất kì vấn đề phát sinh nào xảy ra, tất nhiên hai tập đoàn thành công kí kết hợp đồng.
Ngay khi ra đến bên ngoài, Sở Hạo Dương chuẩn bị lên xe, Triệu Tư Tư mở lời níu kéo.
“Hạo Dương, khảo sát xong rồi, hay là chúng ta đi ăn mừng đi.
Em đã đặt sẵn một nhà hàng đặc sản địa phương…”
Sở Hạo Dương bỏ mặc ngoài tai lời mời gọi của Triệu Tư Tư, trực tiếp lên xe đóng sầm cửa lại.
Lúc sau, anh hạ cửa kính xuống nói.
“Không cần, tôi đã đặt vé máy bay tối nay về nước”
Triệu Tư Tư uỷ khuất lên tiếng.
“Cái gì? Sao lại gấp vậy? Anh không muốn ở cạnh em sao?”
“Đúng”
“Hạo Dương…”
Thấy Triệu Tư Tư vẫn bày bộ mặt đáng thương níu kéo mình, Sở Hạo Dương từ từ kéo cửa kính lên nói.
“Nể mặt chúng ta cùng nhau trưởng thành, tôi muốn chừa cho cô một chút mặt mũi nhưng xem