Cái gọi là tình yêu khác giới sớm đã phai nhoà đi trong con tim mỏng manh yếu đuối của cô nàng.
Sau bao nhiêu đắng cay đã từng trải trong dư vị tình yêu, khi vui có, khi thổn thức cũng có và khi tuyệt vọng buông tay cũng có.
Mối tình đầu vào năm mười bảy tuổi đã để lại bài học đáng nhớ của một cô gái đang trong độ tuổi mới lớn.
Cái vị ngọt bùi trong men tình yêu đã chôn vùi vào bánh xe lăn chuyển động của thời gian.
Chu Tử Hạ đã sớm không còn bận tâm đến thứ gọi là tình yêu nữa.
Nhưng mỗi lần cô bạn thân lặp lại câu hỏi như ban nãy thì đột nhiên con tim rung động ngày nào đau nhói lại.
Cái cảm giác đớn đau ấy như ngàn mũi dao vô hình đâm xuyên qua con tim yếu mềm của cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thật sự rất đau đớn, tâm can của Chu Tử Hạ không chịu nổi mà đã dấy lên một nỗi sầu bi, trong tâm trí của cô bỗng nhiên dừng lại, ngay sau đó như một thước phim tua ngược lại với thời gian.
Người đàn ông phía xa xa kia, trên thân ảnh diện bộ âu phục sang trọng, góc cạnh nhìn nghiêng thật khiến cho phái nữ gần đó phải hết hồn vì ngũ quan của anh.
Anh ấy đến đây một mình?
Chu Tử Hạ khi ấy vừa tầm tan giờ học.
Nhìn thấy người đàn ông mình yêu đang quay lưng lại với mình, cô cứ nghĩ rằng anh đến đón mình.
Cô định bụng tạo cho anh một bất ngờ.
Bước chân của cô rón rén nhẹ nhàng tiến lại gần phía người đàn ông, gương mặt ngây thơ lộ rõ nụ cười tươi tắn.
Nhưng đời đâu giống như mơ, cứ tưởng bản thân mình sẽ hù doạ anh ấy.
Nhưng không! Vào thời điểm Chu Tử Hạ cách anh ta hơn một mét bỗng không biết từ đâu một người phụ nữ xinh đẹp xuất hiện đến bên cạnh anh ta.
Chu Tử Hạ sững người lại, cô rất muốn tiến lên phía trước nhưng không hiểu sao đôi chân của mình lại nặng trĩu xuống, tựa hồ như bị thứ gì đó cầm chân cô lại.
Ở khoảng cách gần này, Chu Tử Hạ có thể nhìn rõ ánh mắt trìu mến của người mình yêu nhìn về phía người phụ nữ ăn mặc diêm dúa đó.
Đôi mắt biếc giờ đây đã hằn lên những vệt đỏ, sống mũi cảm giác cay xè, đôi môi mỏi mấp máy như đang muốn thốt lên một lời oán trách.
Cao Lãng...!anh thật sự đã thay lòng đổi dạ rồi sao?
Có phải anh đang tay trong tay ôm ấp cô gái ăn mặc diêm dúa đó không?
Hãy nói với em rằng người đó không phải là anh đi?
Chu Tử Hạ nói thầm trong vô vọng, đáp lại lời nói ấy của cô chỉ là tiếng ồn ào của mọi người cùng với tiếng gió thổi tạt, tiếng xe cộ đi lại ở ngoài đường lớn.
Tại sao anh lại làm điều đó với em? Tại sao cơ chứ?
Rõ ràng anh nói trái tim anh chỉ nguyện yêu mình em, vậy giờ trong mắt anh em là gì? Là tình nhân qua lại hay là người yêu?
Anh làm như vậy sau lưng em có biết trai tim em đớn đau biết nhường nào không? Giây phút này em không tin vào mắt những gì mình đã chứng kiến.
Thứ tận mắt em nhìn thấy là gì?
Là biểu cảm làm nũng trên gương mặt của cô gái kia cùng với những hành động trìu mến của anh dành cho cô ấy.
Hành động đó thật là ấm áp, khiến cho người qua lại cũng phải chạnh lòng.
Và rồi ánh mắt của Chu Tử Hạ vô tình nhìn thấy cái nhìn trìu mến yêu thương của người yêu, đáy lòng của cô trào dâng lên một cảm xúc ghen tuông hỗn loạn, tức tối nhưng không biết bản thân nên làm gì.
Ánh nhìn đó...!Chu Tử Hạ chưa lần nào được cảm nhận được.
Ánh mắt đó có phải ẩn chứa bên trong vô số lời yêu thương mật ngọt