"Cậu chủ sẽ không quay về nữa đâu! Cậu chủ đã giao nhiệm vụ cho chúng tôi phải chăm sóc cô thật tốt!"
Tôi đứng ngơ ngác, không hiểu ông ta nói gì.
Ông quản gia khẽ thở dài, dẫn tôi đi vào phòng đọc sách của Tần Kỳ, lấy cho tôi một đống giấy tờ chuyển nhượng tài sản, tất cả tài sản của Tần Kỳ đều sang tên cho tôi.
Tôi nhìn đống giấy tờ ngồn ngộn trước mắt, trong lòng nổi lên dự cảm xấu.
"Ông cho tôi xem những thứ này để làm gì?"
Tôi hỏi bằng thái độ mất kiên nhẫn, Tần Kỳ anh ấy làm sao vậy, đột nhiên sang tên hết tài sản cho tôi, như thể anh ấy đang sắp rời xa tôi mãi mãi vậy.....
Ông quản gia không trả lời tôi, lặng lẽ đặt lên bàn một tờ di chúc!
"Cô chủ, đây là di chúc của cậu chủ, tất cả đều để lại cho...."
"Không! Tôi không biết gì hết!"
Tôi bịt chặt tai hét ầm lên, chỉ cần không phải người ngu đều biết ông ta chuẩn bị nói gì, nhưng tôi không muốn nghe! Tôi thà ôm ấp hi vọng chờ đợi Tần Kỳ trở về, còn hơn là phải nghe tin anh ấy sẽ chết!
Tôi kích động bước ra khỏi phòng đọc sách trở về phòng của mình.
Khi bước chân đến bậc cầu thang, không hiểu sao tôi lại bước hụt, trượt chân ngã lăn từ tầng ba xuống đến tầng hai! Tôi đau đớn nằm đó, đầu ong ong rất khó chịu, khoảnh khắc đó bên tai tôi chợt vang lên tiếng cười khanh khách.
Tôi cố mở mắt ra, nhìn lên đầu cầu thang.
Một bóng dáng nhỏ nhắn mặc bộ đồ màu đỏ đang đứng đó, nhìn chằm chằm vào tôi, ngoác miệng cười rất thỏa mãn.
Tôi căm tức nghiến chặt răng, yêu nữ Hồng Y, lại là nó.....
Bụng tôi bỗng truyền đến cảm giác đau nhói, đau đến vã mồ hôi, tôi túm chặt bụng, nằm co quắp ở đó, thều thào gọi người đến cứu.
Hạ thân truyền đến cảm giác có chất lỏng đang chảy ra, mùi máu tươi nồng nặc bay vào mũi tôi.
Tôi thò tay quệt một cái, đưa lên sát mặt nhìn.
Không sai, chính là máu tươi màu đỏ.....
Tôi ngờ ngợ, cũng lâu rồi chưa thấy kinh nguyệt.......
Bên tai tôi bỗng truyền đến tiếng khóc, nghe ai oán vô cùng, tôi giật mình lạnh toát sống lưng.
Những âm thanh "oe oe oe" kèm theo tiếng nấc truyền vào tai tôi nghe rõ mồn một.
Không phải tiếng người lớn, đó là tiếng khóc của trẻ con!
Tôi không chịu nổi nữa, mắt nhắm nghiền hẳn lại.
Tôi mơ thấy mình đang bế một cục thịt đỏ hỏn nằm trong một cái tã, chẳng có mắt mũi miệng gì nhưng nó lại phát ra tiếng nói:
"Mẹ.....!con sắp chết rồi...."
Tôi kinh hãi nhìn cục thịt đỏ hỏn trên tay mình, nó cứ nói đi nói lại một câu "Con sắp chết rồi...!con sắp chết rồi", không chỉ vậy nó còn khóc mãi không ngừng, tiếng khóc phát ra là tiếng trẻ sơ sinh nghe mà thương tâm.
Tôi sờ tay lên bụng mình, trong lòng tràn ngập lo lắng và sợ hãi.
Một tiếng "tútttttt" kéo dài chói tai vang lên, cục thịt lẫn cái tã trên tay tôi tan biến đi như chưa từng tồn tại.
Từ nhỏ tôi đã có khả năng khác người là nhìn thấy ma quỷ, điều đó đem đến cho tôi không biết bao nhiêu xui xẻo, gặp nhiều tai nạn, thậm