Tôi chán nản nằm vật xuống giường, quá mệt mỏi nên ngủ quên lúc nào không biết.
[...]
Đã tròn một tuần liền tôi không có tin tức nào của Tần Kỳ.
Thời gian này tôi vẫn nghe lời anh ấy, ở yên trên tầng 4, không bước xuống tầng dưới nửa bước.
Nhưng Tần Kỳ vẫn bặt vô âm tín, cho người đi điều tra cũng chẳng thu được tin gì khả quan.
Anh ấy không biết sống chết ra sao, mà tôi lại chỉ có thể quanh quẩn ở một chỗ trong nhà! Lòng tôi cồn cào, nóng như lửa đốt.
Đến bây giờ thì tôi không thể nào chờ được nữa rồi! Tất cả những người bên cạnh anh ấy tôi đều không liên lạc được, một chút tin tức cũng không có, như thể họ đã bốc hơi khỏi thế gian này vậy! Càng khó hiểu hơn là con yêu nữ mọi ngày luôn tìm cách dụ dỗ tôi đi ra khỏi nơi bày trận pháp, vậy mà từ ngày mất liên lạc với Tần Kỳ, nó cũng theo đó biến mất luôn!
Tôi không tin lại có sự trùng hợp như vậy được.
Tôi nhớ lại lời con yêu nữ nói với tôi:
"Ta giết Tần Kỳ trước, sau đó sẽ giết ngươi! Tần Kỳ chết rồi, ta không tin ngươi lại ở đó mãi không chịu ra!"
Sống lưng tôi ớn lạnh, một linh cảm tồi tệ ập đến.
Có khi nào...!con yêu nữ tạm thời bỏ qua tôi để đi tìm giết Tần Kỳ? Ngoài khả năng này, tôi không còn nghĩ tới tình huống nào khác được nữa!
Đã mấy lần tôi tìm cách đi xuống tầng dưới, ra khỏi nhà đi tìm Tần Kỳ, nhưng đều bị ông quản gia và mấy người làm cản lại! Họ đều rất tận tâm với Tần Kỳ, anh ấy đã ra lệnh không cho tôi ra, thì bọn họ cũng tuyệt đối không cho tôi ra!
Tôi lo đến mất ăn mất ngủ, tôi lục lọi mọi tài liệu, lịch trình làm việc của Tần Kỳ.
Tôi kiểm tra đến cả khối tài sản của anh ấy, ngoài căn biệt thự này ra, anh ấy còn bao nhiêu căn nhà khác nữa, tôi đều cho người điều tra bằng hết!
Nhưng mọi cố gắng của tôi đều vô ích, Tần Kỳ căn bản chẳng đến ở căn nhà nào khác, nên tôi cũng chẳng biết thêm thông tin gì cả!
Trong lúc bế tắc nhất, tôi chợt nhớ ra một người.
Tài xế của Tần Kỳ, anh ta có một cô bạn gái.
Cô gái này sống khá thực dụng, là một kẻ đào mỏ chính hiệu.
Có lần tài xế của Tần Kỳ đã vứt hết tự trọng dẫn cô ta đến trước mặt tôi, xin tôi cho cô ta đi cửa sau vào làm nhân viên của 108.
Tôi vẫn còn giữ hồ sơ của cô ta, loại người không muốn làm mà đòi có ăn này tôi còn nhớ rất rõ.
Tôi gọi cô ta đến nhà hẹn gặp, giao dịch một món tiền kha khá, cô ta ngoan ngoãn cung cấp thông tin của bạn trai mình cho tôi.
Chuyện là Tần Kỳ mới mua một căn nhà nữa, không nói với tôi, dùng để đến đó ở và cai