Khuôn mặt Tần Kỳ lạnh lùng u ám như ác ma, anh ấy nhìn chằm chằm vào đống đồ chơi, chẳng nói năng gì.
Mãi một lúc sau anh ấy mới gọi ông quản gia, phân phó người làm vứt hết sạch đống đồ chơi đó đi.
Mấy ngày nay đột nhiên công ty 108 có rất nhiều việc, mặc dù Tần Kỳ đã sớm giao công ty cho tôi quản lý, nhưng tôi sắp đến ngày sinh rồi, công việc lại để cho anh ấy giải quyết.
Những lúc như vậy anh ấy lại đi sang phòng khác làm việc, sợ tôi ở trong phòng một mình buồn chán, nên để mẹ tôi qua trò chuyện với tôi.
Mẹ tôi nắm chặt tay tôi, luôn miệng động viên tôi đừng nghĩ ngợi những chuyện đã qua, tránh ảnh hưởng đến đứa bé.
Có lẽ bà nghĩ tôi vẫn còn giận cha mẹ, vì sao đã biết tôi có mệnh sát phu, mà vẫn nhất quyết gả tôi cho Tần Kỳ, hại anh ấy gặp biết bao nhiêu chuyện nguy hiểm.
"Tiểu Đình à, thật ra cha mẹ và bà nội con không phải vì ham tiền mà cố tình gả con cho con rể đâu..."
Mẹ tôi có vẻ đã đắn đo cân nhắc mãi mới lựa chọn nhắc đến chuyện này với tôi.
Thật ra tôi cũng đã quên chuyện này lâu rồi, nhưng đột nhiên mẹ tôi lại nhắc đến, tôi bèn im lặng lắng nghe, xem có uẩn khúc gì không.
"Mẹ đã kể với con, thật ra con sinh vào ngày 15 tháng Bảy Âm lịch..."
"Con biết." - Tôi thở dài đáp.
"Kể từ khi con sinh ra, mỗi năm vào đêm 15 tháng Bảy Âm lịch, cả mẹ, cả cha con, và cả bà nội con, đều cùng mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ..."
Nghe đến đây, sống lưng tôi cứng đờ, tròn xoe mắt ngạc nhiên.
"Chúng ta đều mơ thấy, có một người đàn ông đến cầu hôn con."
"Người đó rất anh tuấn, thái độ nói chuyện với chúng ta cũng rất kính trọng."
"Cái đèn lồng bà con treo trước cửa nhà, thật ra dưới đáy cái đèn còn một dòng chữ nữa mà con không nhìn ra.
Cũng nhờ bà nội con quan sát kĩ, hơ qua nến mới nhìn thấy được..."
Tôi tròn mắt ngạc nhiên:
"Dòng chữ đó là..."
Mẹ tôi liếc nhìn bức ảnh cưới của tôi và Tần Kỳ treo trên tường:
"Dòng chữ đó là: Sáu năm sau tôi sẽ cưới Nhan Tiểu Đình. "
Tôi giật mình, năm đó tôi mười tám tuổi, cưới Tần Kỳ năm hai mươi tư tuổi, đúng là sáu năm thật.
"Cha mẹ và bà nội con vốn cũng chẳng trông mong gì con có thể lấy được chồng với cái mệnh sát phu đó, nhưng cậu trai kia rất ngoan ngoãn, rất chân thành...."
"Chúng ta cứ nghĩ đó chỉ là những giấc mơ thôi, cho đến khi con dẫn con rể về ra mắt cha mẹ, nhìn thấy khuôn mặt của nó, chúng ta mới không thể tin được!"
"Nó giống y đúc với người mà cha mẹ và bà nội con gặp trong những giấc mơ!"
"Tiểu Đình, con nói xem, một người tốt như thế, chúng ta có nên gả con cho nó không?"
Tôi không