Edit: Vi Nguyệt aka sansanhp19
Beta: Đông Thần Thần [冬辰辰] aka Miyuki
Sau khi đi ra khỏi giấc mộng của Quỷ Nhện, cả người Hoa Hiểu Quỳ mềm nhũn, uể oải nằm trên bụi cỏ. Cô phải sử dụng quá nhiều sức mạnh nên hai tay mệt mỏi không có sức, khẽ run, hơi hơi đau. Cô nghĩ, có lẽ bắp thịt mềm yếu của cô bị Quỷ Nhện bám chặt nên bị tổn thương, cân nặng của Quỷ Nhện quả thực là một gánh nặng lớn với cô.
“Mình đã tưới nước cho cây linh hồn của Quỷ Nhện, giúp hắn tăng sức mạnh, có thể đánh cược với Naraku một lần, trong thời gian ngắn Naraku sẽ không xuất hiện để cướp đoạt Ngọc Tứ Hồn được. Trong người Quỷ Nhện đã hằn sâu bản chất của giặc cướp, dù không phải đồ của hắn, nhưng nếu hắn coi trọng đồ vật ấy cũng sẽ cướp đi, huống gì là thứ vốn dĩ thuộc về hắn, hắn chắc chắn sẽ không chắp tay nhường cho người khác. Naraku cũng như vậy, hắn ta cũng chưa từng biết đến đạo lý miếng thịt đã đưa đến tận miệng mà còn dâng cho người khác. Hai người đều không chịu nhượng bộ, hai người này tranh đoạt với nhau, tám chín phần mười là ngươi không chết thì ta phải lìa đời. Hai bên cùng bị tổn hại là kết quả tốt nhất, nhưng không thể quá lạc quan, mọi chuyện chắc chắn không thuận lợi như thế, tỉ lệ ấy quá nhỏ, cho dù Quỷ Nhện có sự giúp đỡ của mình cũng không thể chiến thắng Naraku, chỉ có thể gây phiền toái cho Naraku một lúc, kéo dài thời gian, dù sao Quỷ Nhện chỉ là một phần của Naraku, đâu thể thắng được Naraku.”
Hoa Hiểu Quỳ nằm ngửa trên cỏ, tư thế ngã chổng vó lên trời, không thèm giữ hình tượng, vừa trải qua nguy hiểm, cô dùng quá nhiều sức mạnh nên bây giờ rất mệt, rất muốn ngủ một giấc. Hai mí mắt như đang hút lấy nhau, muốn dính chặt vào nhau, đại não cũng liên tục phát tín hiệu buồn ngủ, Hoa Hiểu Quỳ thấy rất mệt, xương cốt đau nhức, rất muốn ngủ.
Cô ngáp một cái, khóe mắt chảy nước mắt vì buồn ngủ, “Không thể ngủ…. Đây không phải chỗ để ngủ. Trong hang động vẫn còn tà khí dày đặc, ai biết có yêu quái bị tà khí hấp dẫn mà bay đến đây không, nếu ngủ rồi thì bị ăn thịt lúc nào cũng không biết…. Lỡ như vậy, lần sau lại lấy thân phận người chết trở về thì rất khổ. Mau lên… Hoa Hiểu Quỳ…. mày phải đi về làng….”
Lý trí biết rõ nên làm thế nào, nhưng cô không đứng dậy nổi, cả người cạn kiệt sức lực, không muốn nhúc nhích, vẫn giữ nguyên tư thế “trời là chăn đất là giường”.
“Nếu không may mắn mà chết vì ngủ quên ở nơi hoang dã này thì cũng quá buồn cười, sẽ bị người ta cười chết mất! Nằm lên cỏ cũng không dễ chịu mấy, vẫn nên về nhà gỗ nằm cho thoải mái….” Hoa Hiểu Quỳ cố gắng tự thuyết phục bản thân từ bỏ ý định ngủ ở chỗ này, khó khăn mở hai mí mắt như muốn dính chặt vào nhau.
Nhưng dường như câu nói này không hề có sức thuyết phục, nằm lên cỏ rất mềm mãi, không khó chịu chút nào, còn thoải mái hơn sàn nhà gỗ cứng rắn.
“Gió lớn lạnh lẽo, ngủ ở nơi này có thể bị cảm, trình độ chữa bệnh ở cổ đại không cao, nếu chết vì bị cảm thì quá oan uổng…. Nhất định không được ngủ!” Hoa Hiểu Quỳ nói xong thì ngáp một cái, tay chân như nhũn ra, không nâng lên nổi, cô thực sự tiêu hao quá nhiều sức mạnh, nếu không ngủ ngay lập tức, thậm chí cô có thể chết, nếu như có Kikyo bên cạnh cô sẽ yên tâm ngủ thiếp đi.
Hoa Hiểu Quỳ cố gắng kiếm cớ không được ngủ ở địa phương vừa yên tĩnh vừa nguy hiểm này, trong hang động, tà khí nồng nặc vẫn chưa tản hết đi, yêu quái có thể bị hấp dẫn mà chui vào đây, cô mặc quần áo vu nữ nằm ngủ ở đây, không chút phòng bị thì chỉ có nước chết. Hơn nữa, trước khi tiến vào mộng cảnh, cô cảm giác được gần đây có một ánh mắt nhìn cô chằm chằm, có người luôn nhòm nhó trong bóng tối, chỉ sợ đó là Naraku, bây giờ vẫn chưa chịu rời đi.
“….Tuy nói vào mộng cảnh thì sức mạnh khôi phục nhanh hơn, còn có thể xem tình huống của Quỷ Nhện, còn có thể ném đá giấu tay với Naraku để hắn không có thời gian nghĩ đến Ngọc Tứ Hồn…. Nhưng mình không đủ sức, mình đã sử dụng toàn bộ sức lực còn sót lại để rời khỏi giấc mộng, không thể vượt quá giới hạn nữa. Mình vẫn đánh giá cao chính mình…. Rơi vào hoàn cảnh quẫn bách như vậy vẫn muốn thay đổi kết quả.” Cô cố gắng mở lớn con mắt, trừng mắt nhìn bầu trời xanh thẳm, trên bầu trời cao, có một chấm đen nhỏ bay quả, có lẽ là một con chim ưng.
Hoa Hiểu Quỳ khó khăn động đậy ngón tay, cảm giác khó chịu ùn ùn kéo tới, cảm giác đau nhức ấy như thể cánh tay không còn là của mình nữa, cô tự lẩm bẩm, “Tên khốn Quỷ Nhện kia hại mình thảm như vậy… Ai, đầu óc bị cửa kẹp rồi mới dùng cánh tay nhu nhược yếu đuối của mình để vác theo hơn 100 cân thịt!”
Bầu trời tinh khiết, đẹp đẽ như một khối bảo thạch, thiên nhiên tươi đẹp, không hề có sự tác động của con người, an lành yên tĩnh, từng đám mây trắng bồng bềnh trôi, gió khe khẽ thổi. Hoa Hiểu Quỳ ngửa mặt nhìn bầu trời, mí mắt mệt mỏi vô cùng, như đang thúc giục cô chìm vào giấc ngủ.
“Rất muốn ngủ…. Chỉ ngủ một lúc thôi có lẽ sẽ không sao đâu….. vậy thì ngủ một lát đi…. A, không được không được!” Tinh thần uể oải như được vực dậy, Hoa Hiểu Quỳ giật giật thân thể, chống tay xuống đỡ cơ thể định ngồi dậy, nhưng rồi lại nhụt chí nằm lại vị trí cũ, cả người mềm nhũn, giống như đang trong mùa đông lạnh lẽo không nỡ rời khỏi cái giường ấm áp.
Cô ngửa mặt nhìn bầu trời, hai mắt càng ngày càng mơ hồ, mí mắt nặng đến mức không mở ra được….
Mệt quá….
Naraku mới vừa sinh ra không lâu, chưa ổn định, nhiều yêu quái kết hợp lại thành hắn, như từ rất nhiều mảnh vỡ tạo thành, kết cấu hỗn loạn, chỉ nhờ vào một nguồn sức mạnh trói buộc tất cả lại, yêu khí hỗn loạn, tâm tư cũng dễ nhiễu loạn, khó có thể trở thành một thể thống nhất. Có lẽ điểm chung của những yêu quái đó là Ngọc Tứ Hồn, chấp niệm cuối cùng của đám yêu quái chính là khao khát Ngọc Tứ Hồn.
Tà niệm của Quỷ Nhện trói buộc chặt chẽ với cơ thể của Naraku, còn tà niệm của yêu quái chính là nguyên nhân chủ yếu khiến Naraku muốn có được Ngọc Tứ Hồn, chỉ có như thế hắn mới tìm được thăng bằng trong ý thức. Tàn niệm của yêu quái chưa hoàn toàn biến mất, hắn không sinh ra bằng hình thức tự nhiên nên chỉ là bán yêu, vẫn chưa thể hoàn toàn nắm giữ thân thể, đây là thử thách mà hắn phải đối mặt. Khi ý thức của Naraku dần đi từ yếu ớt cho đến mạnh mẽ, có thể nuốt chửng tàn niệm của yêu quái, tà niệm của Quỷ Nhện lại xuất hiện, hắn là nhân tố quan trọng hình thành nên thân thể Naraku, không thể xử lý bằng biện pháp như xử lý đám yêu quái cỏn con kia. Naraku giống như một Hoàng đế trẻ tuổi vừa mới đăng cơ, mà tàn niệm hỗn loạn trong cơ thể hắn chính là bá quan văn võ trong triều, Quỷ Nhện lại như kẻ đứng đầu trong triều, Naraku có ý thức của chính mình nhưng đôi khi cũng bị khống chế.
Hóa ra Naraku muốn giải quyết nhanh chóng, giết chết tà niệm của Quỷ Nhện, Hoa Hiểu Quỳ chết rồi thì Quỷ Nhện sẽ không làm loạn nữa, cướp đoạt được Ngọc Tứ Hồn sẽ khiến tàn