Cao Duy cảm thấy có lẽ mình đã đem kiên nhẫn cả đời dùng hết ở lần mở rộng cho Liêu Thần Hi này, cuối cùng cảm thấy được rồi, hai tay anh tách chân Liêu Thần Hi ra, quỳ giữa hai chân cậu, nắm chặt eo cậu bảo “Em đặt gối dưới bụng đi.
”
Liêu Thần Hi không có thời gian để nghĩ xem tại sao, cầm gối nhét xuống bụng.
Cậu bảo Cao Duy “Em nói cho anh biết nhá, lần này mà làm em khó chịu thì chúng ta không có lần sau!”
Cao Duy cười vỗ mông cậu, cánh mông mềm mại bị đánh đến run rẩy.
“Ban đầu sẽ hơi đau nên em chịu đựng một chút.
” Cao Duy dứt lời, cầm lấy phân thân mình, đặt quy đầu tại cửa sau của Liêu Thần Hi cọ nhẹ.
Liêu Thần Hi căng thẳng toát mồ hôi, hai tay siết chặt ga giường không đủ còn dùng răng cắn chặt vào nó, cứ như tấm ga kia là Cao Duy, anh bắt nạt cậu, cậu sẽ cắn anh.
“Anh muốn đi vào.
” Cao Duy cúi người hôn lên lưng Liêu Thần Hi “Em thả lỏng một chút, nếu không anh không vào được, kẹt lại đó cả hai chúng ta đều khó chịu.
”
Liêu Thần Hi không lên tiếng, nhủ thầm, mẹ, cho anh vào xong chỉ còn sót lại mình em khó chịu thôi đúng không?
Cậu âm thầm rưng rưng, nghĩ nhất định phải tìm cơ hộ đè Cao Duy.
Cuối cùng cũng đã đến cửa, Cao Duy cũng không cần nhịn nữa, hai tay tách mông Liêu Thần Hi ra, hướng lỗ nhỏ đẩy vào.
Bất kể là chuẩn bị tâm lý hay chuẩn bị thân thể Liêu Thần Hi cũng chưa chuẩn bị xong, bị Cao Duy đột ngột đâm vào, gào toáng lên một tiếng.
“Đậu má! Đau đau đau chết luôn!” Liêu Thần Hi ra sức bò về phía trước, cậu không làm nữa, cậu sợ đau.
Nhưng Cao Duy làm sao lại để cậu chạy như vậy, đè chặt Liêu Thần Hi lại, nói với cậu “Nhịn một chút là tốt rồi, đừng nhúc nhích.
”
Liêu Thần Hi kêu thảm, rất muốn khóc, cậu quyết định từ bỏ làm gay, gay sinh quá gian nan.
Cao Duy không có thời gian an ủi cậu, còn lằng nhằng nữa thằng nhóc này nhất định sẽ chạy, anh dùng sức đẩy về phía trước, đi vào hơn nửa, sau đó không phụ sự mong đợi của mọi người, bởi vì Liêu Thần Hi kẹp chặt lỗ nhỏ nên anh bị kẹt lại.
“Đậu má…” Cao Duy bị kẹp đau, nhanh chóng lấy lòng Liêu Thần Hi, “Cục cưng, thả lỏng nào, em như vậy anh không chịu được.
”
Liêu Thần Hi quay đầu mắng anh “Đừng có học anh rể nói chuyện! Em cũng không chịu được!”
Cao Duy hít sâu, cảm thấy cần phải dạo đầu lại lần nữa.
Anh đưa tay tới phía trước Liêu Thần Hi, nắm nơi đã mềm một nửa của cậu vào tay.
Liêu Thần Hi bị anh nắm, không còn sức lực, nằm lì trên giường, lầu bầu bảo “Sớm biết đau thế này chúng ta chỉ cần hôn nhẹ cái là được rồi…”
Cao Duy cười khẽ một tiếng, nhẫn nhịn sự khó chịu nơi thân dưới, cúi người hôn lên vai Liêu Thần Hi, sau đó bảo.
“Nhưng anh muốn em, em không muốn anh sao?”
Liêu Thần Hi muốn lắm, cậu cực kì muốn nhưng cậu sợ đau.
“Hay là, em không yêu anh?” Cao Duy trầm giọng, thở dài, “Là anh tự mình đa tình à?”
“A?” Liêu Thần Hi vội vàng giải thích, “Không có! Em yêu anh lắm mà!”
Cao Duy và cậu nhìn nhau giây lát, anh nhàn nhạt nở nụ cười “Nếu không thì anh đi ra, em thả lỏng một chút, anh rút ra.
”
Mày Liêu Thần Hi nhăn tít, thật ra giằng co lâu như vậy cậu đã không còn đau như lúc đầu, cậu thấy thất vọng trong mắt Cao Duy, cậu không muốn thế.
“Vậy anh để em hôn một cái, hôn xong em sẽ cho anh vào.
” Liêu Thần Hi khó khăn quay đầu lại nhìn Cao Duy, cậu nghĩ, dù sao cũng không chết được, làm Cao Duy vui quan trọng hơn.
Cao Duy cuối cũng cũng bật cười, lại gần hôn Liêu Thần Hi.
Vừa hôn vừa giúp Liêu Thần Hi ve vuốt phân thân, Cao Duy nhận ra nơi vốn căng chặt ban đầu đã dần thả lỏng, anh từ từ đẩy vào trong, Liêu Thần Hi đau sẽ cắn môi anh, cứ như vậy, chậm rãi, trước khi môi anh bị cắn hỏng đã hoàn toàn tiến vào trong cơ thể đối phương.
Cả hai đều thở phào nhẹ nhõm, Liêu Thần Hi muốn quay lại nhìn, nhưng không nhìn được.
“Vào hết rồi?” Liêu Thần Hi cảm thấy không thể tin được, cái thứ đó của Cao Duy to như thế, dài như thế, cậu nghi ngờ cái mông mình thật ra là một lỗ đen!
“Em giỏi lắm.
” Cao Duy hôn cậu, hỏi, “Còn khó chịu lắm không?”
“Còn…” Liêu Thần Hi muốn vặn vẹo cái eo một chút nhưng hơi động đã đau, dứt khoát nằm bẹp xuống, “Đợi lát nữa em thật sự sẽ thoải mái?”
“Thật.
” Cao Duy cũng đứng dậy, một lần nữa quỳ xuống, nắm lấy eo Liêu Thần Hi, bắt đầu chầm chậm ra vào.
Liêu Thần Hi