Chuyện của Du Tân chỉ xáo trộn một chút rồi dịu xuống, Jeffrey chuyển lời giúp Trâu Gia Nghị là Tống Vũ đã về Mỹ.
Chuyện này đối với Du Tân hay Cao Duy mà nói đều là chuyện tốt, cả hai đều không muốn thấy kẻ đó.
Cao Duy quyết định nhận phim gián điệp của đạo diễn Lương, thứ nhất anh thấy đạo diễn Lương có địa vị, hơn nữa với anh mà nói, danh tiếng quan trọng hơn doanh thu phòng vé, thứ hai, chưa nói đến tuổi tác bộ phim thanh xuân học đường kia có hợp hay không nhưng anh phải hợp tác với Trâu Gia Nghị, anh không muốn dính dáng gì với hắn cả.
Jeffrey tôn trọng lựa chọn của Cao Duy, vì vậy hẹn thời gian gặp mặt với đạo diễn.
Sau khi nghỉ ngơi, Liêu Thần Hi cũng bận rộn đến xoay vòng vòng, động lực để cậu tiếp tục chiến đấu là sắp được đến Hải Nam ghi hình.
Trong những công việc này, “SH” đối với cậu mà nói quả thật chính là vừa được nghỉ phép vừa được yêu đương, cậu chỉ hận không thể ngày nào cũng ghi hình “SH”.
Nhịn chừng mấy ngày, cuối cùng cũng đợi được vé máy bay của chương trình, Liêu Thần Hi ở nhà sắp xếp hành lý, cố ý nhét đồ lót mới mua vào.
Jeffrey gặm dưa chuột bảo “Xem kìa, phóng túng đến tận trời!”
“Anh quan tâm em!” Liêu Thần Hi trừng cậu ta, “Anh đang ghen tị thì có!”
“Ờ, ghen tị muốn chết!” Jeffrey trợn trắng mắt ra ngoài.
Liêu Thần Hi trằn trọc cả đêm, ngủ không ngon giấc, cậu bận rộn mấy hôm nay chưa được gặp Cao Duy, hai người chỉ có thể tranh thủ gọi video, một chút cũng chẳng đã thèm.
Sáng sớm hôm sau, hiếm thấy có lần Liêu Thần Hi không cần Jeffrey gọi dậy, tự thân dậy sớm rời giường chuẩn bị xong xuôi ngồi sẵn ở sô pha chờ người tới đón.
Jeffrey tới nơi còn tưởng mình bị ảo giác, nhìn Liêu Thần Hi một cái, sau đó bước vào phòng ngủ.
“Nghĩ gì đấy! Không thấy em à?” Liêu Thần Hi ngồi trên sô pha, đặc biệt tự luyến nhìn Jeffrey.
Jeffrey hoảng sợ “Cục cưng, cưng bị cái gì kích thích? Anh theo cưng bao lâu nay, cưng đây là con gái lớn lần đầu lên kiệu hoa à!”
“… Em thay đổi hoàn toàn không được chắc?” Liêu Thần Hi đá vali, “Đi chưa?”
“Đi chứ đi chứ, có cần tiểu nhân cõng ngài xuất cung không?”
Liêu Thần Hi bị cậu ta chọc cười ha ha, ôm cổ Jeffrey ra ngoài.
“Cục cưng! Cưng quên mang vali!” Jeffrey giãy giụa vùng ra, nhấc vali ra ngoài cùng Liêu Thần Hi.
Jeffrey lái xe, đón Liêu Thần Hi xong thì đi đón Cao Duy, lúc hai người tới nơi Cao Duy và Du Tân cũng vừa ăn sáng xong.
“Mì anh Duy nấu ngon quá trời!” Vừa lên xe là Du Tân khen không ngớt.
Liêu Thần Hi ở sau sầm sì mặt mày bảo “Ngài Cao, không ngờ ngài lại ngấm ngầm ăn sáng sau lưng em!”
Cậu vừa dứt lời, dạ dày rất phối hợp réo lên một tiếng.
Jeffrey ở phía trước cười không nhặt được mồm, Du Tân nhún vai câm nín.
Cao Duy lấy bánh mì trong túi ra đưa cậu “Em ăn đỡ trước đi, anh cứ nghĩ anh rể mua bữa sáng cho em rồi.
”
Liêu Thần Hi xé vỏ bánh mì, lườm “Trong mắt anh ấy đã không còn tao rồi.
”
Lần ghi hình chương trình này Jeffrey không ở cùng hai người, trước khi hai người vào đăng kí, cậu ta dặn dò Du Tân “Tiểu Tân Tân, lần này giao hai vị tổ tông này cho em! Vai gánh trách nhiệm nặng nề rồi! Vất vả em!
Tâm tình Du Tân rất tốt, dù sao làm một fan CP, có cơm chó ăn thì ngày nào cũng là ngày giải phóng.
“Không vất vả không vất vả, đây là vinh hạnh của em cả đấy! Ha ha ha! Anh hiểu mà!” Du Tân nhướng mày với cậu ta, cười cười đầy thô bỉ.
Vết thương trên mặt cô đã thành sẹo, tuy vẫn còn khá rõ nhưng dù sao cũng tốt hơn trong tưởng tượng của mọi người một chút.
Jeffrey cầm tay cô lắc lắc “Cục cưng cố lên, đợi cưng về hai ta sẽ cùng lấy thẻ của Thần Hi đi spa!”
“Quyết định như thế nhé!” Hai người ăn ý với nhau, hoàn toàn không thấy sự khinh bỉ trào dâng của Liêu Thần Hi.
Người của ê-kíp chương trình sau khi đến nơi cũng qua chào hỏi, Ngô Dục Lâm nhỏ giọng nói chuyện với Liêu Thần Hi “Anh đối với hai cậu cực kì tốt, sắp xếp cho căn phòng view biển luôn nhé.
”
Liêu Thần Hi nghe xong kích động đến suýt buột miệng gọi Ngô Dục Lâm một tiếng chị dâu, cười đến hai mắt híp lại thành cái khe.
Cao Duy mua cà phê về thấy Ngô Dục Lâm, đưa cà phê cho Liêu Thần Hi hỏi “Cười gì đấy? Vui thế!”
“Cao Duy, chú thật keo kiệt! Không mua cà phê cho anh!” Ngô Dục Lâm cố tình bắt lỗi, “Phòng view biển không có đâu, hai người tự kiếm một chỗ dựng lều đi!”
Y nói xong rời đi, để lại Liêu Thần Hi suy sụp tại chỗ.
Bởi đêm trước không ngủ ngon nên vừa lên máy bay Liêu Thần Hi đã ngủ.
Trên người đắp kín chăn, tay cậu nắm chặt tay Cao Duy không buông.
Fans cùng máy bay lén lút chụp ảnh, tặng quà, Cao Duy luôn cẩn thận sợ họ đánh thức