Ánh nến mập mờ trong bóng tối càng kích tình, Liêu Thần Hi ôm Cao Duy, dần có cảm giác thân thể như nhũn ra.
Cậu đẩy nhẹ đối phương, cuối cùng cũng hít thở được chút không khí mới mẻ, hỏi anh “Làm luôn à?”
Cao Duy cười bảo “Em chuẩn bị tâm lý trước đi.
”
Liêu Thần Hi bĩu môi, bất đắc dĩ bị kéo về phía trước, nhỏ giọng bảo “Em không cần chuẩn bị tâm lý.
”
Không biết Cao Duy có nghe thấy không mà trên môi vẫn luôn nở nụ cười.
Anh kéo Liêu Thần Hi ngồi xuống bàn ăn, khui rượu.
“Không ngờ anh là người lãng mạn thế nha.
” Hai tay Liêu Thần Hi chống cằm, trong mắt ngập tràn ý cười.
“Chuyện em không ngờ còn nhiều nữa.
” Cao Duy nâng ly nói với Liêu Thần Hi, “Lát nữa chúng ta chơi rượu đỏ play không?”
Liêu Thần Hi vội nâng ly, cụng ly với anh, một hơi uống sạch “Rượu này đắt lắm, không thể lãng phí được!”
“Em uống vội thế làm gì?” Cao Duy từ bên kia tới gần, trong tay vẫn cầm ly rượu như cũ, vây Liêu Thần Hi từ phía sau, dán vào tai cậu bảo, “Rượu phải uống như vậy.
”
Anh vừa nói vừa đưa ly rượu đến bên môi Liêu Thần Hi, trước khi cậu mở miệng đã chậm rãi rót rượu cho cậu, không có gì bất ngờ xảy ra, chất lỏng màu đỏ tím chậm rãi chảy dọc theo khoé môi Liêu Thần Hi, một đường chảy xuống cần cổ trắng ngần rồi thấm vào chiếc sơ mi sạch sẽ.
Liêu Thần Hi hốt hoảng, muốn dậy tìm giấy ăn lại bị Cao Duy ấn trở lại.
“Đừng nhúc nhích.
” Một tay Cao Duy ôm cậu, một tay đặt chén rượu xuống, sau đó hôn lên vành tai Liêu Thần Hi, từ sau ra trước, hôn dần tới môi.
Tim Liêu Thần Hi đập rộn lên, lồng ngực phập phồng liên tục.
Cao Duy xoay ghế cậu lại, hai tay đặt lên đùi cậu, cười hỏi “Nghĩ gì vậy?”
Hai má Liêu Thần Hi ửng hồng, nhìn anh không nói, nuốt một ngụm nước bọt, hầu kết khẽ run.
Cao Duy tới gần, liếm rượu đỏ bên khoé môi cậu, sau đó hôn dọc theo đường rượu chảy tới cổ áo sơ mi, anh cởi từng nút áo Liêu Thần Hi, từng chút từng chút đi xuống, ngậm đầu vú đáng yêu đã dựng đứng lên vì kích thích từ lâu.
Hai tay Liêu Thần Hi nắm hai bên ghế, dường như đã tê liệt ở trên, cậu cúi đầu nhìn Cao Duy, mở to mắt hốt hoảng.
Cậu cảm nhận lưỡi Cao Duy đảo quanh đầu vú mình, dùng lực mút vào, hô hấp người kia phả vào trên da cậu, vừa lành lạnh vừa kích thích.
Cậu cúi đầu nhìn ngực mình, cứ có cảm giác Cao Duy mút mạnh thêm một chút sẽ mút được sữa vậy.
Liêu Thần Hi bị suy nghĩ của mình làm phát gớm, uốn éo người.
Cao Duy ngẩng đầu, đôi môi ướt nhẹp, hỏi cậu “Sốt ruột?”
Ánh mắt Liêu Thần Hi lảng tránh không dám nhìn anh “Nào có.
”
Cao Duy cười xấu xa, cởi thắt lưng cậu “Thật không?”
Liêu Thần Hi không nói nữa, cúi đầu nhìn Cao Duy cởi sịp mình, nhấc thằng bé đã sớm hưng phấn bừng bừng ra.
Cao Duy ngồi xổm, nắm Liêu Thần Hi nhỏ trong tay, không vuốt ve mà xấu xa khiêu khích.
Anh liếm nhẹ cán, ngón tay gõ nhẹ lên quy đầu.
Liêu Thần Hi nào chịu được kiểu trêu chọc như vậy, muốn ngồi thấp hơn nữa, suýt thì trượt khỏi ghế.
“Sao bảo là không sốt sắng?” Cao Duy lại hỏi.
Liêu Thần Hi gấp đến khó chịu, hận không thể mở miệng Cao Duy nhét vào nhưng vẫn sĩ diện, mạnh miệng bảo “Gấp cục cức!”
Cao Duy thấy cậu không chịu nói liền buông thằng bé nóng hổi trong tay ra, đứng dậy.
“Được rồi, dù sao em cũng không gấp, vậy chúng ta ăn cơm trước.
”
“… Cao Duy! Anh hâm đấy hả!” Liêu Thần Hi giận, bám quần Cao Duy kéo lại.
Cao Duy bị cậu chọc cười, ôm cậu hôn một cái “Vậy em mau nói đi, có muốn không nào?”
“Muốn cái con koo!” Liêu Thần Hi vừa mắng vừa lột quần Cao Duy.
“Đừng chỉ cần con koo thế chứ!” Cao Duy không trêu cậu nữa, phối hợp cởi quần ném qua một bên.
Trên người anh vẫn còn mặc một chiếc sơ mi đen, thân dưới thì trần như nhộng.
Liêu Thần Hi che mặt bảo “Anh quá dâm.
”
Cao Duy kéo cậu dậy, lột nốt cái quần còn mắc trên đùi Liêu Thần Hi “Nói cứ như em không như vậy ấy nhỉ.
”
Hiện tại, quần áo hai người giống hệt nhau, đều trên sơ mi dưới ở truồng.
Liêu Thần Hi xấu hổ, muốn chạy về phòng ngủ nhưng bị kéo lại đặt trên bàn ăn.
“Anh chỉ chuẩn bị rượu, rõ ràng không định cho em ăn đúng không!” Liêu Thần Hi nằm trên bàn ăn lành lạnh, thân dưới dán sát vào cạnh bàn, mông hướng lên, cảm thấy mình đã thành bữa tối của Cao Duy.
“Cục cưng giỏi quá.
” Cao Duy áp sát