Mãi tới khi tiệc sinh nhật kết thúc, Liêu Thần Hi vẫn còn đắm chìm trong niềm hạnh phúc bởi màn cầu hôn bất ngờ đầy lãng mạn của Cao Duy, trò chơi sau đó cậu nhiều lần mắc lỗi, liên tục bị phạt, phản ứng chậm nửa nhịp so với người khác.
Ngô Dục Lâm ngồi dưới khán đài xem trò vui, ghé sát tai Cao Kiện bảo “Anh xem đi, tiền đồ của em dâu anh cũng chỉ đến thế thôi!”
Cao Kiện ôm y cười, không còn gì khiến anh vui hơn hạnh phúc của em trai.
Mấy năm nay, Cao Kiện nhìn Cao Duy một mình đi về phía trước, mỗi khi muốn vươn tay kéo anh lại, anh đều sẽ lùi về sau một bước, anh từ chối giao tiếp với thế giới, từ chối ra khỏi mây mù.
Có một quãng thời gian, thậm chí Cao Kiện còn mời bác sĩ tâm lý đến khám cho anh, nhưng tất cả đều bị nhốt ngoài cửa.
Cũng may, tất cả đều đã trôi qua, thế giới mới cuộc sống mới bắt đầu, cuối cùng cũng khiến Cao Kiện có thể an lòng trải qua cuộc đời của chính mình.
Ngô Dục Lâm nhìn Liêu Thần Hi cười đùa với fans trên sân khấu, nhớ lại thằng nhóc kiêu ngạo mắt treo lên đầu lúc mới quen, chợt nhận ra ba tháng trôi qua, tất cả mọi người đều đang thay đổi.
Mùa đầu tiên của “SH” còn ba tập nữa sẽ kết thúc, tình huống của ba tổ khách mời cũng có khác biệt lớn so với lúc bắt đầu, Cao Duy cầu hôn với Liêu Thần Hi, Trịnh Việt Lâm náo loạn quay xong mùa này sẽ về quê, còn Triệu Gia Kỳ thì bởi bị lộ tin tức ngoại tình với một người phụ nữ giàu có đã lập gia đình nên trạng thái bây giờ đang chạm đáy, đời người muôn hình vạn trạng, trong quá trình ghi hình chương trình này cũng coi như được tiếp xúc không ít.
Ngô Dục Lâm chợt thấy bồi hồi, không biết “SH” có thể quay mùa thứ hai được không nữa, nhưng lúc đó sợ là Cao Duy và Liêu Thần Hi sẽ không tới được, bởi lúc đó sợ có khi người ta kết hôn rồi ấy chứ.
Y cảm thấy bản thân coi như là bà mối làm việc tốt, chuyện của Cao Duy được giải quyết xong xuôi, người bên cạnh cuối cùng cũng được an lòng.
Bữa tiệc sinh nhật sắp kết thúc, Liêu Thần Hi kéo Cao Duy cùng ca bài hát cuối cùng “Một ngày cảnh “xuân””.
Hai người đứng trên sân khấu, fans ở dưới sân khấu, âm nhạc vừa vang, Cao Duy nhìn thoáng qua Liêu Thần Hi, mang theo yêu dấu ngập tràn.
Anh lại nhớ bởi bài hát này mà anh bị Liêu Thần Hi cướp đi giải thường, nhớ tới bản thân cũng bởi bài hát này mà quyết định tham gia “SH” vào đêm hôm ấy, có khả năng chuyện xưa của bọn anh đã bị vận mệnh an bài từ lâu, chỉ là bọn anh không ai nhận ra mà thôi.
Hát xong, anh và Liêu Thần Hi nắm tay nghiêng người về phía khán đài, bên tai là tiếng fans chúc phúc, điều này khiến Cao Duy cảm thấy tốt đẹp đến mức không chân thực.
Anh không ngờ chuyện tình yêu của mình lại rầm rộ đến thế, càng không ngờ mình sẽ vì một người mà chuẩn bị niềm vui bất ngờ như vậy, Liêu Thần Hi thay đổi anh quá nhiều, cũng cho anh quá nhiều thứ mà anh chưa bao giờ dám nghĩ tới, điều quý giá nhất có lẽ là tình yêu.
Bọn anh đứng trên sân khấu nhìn mọi người lưu luyến rời đi, đến cuối cùng, dưới sân khấu chỉ còn Cao Kiện và Ngô Dục Lâm, Liêu Thần Hi vui vẻ vẫy tay với họ, hét lớn bảo “Sao mọi người đến mà không nói với em?”
Ngô Dục Lâm hét lại với cậu “Trai nhà cậu đến cậu còn không biết, nói gì đến bọn anh?”
Liêu Thần Hi ngượng ngùng khoác tay Cao Duy cười, vẫy tay gọi họ qua “Đi! Cùng nhau ăn một bữa!”
Jeffrey đặt trước một nhà hàng, sáu người ba xe dưới ánh trăng lái thẳng tới nơi.
Ở trên xe, Liêu Thần Hi nhìn nhẫn trên tay cười khúc khích mãi, Cao Duy bị vẻ ngốc kinh khủng của cậu làm bất đắc dĩ, giơ tay nhéo mặt cậu bảo “Cười nữa là có nếp nhăn đấy.
”
Liêu Thần Hi vẫn không nhịn được cười, hỏi anh “Nhẫn này chắc đắt lắm nhờ? Sao em không nhìn ra nhãn hiệu gì?”
Không đợi Cao Duy trả lời, cậu lại tiếp “Trước em bảo ở chung anh bảo em đợi một tháng nữa, có phải anh mua nhà mới chuẩn bị rước em về không hử?”
Cao Duy bật cười thành tiếng bảo “Nhẫn mua ven đường mười lăm tệ một cái.
”
“…” Liêu Thần Hi đỡ trán, “Thế còn nhà?”
“Không có tiền! Không có nhà mới đâu nên em phải ở nhà cũ với anh rồi.
” Cao Duy nói xong cũng cười to, nhìn biểu cảm mông lung của Liêu Thần Hi bảo “Hối hận rồi? Không muốn gả?”
“Không sao!” Liêu Thần Hi hít sâu, sau đó khí thế ngút trời bảo, “Em có tiền! Không để ý mấy thứ này!’
Cao Duy cười không chịu được, nắm tay cậu bảo “Nhẫn là anh đặt làm riêng, nhà thì không có thật.
”
Liêu Thần Hi nhìn anh “Cái này không phải trọng điểm, anh mau nói tại sao lúc đó em bảo ở chung anh không đồng ý!”
“Không phải anh không đồng ý, anh chỉ để em đợi một tháng.
” Nhàn nhã chuyện trò cũng tới nhà hàng, Cao Duy vừa đỗ xe vừa bảo, “Anh chưa suy nghĩ có đủ khả năng sống chung hợp pháp không.
”
Liêu Thần Hi vui vẻ, đắc ý bảo “Lúc đó anh bắt đầu lên kế