Editor: Điểu Nghi Phi
Hãy bật thử bài hát bên trên nhé
Sự mỉa mai quá rõ ràng trong lời của Thương Tử Thần: "Tôi chỉ tò mò, người khác đều nói anh Tạ là con cưng của trời, sao lại không chăm sóc tốt cho bạn gái vậy?"
[ Nghi Phi: Nguyên gốc là thiên chi kiêu tử ]
Con cưng của trời.
Tất cả mọi người đều hình dung Tạ Yếm Trì như thế.
Tự tay thành lập công ty khoa học kỹ thuật Cảnh Dật chưa nói, hơn nữa cho dù có một ngày công ty đổ thì sau lưng vẫn còn chỗ dựa hùng hậu là Tạ thị.
Anh có tất cả sự kiêu ngạo của tư bản.
Nhưng thật ra có rất ít người biết Tạ thị chưa bao giờ là chống lưng kiên cố không phá vỡ nổi của Tạ Yếm Trì.
Nó luôn là một đám khói bao phủ trên đầu anh, chỉ chực chờ xông tới bóp cổ anh.
Ba năm trước, Tạ Yếm Trì cho ra mắt thị trường một loại game mobile MOBA.
Lúc ấy thương nhân nào sở hữu trò chơi cũng cảm nhận được loại hình trò chơi này có cơ hội kinh doanh vô hạn và sức sống mạnh mẽ.
Tất cả mọi người đều muốn chiếm trước thị trường.
Trong thời gian đó cũng có rất nhiều game mobile tương tự được đưa ra thị trường. Thậm chí vì muốn tối ưu hoá dịch vụ và cho ra mắt thị trường đầu tiên mà những đối tác này đi vay một khoản kếch xù, được ăn cả ngã về không.
Cuối cùng, sau hơn một năm chém gϊếŧ và đào thải, chỉ có sản phẩm của công ty khoa học kỹ thuật Cảnh Dật đưa ra có thể tiếp tục tồn tại. Từ đó về sau, nó gần như lũng đoạn toàn bộ ngành sản xuất game mobile MOBA.
Tạ Yếm Trì cũng vì thế mà một trận thành danh với công ty khoa học kỹ thuật Cảnh Dật.
Trong mắt mọi người, một số công ty đột nhiên nổi tiếng, một số công ty đột nhiên biến mất đều là những chuyện rất bình thường.
Nhưng thật ra rất nhiều khi cái giá phải trả còn tàn nhẫn hơn trong tưởng tượng.
Năm đó có một công ty game đi vay để ra mắt thị trường, cuối cùng không chịu được gánh nặng mà tuyên bố phá sản. Hai tháng trước, một người cấp cao phụ trách phòng kế hoạch trò chơi đã nhảy xuống từ văn phòng ở tầng 27.
Đã từng huy hoàng bao nhiêu thì khi nhà cao sụp đổ sẽ phải trả giá gấp mười, gấp trăm lần.
Tư bản đánh cờ sẽ chết người.
Ngày Tần Úc Tuyệt xảy ra chuyện, Tạ Yếm Trì không ở Đồng Thị mà ở Giang Thành.
Lần này chuyến đi của Tạ Yếm Trì rất ồn ào, nghe nói là một thời gian trước, cha Tạ định cho anh một vị hôn thê. Nhưng không được mấy ngày vị tiểu thiếu gia này đã tự giải trừ hôn ước, quyết định nhanh chóng gọn gàng.
Mọi người đều nói anh đi Giang Thành là tránh gió, đợi vị lão gia nhà mình nguôi giận.
Nhưng không nhiều người biết nguyên nhân thật sự.
Lần đầu tiên Tạ Yếm Trì đi Giang Thành là đến một trường tiểu học.
Khi đó là 7 giờ rưỡi sáng, đúng thời gian trẻ con đi học.
Anh thấy vợ của người đàn ông nhảy lầu tự sát kia cố hết sức đạp xe, dựa xe vào ven đường rồi ôm con gái xuống xe, giúp con bé chỉnh lại đồng phục.
Khuôn mặt gầy ốm đến đáng sợ.
Trong một đêm, vị quý phu nhân từng ngồi trên Bentley oán giận vì tắc đường đã nhập vai người thường tài tình như thế.
Nghe nói gần đây cô ấy chuyển nhà mấy lần nhưng cuối cùng vẫn bị chủ nợ tìm được.
Không ngừng phá cửa và những lời mắng nhiếc cay nghiệt đã hủy hoại kiêu ngạo một thời của cô ấy từ lâu.
Những việc này bất ngờ xảy ra nhưng lại trong dự kiến.
"Anh Tạ, nếu anh không yên tâm, tôi có thể thay anh liên hệ, giấu tên quyên góp cho con gái anh ta đi học." Trợ lý Trần nhìn kính chiếu hậu, sau đó đề xuất.
Tạ Yếm Trì không lập tức lên tiếng, chỉ nhìn hai mẹ con bình thường ngoài cửa sổ, yên tĩnh một lúc rồi nhàn nhạt nói: "Nếu kẻ thua là tôi, sẽ có một ngày tôi cũng trở thành người ở tầng 27 kia."
Trợ lý Trần: "Anh sẽ không, phía sau anh còn có Tạ thị......"
"Đó không phải Tạ thị của tôi." Tạ Yếm Trì ngắt lời, "Đó là Tạ thị của Tạ Hà Thần."
Hai ngày sau, Tạ Yếm Trì tham dự một lễ tang.
Là lễ tang của mẹ Dụ Chi Diễn.
Từ sau khi Dụ Chi Diễn ra đi, cơ thể mẹ anh ấy vẫn luôn rất yếu ớt.
Tạ Yếm Trì đã giúp đỡ rất nhiều năm, đi bệnh viện khắp nơi, tìm đủ loại bác sĩ, cuối cùng vẫn không thể cứu được bà ấy.
"Con là một đứa bé ngoan, nhiều năm như thế bác cũng để con trong lòng." Giọng của Dụ khàn đến mức không thể khàn hơn, "Con nói thật nói cho bác một câu, trận hỏa hoạn năm đó có quan hệ với nhà họ Tạ của con không?"
Trận hỏa hoạn kia đã náo loạn không nhỏ.
Người phát hiện ra chuyện nhà bảo mẫu năm đó gây chuyện nhận được một số tiền không rõ nguồn gốc không chỉ có Tạ Yếm Trì.
Rất nhiều người đều đoán, trận hỏa hoạn năm đó có lẽ không phải ngoài ý muốn mà là cố tình.
Vậy rốt cuộc là ai chứ.
Trong đủ loại đáp án, có một đáp án lớn nhất.
Bọn họ nói, là cha của Tạ Yếm Trì.
Để thiêu chết Tạ Hà Thần.
Nhưng không ngờ tới cẩn thận đến mấy cũng có sai sót, hôm ấy Tạ Yếm Trì cũng có mặt ở chung cư.
Bởi vì Tạ Hà Thần không phải anh ruột của Tạ Yếm Trì mà là con trai của bác cả anh, khi bác cả qua đời vì bệnh anh ta được nuôi dưỡng dưới danh nghĩa của cha Tạ.
Bọn họ nói nhà họ Tạ muốn có được cổ phần của Tạ Hà Thần, không muốn đợi sau khi anh ta trưởng thành nên mới phóng hỏa thiêu chết anh ta.
Tin đồn vô căn cứ thì không cần bất cứ chứng cứ nào.
Lời đồn được lan truyền trong thời gian quá lâu sẽ trở thành chân tướng.
Cho đến một ngày năm Tạ Yếm Trì mười sáu tuổi, anh đột nhiên tới tìm luật sư, tuyên bố từ bỏ trước mặt người lớn trong nhà.
Từ bỏ Tạ thị, từ bỏ cả thứ có được và thứ chưa từng có được.
Tất cả mọi người nói anh điên rồi, sau đó cười ha hả nói đùa "Trẻ con không thể nghiêm túc".
Cha Tạ phạt anh quỳ suốt một ngày, khiến anh không được nói những lời ngu xuẩn như thế nữa.
Anh hẳn phải là con cưng của trời.
Nhưng anh chỉ cảm thấy thật mỉa mai.
Khoảng thời gian ấy, Tạ Yếm Trì không muốn thoát khỏi vũng bùn. Anh chỉ nghĩ như vậy cũng được, cứ nhàn nhạt để ngày qua ngày thế thôi.
Cho đến khi anh thấy dòng phê bình Tần Úc Tuyệt để lại kia.
Rất nhiều khi, sự cứu rỗi là bản thân tự cho chính mình.
Anh vốn dĩ không muốn từ bỏ.
Chỉ cần một chút ánh sáng nói cho anh, anh đúng.
Tần Úc Tuyệt chính là tia sáng ấy.
Lúc đó, Tạ Yếm Trì nhìn cha của Dụ Chi Diễn, im lặng rất lâu, sau đó mới mấp máy môi, mỗi chữ thốt ra đều rất khó khăn: "Bác, nén bi thương để sống tốt ạ."
Hoàn toàn không có tiếng trả lời.
Nhưng cha Dụ lại nghe được ẩn ý.
Cha Dụ chợt cười to mấy tiếng, sau đó cầm lấy cái ly và sách vở bên người ném về phía anh, nói anh cút đi.
Trang sách sắc bén cắt vào thái dương của Tạ Yếm Trì, máu đỏ chảy ra.
Anh không nhúc nhích, tựa như một con rối gỗ cho người ta phát tiết.
Tuy rằng nhiều năm như thế trong lòng cha Dụ cũng biết rõ Tạ Yếm Trì là người vô tội.
Nhưng một gia đình êm ấm đã bị những điều kinh khủng ập đến, vẫn không thể không oán hận.
Khi hũ tro cốt được đặt xuống đất, Tạ Yếm Trì cũng ở đó.
Chỉ là đứng ở một nơi rất xa.
Không ai chú ý đến anh, mọi người đều đang khóc lớn, cùng với lời cầu nguyện của cha xứ, tất cả tựa như một khúc ca bi thảm.
Gió mây kéo đến, sấm sét đùng đùng.
Khi rời đi, Tạ Yếm Trì lại đi qua trường tiểu học kia.
Đám trẻ ùa ra, có những đứa bạn thân đuổi nhau, cầm ô dẫm lên vũng nước trên mặt đất.
Cũng giống như anh đã rừng.
"Anh nghe nói mẹ của bạn em mất." Tạ Hà Thần gọi điện tới, giọng điệu nho nhã ôn hòa, "Nhớ thay anh nói một câu nén bi thương."
Là một người khiêm tốn thế nào, dịu dàng ân cần đến thế nào.
Đến mức khiến Tạ Yếm Trì suýt nữa thì quên mười năm trước Tạ Hà Thần dùng biểu cảm ẩn chứa ý cười ra sao để nói với anh ——
"Đừng tranh với anh."
Từ năm mười sáu tuổi đến hai mươi sáu tuổi.
Tạ Yếm Trì như phát điên mà đánh rất nhiều nước cờ ngay cả người đi trước cũng không dám làm, hết lần này đến lần khác đặt mình vào vị trí ở tầng thứ 27, đánh cược một lần lại một lần.
Tất cả mọi người đều cảm thấy anh là kẻ điên không muốn sống, cuối cùng lại cảm thấy anh là một thương nhân thành công với những thủ đoạn tàn nhẫn.
Nhưng tất cả mọi người đã quên, năm mười sáu tuổi ấy.
Anh cũng chỉ muốn trở thành một thiếu niên.
Sau khi