Editor: Truly
Biết thế rót ít rượu thôi.
Đây là suy nghĩ đầu tiên khi Tần Úc Tuyệt đi đến cửa.
Thời tiết tháng 4 và tháng 5 luôn thất thường, đặc biệt là nhiệt độ chênh lệch giữa ngày và đêm rất lớn, lúc này gió lạnh lùa vào cổ áo, cùng với áo sơ mi ẩm ướt dán vào cơ thể, giống như tảng băng làm lạnh cóng cả da dầu.
Nơi này không nằm ở trung tâm thành phố, vì thế rất khó để bắt được một chiếc taxi.
Đợi app gọi xe load vài lần, cuối cùng cũng không có ai nhận cuốc xe.
Ngay khi cô chuẩn bị thử lại, đột nhiên cảm thấy phía sau có người tới gần.
Tiếng gió dần dần nhỏ đi, dường như tất cả đều bị người đang đi tới chặn lại.
Tần Úc Tuyệt hơi giật mình, còn chưa kịp quay đầu lại, liền có một cánh tay lướt qua bả vai mình, bàn tay đặt ở trên vai cô, sau đó bên tai vang lên một tiếng vỗ tay lanh lảnh.
"Thật trùng hợp."
Giọng điệu mang theo vài phần nửa đùa nửa thật, cùng với khí chất côn đồ, nhưng lại không khiến người ta cảm thấy chút khó chịu nào.
Còn chưa quay đầu, Tần Úc Tuyệt đã biết người tới là ai.
Cô khoá màn hình di động, quay đầu lại nhìn, quả nhiên nhìn thấy vị đại thiếu gia kia đang đứng phía sau mình.
Tạ Yếm Trì chỉ đứng như vậy, không nói một câu, nhưng vẫn khiến người ta nhìn ra dáng vẻ nhàn nhã.
Anh ta tùy ý kéo áo khoác trên vai xuống, ném về phía Tần Úc Tuyệt.
"Khoác lên." Hắn nói.
Tần Úc Tuyệt theo bản năng nhận lấy, cúi đầu nhìn áo khoác trong tay, không kịp phản ứng: "Đây là?"
"Dịch vụ hậu mãi." Tạ Yếm Trì nhếch lông mày lên, cười cười, "Tôi cũng không phải là người buôn bán có lòng dạ đen tối, chắc chắn phải quan tâm một chút đến tâm trạng khách hàng."
Nghe có vẻ rất có tình người.
Nếu như quên đi giá cả là 50.000.
Nhưng Tần Úc Tuyệt bây giờ quả thực cần, cho nên cũng không khách khí, đem áo khoác khoác lên vai.
"Tạ tiên sinh chuẩn bị đi rồi?" Cô thuận miệng hỏi một câu.
Tạ Yếm Trì hai tay cắm vào túi, lười biếng gật đầu, nhẹ nhàng nói: "Bài hôm nay nát quá, chơi nữa sẽ thua tiền."
Một lý do mang đầy phong cách của chính chủ.
Tần Úc Tuyệt không nhịn được, nghiêng đầu, khóe môi cong lên, bật cười một tiếng.
Tạ Yếm Trì nhếch môi dưới, lấy chìa khóa xe ra khỏi túi áo, hướng về chỗ để xe ấn xuống.
Một chiếc Bentley màu đen nhấp nháy đèn.
Tần Úc Tuyệt thấy thế, nghiêng người nhường đường, dường như là chờ anh ta rời đi.
Nhưng đợi một lúc, lại không thấy người bên cạnh cất bước.
Cô hoài nghi quay đầu lại, lại phát hiện Tạ Yếm Trì không nói một lời, vô cùng yên lặng nhìn mình.
"Tạ tiên sinh có phải.. là muốn đưa tôi về?" Tần Úc Tuyệt thăm dò hỏi một câu.
Tạ Yếm Trì cong cong mắt, xoay vài vòng chiếc chìa khoá xe ở ngón trỏ: "Đoán đúng rồi."
"Đây cũng là dịch vụ hậu mãi."
"Đương nhiên——"
Nói đến đây, hắn hơi kéo dài đuôi, sau đó cúi người đến gần trán cô, mỉm cười: "Đương nhiên là không phải, tôi sẽ có lòng tốt thế sao?"
Một câu nói vô cùng điềm đạm không chút xấu hổ, tựa như lời lẽ chính trực.
Tần Úc Tuyệt mỉm cười: "Năm vạn?"
Tạ Yếm Trì nhẹ nhàng nở nụ cười, sau đó đường đường chính chính nói: "Sao có thể, giá cả của tôi từ trước đến nay đều hợp lý."
"Ví dụ?"
"Năm ngàn."
...... Không biết có phải là ảo giác của Tần Úc Tuyệt hay không.
Nghe như số tiền rất nhỏ.
Nhưng ai chịu chi năm ngàn cho một cuốc xe? Tiện đường bắt một cuốc?
Có điều cũng may Tần Úc Tuyệt cũng không chờ đợi gì ở Tạ Yếm Trì, cô mỉm cười gật gật đầu, sau đó nói ra lời chúc chân thành nhất: "Thuận buồm xuôi gió."
Nói xong liền cất bước rời đi, muốn thử đến giao lộ thử xem có thể gọi xe hay không.
"Tần tiểu thư."
Đúng lúc này, Tạ Yếm Trì chậm chạp mở miệng, anh ta nghịch chìa khoá xe trên tay, tiếp theo chậm rãi phân tích: "Hạ Hoài Tình có nhắc nhở cô hay không, bên ngoài câu lạc bộ cao cấp này, hầu như ngày nào cũng có paparazzi cắm chốt."
Bước chân của Tần Úc Tuyệt chậm lại.
"Cô nói không may có người quay lại tối nay cô bắt xe về, kết quả 'bạn trai' của cô còn một mình lái xe đi, đến lúc đó có người hoài nghi điều gì, vở kịch này của chúng ta chẳng phải khó diễn sao?"
Tạ Yếm Trì nói đến đây, đôi mắt híp lại, khẽ khàn khàn một tiếng, tựa như gặp phải chuyện khó giải quyết gì đó: "Có điều lúc đó tôi cũng có thể phối hợp với cô giải thích một chút chuyện hôm nay, nhưng cô nghĩ một chút, cô nói hôm nay lại không phải trong thời gian hợp đồng, giải thích tốn công sức. Cho nên tôi cảm thấy đến lúc đó vẫn phải tính là một khoản tiền khác, dù sao chuyện nào ra chuyện đấy mà--"
"Xe của Tạ tiên sinh ở đâu?"
Tần Úc Tuyệt hít sâu một hơi, mở miệng cắt ngang, sau đó xoay người, hướng về phía Tạ Yếm Trì lộ ra một khuôn mặt tươi cười vô cùng dịu dàng: "Phiền anh đưa tôi về nhà."
"Được." Tạ Yếm Trì tạm dừng, nhìn cô một cái, ý cười càng sâu, "Lần này sáu ngàn."
Tần Úc Tuyệt: "?"
Giá khởi điểm.
Đây đúng là cuốc xe đắt nhất Tần Úc Tuyệt từng bắt.
Vừa rồi, khi Tạ Yếm Trì đưa cho mình áo khoác, trong lòng cô vẫn còn lưu lại vài phần cảm tình với vị đại thiếu gia này, cảm thấy anh ta không phải là loại nhân vật trong lời đồn.
Hiện tại, Tần Úc Tuyệt muốn quay lại mười phút trước, bóp chết lòng cảm kích của mình.
Ăn thịt người không nhổ xương.
Vị đại thiếu gia này hoàng toàn xứng đáng với biệt hiệu này.
Tạ Yếm Trì khởi động xe, thuận miệng hỏi: "Muốn nghe bài hát nào?"
Tần Úc Tuyệt: "Câu chuyện tình yêu đẫm máu."
Tạ Yếm Trì: "?"
Tần Úc Tuyệt mỉm cười nhìn về phía anh ta, từng câu từng chữ nói: "Nghe các bài hát liên quan đến tình yêu một chút, sớm làm quen với kịch bản và nhân vật trước."
"Được rồi." Tạ Yếm Trì sờ môi, giơ ngón trỏ lên vẽ màn hình, không chút để ý nói, "Kịch bản này nghe có vẻ rất đáng sợ, độ khó tương đối cao, chắc chắn không thể dựa theo giá cơ bản mà tính, cho nên bằng không --"
"Vẫn là vòng tuần hoàn tình yêu đi." Tần Úc Tuyệt nhanh chóng cắt đứt, "Tôi đổi bài hát tiến vào trạng thái."
Tạ Yếm Trì khẽ cười: "Được."
Vậy đi, Bentley màu đen phát vòng tuần hoàn tình yêu chạy trong đêm tối.
Hình ảnh nhìn qua vô cùng khác biệt.
Sắc mặt Tần Úc Tuyệt u ám quay đầu nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ xe, tâm trạng không tránh khỏi đau buồn vì một đêm mất đi năm, sáu ngàn.
Bầu không khí cứng nhắc này cuối cùng cũng bị cắt đứt bởi một cuộc gọi wechat.
Là Hạ Hoài Tình.
"Sau khi phía chúng tôi thảo luận, sắp xếp để anh thay đổi kịch bản show tống nghệ mới, ngày mai sửa xong sẽ gửi tới hộp thư của ngài."
Hạ Hoài Tình cũng không nói nhiều, nói thẳng: "Có điều bên này cần ngài chụp và quay lại một vài tấm ảnh và video, giả tạo một chút hành trình và lịch sử trò chuyện. Đợi đến khi sau khi chương trình lên sóng sẽ sắp xếp một vài doanh tiêu hào tung ra, có thể phóng đại chân thực một chút, hơn nữa phần lớn khán giả đều thích "đường" ở ngoài như này."
(营销号: được dùng nhiều nhất để chỉ những người rò rỉ thông tin liên quan đến giới giải trí - Buôn dưa Cbiz).
Trong giới thật giả lẫn lộn, Tần Úc Tuyệt có thể hiểu được, cô gật đầu đáp một tiếng, sau đó nghiêng mắt nhìn Tạ Yếm Trì bên cạnh, sau đó thu hồi tầm mắt, hỏi: "Chuyện này, Tạ Yếm... Tạ tiên sinh có nói gì không?"
Tạ Yếm Trì nghe thấy tên mình, nhấc lông mày lên, khóe môi hơi cong, nhưng không quay đầu.
"Nói với anh ta? Để anh ta hợp tác?"
Âm lượng Hạ Hoài Tình đột nhiên tăng lên, dường như xuyên qua màn hình: "Ai dám để vị thiếu gia kia làm giả cùng chúng ta? Anh ta có thể cẩn thận quay xong toàn bộ show tôi đã cảm ơn trời đất, lại nói, dù người ta không từ chối, cuối cùng sẽ tăng giá."
Có lẽ là do âm lượng đột nhiên tăng lên, khiến lỗ tai Tần Úc Tuyệt có chút tê, cô đưa điện thoại ra xa, do dự một chút, đang muốn mở miệng, thì bị cắt đứt --
"Nếu như Tạ Yếm Trì sau khi biết chuyện này không bắt cô trả thêm mấy vạn, tôi sẽ livestream chổng ngược gội đầu cho cô xem."
Vừa dứt lời, một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy âm thanh.
Âm lượng của WeChat không nhỏ, cộng thêm cảm xúc kích động của Hạ Hoài Tình dẫn đến âm thanh lớn hơn, trong không gian nho nhỏ càng trở nên rõ ràng hơn.
Tạ Yếm Trì rất bình tĩnh dừng xe vào ven đường, sau đó quay đầu lại, cười nhìn về phía Tần Úc Tuyệt, trong đôi mắt lóe ra một chút ánh sáng mang ý tứ sâu xa.
"Này? Tiểu Tần, có chuyện gì với cô vậy?" Hạ Hoài Tình phát hiện kì lạ.
Trả lời lại cô, là một giọng nam trầm trầm khàn khàn, âm cuối còn phảng phất ý cười lười biếng.
"Này."
Hạ Hoài Tình: "..."
Thanh âm vô cùng quen tai, khiến Hạ Hoài Tình nhạy bén phát hiện bất thường.
Tần Úc Tuyệt mặc niệm trong lòng thay Hạ Hoài Tình, sau đó hai tay đưa điện