Chương 13: Miếu Thành Hoàng (2)
Hơn nghìn năm trước Thành Hoàng cai quản phương Bắc là Triệu Vương Chân Quân, nơi này không ai không biết tới ngài ấy, một vị Quỷ quan khảng khái anh minh, có thể nói là một trong những bộ hạ đắc lực nhất của Diêm La Vương. U minh thủ phủ đứng đầu là Diêm La Vương, chúng quỷ đều tôn sùng kính nể, trên Thiên Kinh có Ngọc Hoàng đại đế đáng để tự hào, dưới âm gian cũng đồng dạng như vậy. Trong Thập Điện Diêm La, Quỷ quan dưới quyền Diêm La Vương đều là bậc kỳ tài trong thiên hạ, được đích thân ngài ấy đặc cách lựa chọn phong chức tước, trong số đó người được nhắc đến nhiều nhất chính là Triệu Vương Chân Quân, cho nên khi ngài đột nhiên biến mất không để lại bất luận tin tức gì, hơn ai hết, Diêm La Vương là người lo lắng nhất, cơ hồ suốt mấy tháng liền đứng ngồi không yên, những lần trong điện có việc cần giao phó đều trực tiếp để Thị Độc Vân Quan đi giải quyết thay.
Năm đó Ngưu Đầu Mã Diện cũng vừa nhậm chức không bao lâu, công việc tất bật không có thời gian đến diện kiến, chỉ loáng thoáng nghe được vài nữ quỷ trên Đường Hoàng Tuyền rủ rỉ với nhau. Truyền rằng yêu quỷ giam giữ trên Thiên Kinh cuồng nộ xông ra ngoài, Thần quan trên Thiên Kinh đều dốc toàn lực truy bắt, nhưng số lượng thoát ra thực sự quá đông, Thần quan không phải lúc nào cũng có mặt trên thiên giới để kịp thời ứng phó, huống hồ mấy trăm nghìn năm qua không hề xảy ra bất trắc, tình huống phát sinh bất ngờ càng khiến người ta tâm tình phiền loạn rối ren, đuổi theo hướng Đông thì lại có kẻ khác trốn đến hướng Tây, Thiên Đình nhất thời rơi vào hỗn loạn. Vừa vặn làm sao, yêu quái trốn thoát tề tựu về ba phương đều đã tạm thời bị trấn áp, chỉ còn duy nhất một đám ác vong xếp vào loại hung hãn bậc nhất chạy tới phương Bắc lẩn trốn, trong vòng một đêm đám ác vong này tấn công quỷ tốt cư ngụ tại đây, thu lấy âm khí gia tăng sức mạnh, Ngọc Hoàng cũng nhận được tin, ngay lập tức tìm đến âm gian cùng Diêm La Vương thương nghị. Xưa nay âm gian và Thiên Kinh đều chia nhau cai trị, hiếm khi có dịp hai vị Quỷ Thần đứng đầu hai cõi gặp mặt, thế nhưng lần này lại phá bỏ quy tắc trực diện đối ẩm, có thể thấy mức độ hung hiểm của đám ác vong kia không thể tùy tiện xem thường.
Trong gian phòng chính Ngọc Hoàng cùng Diêm La Vương sắc mặt đều căng thẳng, Thị Độc Vân Quan vốn luôn giữ hình tượng nghiêm nghị nay cũng không giấu được mệt mỏi, ngồi một bên xử lý sổ sách, báo cáo thiệt hại trong vòng chưa tới một canh giờ qua do đám ác vong gây nên.
Triệu Vương Chân Quân nghiễm nhiên cũng được triệu kiến, đám ác vong này náo loạn tại nơi y cai quản, sớm đã khơi dậy lửa giận trong người, đợi sau khi Ngọc Hoàng đưa ra kiến nghị để Thần quan và Quỷ quan dưới âm giới cùng hợp lực đem bọn chúng chế trụ, Triệu Vương Chân Quân đã không nhịn được nữa, đứng lên nói: "Không cần phải phiền toái đến Thiên Kinh, phương Bắc là địa phương ta cai quản, một đám ác vong nhỏ nhoi chẳng lẽ ta không thể thu phục. Thỉnh Diêm La Vương phê chuẩn để thần dẫn theo hai trăm quỷ tốt nghênh chiến."
Ngọc Hoàng thoáng nhíu mi tâm, nhìn qua Triệu Vương Chân Quân, nói với Diêm La Vương: "Chuyện lần này cũng do ta sơ suất, đánh giá thấp bọn chúng, không ngờ tới..."
Diêm La Vương giơ tay làm động tác dừng, dời tầm mắt về phía Triệu Vương Chân Quân đang hừng hực khí thế, nói: "Nếu ngươi đã đưa ra thỉnh cầu, hơn nữa còn muốn giúp âm gian tiêu diệt ác vong quấy phá, ta dĩ nhiên sẽ phê chuẩn. Triệu Vương ngươi cũng là bộ hạ đắc ý nhất của ta, nhưng đám ác vong này không thể xem thường, chỉ trong một canh giờ đã gϊếŧ bơn hai ngàn quỷ tốt."
Triệu Vương Chân Quân vẫn không lung lay, kiên quyết nói: "Thần không có nửa điểm xem thường, nhưng phương Bắc vốn là địa phận do thần phụ trách, lần này không ra mặt thì thật không hợp với lí lẽ."
Diêm La Vương quả thực phiền não, cùng Ngọc Hoàng nói thêm vài câu mới quyết định: "Điện Diêm La phê chuẩn, Thành Hoàng phương Bắc Triệu Vương Chân Quân dẫn theo hai trăm quỷ tốt lên đường tiêu diệt ác vong càn quấy."
Triệu Vương Chân Quân ôm quyền trước mặt, cúi người đáp: "Đa tạ Diêm La Vương phê chuẩn!"
Ác vong càng lúc càng hung hãn ngang tàng, không còn để Quỷ Thần vào mắt, chúng gϊếŧ càng nhiều quỷ tốt dưới âm gian uy lực càng gia tăng. Triệu Vương Chân Quân cùng hai trăm quỷ tốt trong điện thân mang giáp sắt, binh khí chiến đấu suốt ba ngày ba đêm, đã diệt gần một nửa nhưng vẫn không thể ngăn được hoàn toàn, Triệu Vương Chân Quân trong lúc chiến đấu không cẩn thận bị đả thương, với tính cách không chịu khuất phục của y, hiển nhiên không thèm để chút thương tích này vào mắt, nhưng ngặt nỗi, vết thương này không bình thường, có lẫn thi độc bên trong, nếu cứ mặc kệ càng lâu càng nguy hiểm.
Thời điểm này Võ Đoán đang là tiểu quỷ quan trong miếu Thành Hoàng, thuở thiếu thời đã được Triệu Vương Chân Quân chiếu cố, y đặc biệt coi trọng kẻ này, hết mực tin tưởng giao phó cho hắn.
Triệu Vương Chân Quân chống đại đao lên mặt đất đỡ cơ thể đứng vững vàng, lách qua khe núi hòng tránh thoát truy kích của ác vong, không bao lâu quả nhiên Võ Đoán đã tìm tới, trên tay hắn cầm theo cờ xua đuổi tà quỷ, nhìn thấy Triệu Vương Chân Quân một thân thương thế chật vật, hắn cắm cờ vào khe đá, chạy đến bên cạnh sốt ruột hỏi: "Tướng quân!"
Triệu Vương Chân Quân xua tay, ôm vết thương trên ngực, dùng linh lực tạm thời áp chế thi độc phát tác: "Võ Đoán, ngươi đưa ta trở về điện Diêm La."
Võ Đoán cau mày, do dự nói: "Ngài có thể tin tưởng ta, để ta ra ngoài dẫn dụ bọn chúng..." Triệu Vương Chân Quân lập tức ngắt lời hắn: "Võ Đoán, ngươi không được."
"Ta có thể! Tướng quân, xin ngài cho ta một cơ hội, ta nhất định..."
"Không thể. Ngươi chỉ cần đưa ta trở về điện Diêm La, còn