Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn

Đã Nói Là Phế Vật Mà


trước sau

"Không, không được, tuyệt đối không được. Nghĩa phụ người yên tâm, con sẽ nhìn chằm chằm vào Bạch đại nhân cùng Ngụy đại nhân, tuyệt đối không cho bọn họ cơ hội gia nhập Thiết huyết cứu quốc hội."

Lục Nguyên Hạo tuy chỉ tiếp xúc một ngày cùng Ngụy Quân, nhưng hắn đã nhìn ra, Ngụy Quân tuyệt đối không sợ chết.

Lục Tổng quản gật gật đầu: "Ngươi quả thật phải nhìn chằm chằm vào bọn họ, mặt khác, phàm là phát hiện tung tích thành viên Thiết huyết cứu quốc hội, lập tức cho ta biết."

"Rõ ràng."

Lục Nguyên Hạo đáp ứng thực chân thật.

Dù sao đây là chuyện rơi đầu.

Một đêm này, tên mập ngủ không có ngon.

Ngày hôm sau mang một đôi mắt đen xì đi làm.

Ngụy Quân tinh thần toả sáng, đẹp trai ra một độ cao mới.

Bạch Khuynh Tâm một thân công trang Bộ đầu màu đen, nhưng không biết vì sao, nhìn qua rõ ràng hấp dẫn hơn so với ngày hôm qua nhiều.

Ngụy Quân không tự giác nhìn thêm hai lần.

Hắn chỉ đang đơn thuần thưởng thức cái đẹp, tuyệt đối không có ý tưởng khác.

Ba người sau khi hội hợp, nhìn nhìn thời gian, còn hơi quá sớm, vì thế lại đợi một chút, sau đó mới tới Dương gia.

Một khắc chung (15 phút) sau.

Ngụy Quân sắc mặt có chút vi diệu.

Hắn thấy được một trường hợp giống như đã từng thấy qua.

"Kinh thành trị an không tốt như vậy sao?" Ngụy Quân cổ quái nói.

Lục Nguyên Hạo nhìn cảnh tượng phía trước, cảm giác không nói gì để chống đỡ.

Bạch Khuynh Tâm giọng điệu cũng có chút cổ quái: "Không quá bình thường."

Ngụy Quân trong lòng nói đương nhiên không bình thường.

Kinh thành tốt xấu cũng là thủ đô Đại Càn, được xưng nơi thiên hạ thủ thiện, ngọa hổ tàng long, đi ở trêи đường cái tùy tiện đụng phải một người, khả năng chính là tồn tại không thể trêu vào.

Dưới loại tình huống này, phàm là người có chút đầu óc, cũng sẽ không quá kiêu ngạo ở kinh thành.

Nhất là ở trêи đường cái.

Nhưng Ngụy Quân hiện tại lại thấy được xuất hiện kịch tình công tử ăn chơi ở bên đường đùa giỡn con gái nhà lành.

Chung quanh có người đang xem, tuy ở đó chỉ trỏ, lại không có ai tiến lên ngăn cản.

Bạch Khuynh Tâm tâm tư chuyển nhanh: "Diễn trò cho chúng ta xem?"

"Không đúng."

Lục Nguyên Hạo sắc mặt bỗng nhiên thay đổi.



Bởi vì hắn nhận ra hai đương sự.

"Là Cơ Đãng Thiên cùng Hầu Biên Tiên, ta đã xem bức họa của hai người bọn họ."

Nghe được Lục Nguyên Hạo nói như vậy, Ngụy Quân cùng Bạch Khuynh Tâm sắc mặt cũng thay đổi.

Ngụy Quân cũng nhớ lại, ngày hôm qua quả thật có xem qua bức họa của Hầu Biên Tiên.

Chẳng qua bức họa có khác biệt quá lớn với người thật, hoàn toàn chính là khác biệt giữa người bán và người mua, làm cho Ngụy Quân căn bản không nhận ra được.

Nhưng Lục Nguyên Hạo vừa nhắc tới, Ngụy Quân lập tức đối chiếu lại được.

Sau đó, tư liệu về Hầu Biên Tiên ùa vào trong đầu hắn.

Hầu Biên Tiên, hôn thê của Dương Tam Lang, lệnh cha mẹ, lời mai mối.

Nhưng hai người vẫn chưa kết hôn.

Sau khi chiến tranh vệ quốc mở ra, Dương Tam Lang lựa chọn tòng quân, tự biết tiền đồ sinh tử chưa biết, từng tự mình tới Hầu gia thỉnh cầu từ hôn, miễn cho chậm trễ Hầu Biên Tiên.

Hầu Biên Tiên không đồng ý, nói mình sẽ chờ Dương Tam Lang trở về.

Nhưng chờ được cũng là thi thể của Dương Tam Lang.

Dương gia lão phu nhân ở trường hợp công khai chính miệng nói là Dương Tam Lang không có phúc khí, hôn ước cùng Hầu gia dừng ở đây.

Nhưng Hầu Biên Tiên vẫn không đồng ý, vẫn dứt khoát kiên quyết vào Dương gia, lấy thân phận thê tử Dương Tam Lang thủ tiết vì Dương gia, điều này ở kinh thành từng truyền thành giai thoại một thời gian.

Chẳng sợ sau đó Dương gia xuống dốc, Hầu Biên Tiên vẫn không rời không bỏ đối với Dương gia.

Mấy năm này, nếu không có Hầu Biên Tiên lấy đồ cưới nhà mẹ đẻ chống đỡ, Dương gia vị tất có thể chống đỡ đến giờ.

"Cơ Đãng Thiên là ai?" Ngụy Quân hỏi.

Tư liệu Hầu Biên Tiên ngày hôm qua hắn đã xem qua.

Nhưng Cơ Đãng Thiên hắn cũng không biết.

Bạch Khuynh Tâm nhíu mày nói: "Cơ Đãng Thiên là nhị công tử Cơ gia, một trong tứ đại hoàn khố kinh thành."

Ngụy Quân nghe được tứ đại hoàn khố kinh thành, lại
có chút cảm giác không đúng.

Đứng đầu tứ đại hoàn khố kinh thành, là một người tên là Thượng Quan Tinh Phong đẩu M.

Mặt hàng nọ được xưng hoàn khố, nhưng lại chưa từng làm một chút chuyện ăn chơi phá phách nào.

Cơ Đãng Thiên này sẽ không là một Thượng Quan Tinh Phong thứ hai chứ?

"Cơ gia nào?" Ngụy Quân hỏi.

Bạch Khuynh Tâm hít sâu một hơi: "Cơ Soái Cơ gia."

Ngụy Quân nghe được "Cơ Soái", nhất thời phản ứng lại.



Cơ Soái, từng là phó của Dương đại soái.

Là hãn tướng Dương đại soái một tay đề bạt lên, ở trung hậu kỳ chiến tranh vệ quốc bắt đầu một mình đảm đương một phía.

Chiến công chỉ kém một bậc so với Dương đại soái.

Mà sau khi Dương đại soái chết, Cơ gia như mặt trời giữa trời, Cơ Soái đúng là quân đội đệ nhất nhân hiện nay.

Năm đó Càn đế thượng vị, Cơ Soái là đầu sỏ quân đội đầu tiên thượng thư thể hiện trung tâm, lúc này mới đặt nền móng cho địa vị Cơ Soái hôm nay.

"Cơ Đãng Thiên có một đam mê rất nổi tiếng, hắn thích đùa giỡn phụ nữ đã kết hôn." Bạch Khuynh Tâm nói.

Ngụy Quân trực tiếp thằng này giỏi.

Đây là truyền nhân dị thế giới của Tào tặc à.

Nhưng Hầu Biên Tiên cũng coi như là người như vậy sao?

Dị đoan này, vẫn không hiểu được chân truyền của Tào Thừa tướng mà.

"Đúng rồi, Cơ Đãng Thiên còn là đệ tử Trường Sinh tông." Bạch Khuynh Tâm bổ sung: "Xem ở mặt mũi Cơ Soái, Trường Sinh tông thu hắn vào môn, cho nên ở kinh thành không ai dám chọc đến. Cơ Soái vẫn là bá đạo bao che khuyết điểm, Trường Sinh tông lại là quái vật lớn, Cơ Đãng Thiên bối cảnh còn cứng rắn hơn so với hoàng tử bình thường."

Ngụy Quân ánh mắt dần dần sáng hẳn lên.

Tốt lắm.

Ta là thích đối nghịch cùng người có bối cảnh cứng rắn như vậy.

Nhưng Ngụy Quân không có xúc động trực tiếp xông lên phô trương chính nghĩa.

Hắn luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng.

Bởi vì quá trùng hợp.

Bọn họ vừa quyết định đi bái phỏng Dương gia, hiện tại đã gặp một màn như vậy.

Rất khó nói có phải đã được sắp xếp hay không, đến cùng là diễn cho ai xem.

"Bạch đại nhân, ngươi xem một màn này có miêu nị (ý chỉ những thứ dấu diếm sau màn) hay không?" Ngụy Quân quyết định hỏi ý kiến nhân sĩ chuyên nghiệp một chút.

Bạch Khuynh Tâm trả lời rất đơn giản: "Ta không nhìn thấy."

Ngụy Quân: ". . ."

Hắn lại quên mất chuyện này.

Ở trong khi Ngụy Quân nói chuyện cùng Bạch Khuynh Tâm, bên kia màn diễn con gái nhà lành đã trình diễn đến kịch tình cao độ nhất.

"Không được đụng đến phu nhân nhà của ta."

"Cút ngay."

Cơ Đãng Thiên cầm một cây trường tiên trong tay, trực tiếp quất một nha hoàn bay ra ngoài, hơn nữa trêи tay rõ ràng có vận chuyển pháp lực.

Ngay sau đó, phịch một tiếng, nha hoàn trực tiếp bị một roi của Cơ Đãng Thiên quẳng đến trước mặt đám người Ngụy Quân.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện