Nhiệt độ của nước ở phía trong cùng suối nước nóng có hơi nóng.
Năm người bước xuống nước, đồng loạt phát ra tiếng ngâm nga, "Thoải mái quá."
Cảm giác ngâm suối nước nóng rất sảng khoái.
Lý Tấu Tinh dựa vào thành hồ nhắm mắt nghỉ ngơi, vẻ mặt thỏa mãn.
Hơi nước bốc lên đáp vào mặt anh, cảm giác thư thái làm cho tinh thần lực thoát ra ngoài, tia sáng trắng tán loạn dưới đáy nước.
Tế Du Hi Nam ngạc nhiên nhìn tinh thần lực của anh, "Sao nó lại tăng động thế chứ."
Tinh thần lực thân mật chạy vòng quanh anh, sau đó chạy đến cạnh một người khác như một làn khói.
Đề tài tán gẫu của tụi con trai chỉ có mấy cái, mới trò chuyện vài câu đã bắt đầu đùa giỡn, người đứng xem thôi cũng bị tạt nước đầy mặt.
Lý Tấu Tinh đang hưởng thụ thì bỗng bị tạt nước vào mặt.
Tế Du tạt lầm người lúng túng, "Cậu nghe tôi nói đã!"
Lý Tấu Tinh quẹt nước trên mặt đi, nhếch môi cười nham hiểm, "Muộn rồi!"
Anh đứng dậy thả lỏng cơ bắp, đột nhiên nhào về phía bọn họ.
Lúc đình chiến Cố Vấn Thành leo lên bờ đi lấy khăn tắm đưa cho bọn họ.
Bỗng bên trái truyền đến tiếng hét yếu ớt.
Là tiếng con gái.
Năm người sững sờ.
Cố Vấn Thành nhanh chóng quấn khăn tắm quanh eo, cau mày hô về góc tối phía bên trái: "Đàn chị?"
Có thể đạt đến năm sao căn bản đều là đàn chị.
Cô gái vừa mới hét lên xấu hổ, "Phải, xin lỗi."
Cô chậm rãi bước ra từ trong bóng tối, đôi chân trắng gầy rụt rè bước từng bước nhỏ, cô gái cúi đầu, mảng hồng lan từ cổ đến cả sau tai.
Tay chân cô luống cuống, giải thích: "Tôi cho rằng, tôi cho rằng bên trong không ai..."
Giọng nói càng ngày càng nhỏ, một cô gái hướng nội dễ thẹn thùng.
Cố Vấn Thành và cô đứng đờ người hai bên trái phải.
Lý Tấu Tinh đạp nước bước lên, nước trên người anh chảy xuống rào rào.
Âm thanh này kinh động đến hai người trên bờ, theo bản năng quay qua nhìn anh.
Cô gái trợn mắt lên, lập tức nhắm chặt lại, mặt đỏ đến mức đỉnh đầu như muốn bốc khói.
Nói thật ra, Lý Tấu Tinh vẫn luôn duy trì thái độ thưởng thức với phái nữ, cái này không liên quan đến tình yêu hay mấy tư tưởng không trong sáng.
Trong mắt anh, con gái đều có nét đáng yêu riêng, đặc biệt là đối với những người chân thành, dám yêu dám hận.
Bây giờ anh cảm thấy cô gái trước mặt này đáng yêu đến lạ, không muốn để cho con gái người ta lúng túng, anh mở miệng trêu đùa, "Người đẹp từ đâu tới vậy?"
Một đám anh em phía sau khinh bỉ nhìn anh, lúc khóe mắt anh liếc tới thì dựng ngón cái, từng người hối hận sao mình không phản ứng nhanh hơn Lý Tấu Tinh.
Cô gái xấu hổ không dám nhúc nhích, thấp giọng, "Cậu...!cậu nói chuyện cho cẩn thận."
Giọng mềm cứ như làm nũng.
Vẻ mặt Cố Vấn Thành khựng lại, không nói tiếng nào ngồi xuống bên cạnh, dùng sức xoa bắp chân.
Mới xoa mấy cái Lý Tấu Tinh đã ngồi xổm trước mặt hắn, hơi nóng do mới ngâm suối nước nóng phả tới trên người Cố Vấn Thành.
Anh kéo tay Cố Vấn Thành ra, dán tay mình vào, "Bị chuột rút hả?"
"Ừ," Cố Vấn Thành cười khổ, "Không ngờ ở độ tuổi này mà còn có thể bị chuột rút."
"Cậu mới bao lớn chứ, em trai nhỏ?" Lý Tấu Tinh giương mắt nở nụ cười.
Bắp chân Cố Vấn Thành căng cứng như tảng đá.
Lòng bàn tay ấm áp của anh xoa từ chính giữa ra bốn phía, từ từ xoa dịu bắp chân đang căng cứng.
Cô gái phía sau lúng túng, mắt rưng rưng, luống cuống đến sắp khóc.
Cố Vấn Thành nhếch khóe môi, trưng ra nụ cười được yêu thích nhất, chỉ cho cô đường đi ra ngoài, "Đi ra theo hướng đó, phía trước vẫn còn vài suối nước nóng."
Cô gái làm như không thấy nụ cười kia, tủi thân nhìn bóng lưng Lý Tấu Tinh, nói câu cảm ơn rồi như chạy ra ngoài như một cánh bướm.
Nụ cười Cố Vấn Thành vẫn không thay đổi.
Lý Tấu Tinh ngừng tay.
Cố Vấn Thành cúi đầu đối diện với anh, nhìn vào mắt anh.
Lý Tấu Tinh không chắc chắn hỏi: "Tâm trạng không tốt?"
Cố Vấn Thành hơi kinh ngạc, suy nghĩ một chút, nới lời trong lòng cho anh nghe, "Chẳng qua tôi cảm thấy cô gái kia thích cậu mà không thích tôi."
Còn không bằng thích hắn, ít nhất Cố Vấn Thành sẽ không bị tình yêu mê hoặc.
Hắn thật sự nghĩ như vậy, dù sao cũng không ai muốn thấy anh em của mình trầm mê trong chuyện tình cảm.
Đàn ông con trai theo lời Hi Nam nói thì đầu tiên phải lo sự nghiệp.
Lăn lộn thành danh rồi yêu đương cũng không muộn.
Lý Tấu Tinh hừ một tiếng, bàn tay vỗ lên đùi hắn phát ra tiếng vang dội, "Trẻ con."
Cố Vấn Thành, "Ha ha."
Sao có thể gọi là trẻ con được, cái này gọi là nghĩ cho anh em.
...!
Sau khi trở về trường bọn họ phải lên lớp với học sinh mới, nửa ngày trôi qua trong nhàm chán.
Giáo viên trong lớp rất dịu dàng với bọn họ, nhiều lần hỏi bọn họ có hiểu bài hay không, còn chúc bọn họ làm kiểm tra tinh thần lực may mắn.
Học sinh trong lớp rất tò mò với bọn họ, mấy trăm người trong phòng học lớn thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn lén.
Đội Mộng Chi là ấn tượng đầu tiên của học sinh mới với trường quân đội Thừa Dương, mặc dù bọn họ cùng khóa nhưng khoảng cách rất xa.
Thỉnh thoảng gặp nhau, đối với bọn họ mà nói mọi thứ về đội Mộng Chi đều khiến bọn họ tò mò.
Mấy ánh mắt nhìn lén kia làm bọn họ cứ có cảm giác trở thành nhân vật của công chúng, lưng Hi Nam căng cứng cả một buổi trưa không dám động đậy, sợ mình làm rớt giá các đồng đội.
Nhưng hắn nào có biết trong mắt người khác dù cho có ghen tỵ hay không phục đến đâu thì địa vị của bọn họ vẫn cao nhất trong đám học sinh mới, người người đều nghe danh.
Trên thực tế, sau khi biết bọn họ nhận nhiệm vụ thì không ít người đi tìm giáo viên yêu cầu được nhận nhiệm vụ, không tin mình không bằng đội Mộng Chi.
Nhưng đều bị giáo viên thực thể hóa tinh thần lực đánh chạy về.
Sau khi tan lớp, bọn họ được dẫn đến sân huấn luyện thể lực.
Sau khi biết đội Mộng Chi sẽ kiểm tra lại tinh thần lực, học sinh đến xem trò vui ngày càng nhiều, cuối cùng số người lên đến hàng trăm.
Bọn họ vẫn đang không ngừng truyền tin tức đi.
"Mau đến xem đội Mộng Chi kiểm tra trị số tinh thần lực, tôi có linh cảm tinh thần lực bây giờ của bọn họ sẽ đứng đầu."
"Hi vọng vậy, dù sao Swarin cũng điên rồi, nghe nói hắn ta đã ba ngày ba đêm không nghỉ ngơi, đang cố gắng thực thể hóa tinh thần lực."
"Tôi cho rằng không cần phải sốt sắng như vậy, dù sao trong vòng một tháng mà có thể thực thể hóa tinh thần lực đều là thiên tài trong thiên tài."
Có người nói tiếp: "Có thể không sốt sắng được sao? Dù sao hắn vẫn là học sinh mới có tinh thần lực cao nhất, kết quả thì hai người 1800+ dưới hắn đã có thể vận dụng tinh thần lực thành thạo.
Nếu tôi là hắn thì tôi cũng sẽ cưỡng ép chính mình."
Những câu nói này đều truyền hết vào tai Lý Tấu Tinh.
Anh có chút bất đắc dĩ, rất đồng tình với Swarin trong miệng bọn họ.
Còn nhỏ tuổi mà đã bị so sánh với nam chính với đàn em của nam chính, quả thật rất uất ức.
Lúc Swarin biết bọn họ muốn kiểm tra tinh thần lực thì vội vã cùng bạn cùng phòng đến hiện trường.
Có người quen gọi tên của hắn nên ngày càng nhiều tầm mắt tập trung vào hắn ta.
Một nửa đồng tình, một nửa cười trên nỗi khổ của người khác.
Sắc mặt Swarin càng thêm tái nhợt, hắn nắm chặt hai tay, không nhìn những người khác, vẻ mặt bình tĩnh.
Bạn cùng phòng nhìn vẻ mặt của hắn, an ủi: "Tinh thần lực của cậu tới 2031, dù là ai cũng không thể trong thời gian ngắn như vậy mà tăng thêm hơn 200 điểm, Swarin đừng lo."
"Không, không phải..." Swarin không biết bày tỏ suy nghĩ trong lòng mình ra sao, hắn dứt khoát không giải thích, chăm chú nhìn về phía đội Mộng Chi đứng trước máy kiểm tra.
Bọn họ một nhóm năm người, mỗi người đều cao ráo đẹp trai, chói mắt hấp dẫn.
Từ động tác trao đổi có thể nhận ra bọn họ rất thân mật, như thể sự tự tin là chủ đề muôn thuở của bọn họ.
Trong mắt Swarin lộ ra ánh sáng nhỏ bé.
Sau khi giáo viên xóa trị số về 0 thì cười nói động viên: "Chớ lo lắng, đây không phải lần đầu kiểm tra, cố hết sức hướng tinh thần lực của em về máy cảm ứng là được."
Hi Nam Tế Du Lăng Niên ăn ý nhường vị trí cuối cho Lý Tấu Tinh với Cố Vấn Thành, ba người bọn họ lần lượt từng người kiểm tra tinh thần lực.
Không biết có phải do thường bị tinh thần lực của Cố Vấn Thành với Lý Tấu Tinh vây quanh hay không, tinh thần lực của ba người đều tăng lên một ít!
Tuy rằng không nhiều nhưng thực sự khiến người ta rất kinh hỉ!
Trên mặt giáo viên tràn đầy ý cười, ánh mắt nhìn bọn họ cứ như phát hiện một mớ bảo bối.
Lúc đến phiên Lý Tấu Tinh với Cố Vấn Thành, giọng điệu giáo viên không thể nào dịu dàng hơn được nữa, "Ai trước?"
Cố Vấn Thành với Lý Tấu Tinh liếc mắt nhìn nhau.
Mặt trời nhỏ của bọn họ hếch hếch cằm, tiến lên một bước đứng trước máy kiểm tra.
Không phải tinh tướng, Lý Tấu Tinh thấy lần này tinh thần lực của mình sẽ tăng thêm rất nhiều.
Lần kiểm tra trước kia anh vẫn chưa quen cách dốc hết toàn lực, bây giờ không giống như vậy, anh sử dụng tinh thần lực ngày càng thành thục.
Anh đưa tay đặt lên máy cảm ứng, tập trung.
Cố Vấn Thành bên cạnh, "Đừng để thua tôi đó."
Thắng hay thua không phải xem tâm trạng của cậu sao.
Lý Tấu Tinh phỉ nhổ, càng thêm nghiêm túc, vận dụng hết toàn bộ tinh thần lực hướng về phía máy cảm ứng.
Swarin vô thức bước về phía trước vài bước.
Dữ liệu trên máy kiểm tra không ngừng tăng vọt, nhanh chóng lên tới trị số 1800.
Giờ khắc này bọn học sinh đến xem trò vui cũng ngừng thở, tất cả chú ý đều dồn hết vào trị số trên máy cảm ứng, nghĩ xem rốt cuộc là như cũ hay cao hơn?
Một giây sau bọn họ liền nhận được đáp án, trị số tinh thần lực vẫn tiếp tục tăng lên, mấy giây sau lại vượt qua 2000.
Cậu ta quả thật tăng thêm rất nhiều...!
Bạn cùng phòng bên cạnh Swarin hít một ngụm khí lạnh, không thèm để ý hắn vẫn còn bên cạnh, "Cái này cũng quá trâu bò!"
Phải biết rằng bọn họ mới kiểm tra tinh thần lực cách đây hơn hai tuần thôi.
Chờ sau khi trị số tinh thần lực ổn định, Lý Tấu Tinh mới thu tay về.
Các đồng đội ôm tiến lên bá cổ kéo tay anh, từng người còn muốn kích động hơn anh.
"Ôi vãi, Lý Tấu Tinh," Hi Nam nhỏ giọng, "Mịa nó cậu nhất định phải mời khách! Tôi muốn tới thế giới giả lập vườn hoa trên không chơi! Chơi thế giới trả tiền!"
Hắn nói xong làm Tế Du với Cố Vấn Thành cười trộm.
Lăng Niên hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì nhướng mày, trên vẻ mặt không cảm xúc có thêm chút mê man, "Gì thế?"
Giữa bọn họ xảy ra chuyện gì mà hắn không biết ư?
Giáo viên cười đến híp cả mắt nhìn bọn họ đùa giỡn, cầm bút, vui rạo rực viết lên mặt sau tên Lý Tấu