Với quyền tự do ngôn luận ở đế quốc mọi người thậm chí có thể bàn tán trêu đùa chuyện giường chiếu của nguyên thủ với nhân tình.
Ở nơi mọi chuyện đều tự do này thì không thể áp chế được dư luận, tốc độ truyền tin còn nhanh hơn so với tưởng tượng.
Dù sao kích thích, thực lực vượt trội, kẻ mạnh hay chênh lệch tuổi tác đều là tiêu điểm, công dân đế quốc bàn tán sôi nổi.
Trên mạng chia làm ba phe, một phe khăng khăng Wasser là phụ nữ, một phe giữ vững suy luận cha con với một phe là fans của Wasser.
Về phần người nào đó rất muốn xem suy luận bạn bè hay đối thủ gì gì đó thì ngay cả một chữ cũng không có.
Ai cũng không tin giữa một trong những kẻ mạnh nhất vũ trụ với một học sinh mới của trường quân đội Thừa Dương lại có cái gì mà tình bạn bè hay đối thủ.
Lúc Cố Vấn Thành xem những tin tức này thì nụ cười càng ngày càng tươi nhưng ánh mắt lại ngày càng tối tăm.
Hắn sẽ không xài mấy thủ đoạn kia của Lăng Niên mà sẽ tự mình lập clone xóa bỏ hết thảy những "suy luận đúng đắn" kia, để chúng không bao giờ hiện hữu nữa.
"Mày nói Wasser tán thưởng hắn ta, xem học sinh mới ban chiến đấu kia như bạn bè hay đối thủ hả?" Người đáp lại hắn cực kỳ hung dữ, "Mày nghĩ mày là ai? Là Wasser ư? Không phải thì ngậm miệng! Tao cứ cảm thấy Wasser là một bà cô thích gặm cỏ non đấy!"
Mặt Cố Vấn Thành sầm lại, cốc thủy tinh nổ tung.
Hắn vui vẻ lên mạng trêu chọc người ta, Lý Tấu Tinh bị hiệu trưởng Bouvid gọi lên.
Bouvid đã quản lý khoa chiến đấu hai, ba chục năm, đây là lần đầu tiên cảm thấy đời người khó khăn như vậy.
Ông buồn rầu nhìn thiếu niên đứng thẳng tắp trước mặt, bộ râu dài trắng toát cũng mang theo nỗi muộn phiền, "Sao Wasser cứ nhắm vào em vậy chứ?"
Lý Tấu Tinh ăn ngay nói thật: "Vì em đẹp trai."
Nhưng nói thật cũng không ai tin, Bouvid cười khổ hai tiếng, cho rằng anh đang cố ý giúp mình thả lỏng tâm tình, "Em đó."
Anh gặp phải nhiều chuyện như vậy mà còn an ủi ngược lại lão già này, Bouvid lên tinh thần, đưa tập tài liệu trong tay cho anh.
Bí mật quan trọng được ghi lại trên giấy, Lý Tấu Tinh nhận lấy, sau khi mở ra thì phát hiện bên trong là thông tin liên quan tới Wasse.
Điều Bouvid biết chắc chắn nhiều hơn người dân đế quốc, ông dùng danh dự của mình bảo đảm Wasser là đàn ông trăm phần trăm.
Mấy cái tin đồn ngoài kia ông nghe mà sốt ruột thay quần chúng ngu ngốc, mỗi ngày lo lắng đề phòng, chỉ sợ lỡ như Wasser nghe được thì ngày nào đó giận lên xách đao tìm tới đế quốc.
Xui xẻo nhất vẫn là Lý Tấu Tinh, đề phòng Wasser thẹn quá hóa giận mà giết người, nhà trường quyết định cho bọn họ nhận thêm nhiệm vụ bên ngoài.
Một là né đầu sóng ngọn gió, tránh cho lời đồn ảnh hưởng tâm thái; hai là quân đội còn chưa tìm ra bằng chứng cho thấy Wasser đã rời khỏi khu đấu giá, cho nên rất có thể Wasser vẫn còn ở sao Thác Bang, vừa hay có thể đảm bảo an toàn cho học sinh; ba là chương trình học ở trường cũng không có ích gì với Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành.
Sau khi Bouvid với Lý Tấu Tinh bàn bạc xong, Lý Tấu Tinh gật gật đầu, "Thầy quyết định là được."
Trên thực tế anh đã sớm chuẩn bị kỹ càng.
Đội ngũ nam chính nhờ thực chiến mà trở nên mạnh mẽ, thấy được những cảnh đẹp và câu chuyện mà người khác không được chứng kiến.
Đối với anh mà nói đây không phải nhiệm vụ mà là quà tặng.
Dù cho anh không có đôi mắt biết thưởng thức cái đẹp thì vẻ đẹp của vũ trụ huyền bí cổ xưa cũng sẽ in vào đáy mắt.
Vất vả lắm mới đến được thế giới xinh đẹp này, sao không đi nhìn những cảnh sắc tuyệt vời dưới ngòi bút của tác giả hoặc là những cảnh vật chưa được viết?
Sau khi Lý Tấu Tinh xem xong tài liệu về Wasser thì quay về, nói cho đồng đội nghe về việc phải ra ngoài mạo hiểm lần nữa, phút chốc ấy đôi mắt của bọn họ liền sáng lên.
Dáng vẻ vô cùng mong đợi, vui vẻ phấn khích đến cong cong đôi mắt.
Bọn họ thu dọn đồ đạc trong thời gian quy định, sau khi đến địa điểm trường học chỉ định mới biết hóa ra không chỉ có năm người bọn họ tới.
Sofia mặc trang phục chiến đấu bó sát, vóc dáng quyến rũ càng được tôn lên, cô ta cười nói: "Hey, đã lâu không gặp."
Đây là đồng phục chiến đấu dành riêng cho giáo viên trường quân đội Thừa Dương.
Sofia như lời Lý Tấu Tinh nói, dùng mọi cách tiến vào trường quân đội Thừa Dương.
Ở bên cạnh là Swarin lắp ba lắp bắp chào hỏi với bọn họ, "Chào các cậu."
Có vẻ như hai người này sẽ đi ra ngoài với bọn họ.
Tuy có hơi hụt hẫng nhưng bọn họ cũng đã dự đoán được kết quả này.
Đoàn người chào hỏi lẫn nhau rồi khởi động phi hành khí.
Sofia điều khiển, "Bây giờ chúng ta đi đâu?"
Lý Tấu Tinh, "Hay là chúng ta trao đổi ID mạng đi? Tôi chia sẻ tài liệu cho cô."
"Đương nhiên," Sofia cười, đuôi mắt như có như không liếc qua Cố Vấn Thành, "Tôi nghĩ tôi nên trao đổi ID mạng với tất cả các cậu."
"Không cần," Cố Vấn Thành mở quang não trước, nụ cười lễ phép lại xa cách, "Cô với tôi trao đổi là được rồi, Tấu Tinh, thu hồi quang não của cậu đi, được không?"
Lý Tấu Tinh nhún nhún vai, thu hồi quang não.
Sofia kinh hỉ, nở nụ cười xinh đẹp ngọt ngào.
Vừa hay, có lẽ bọn họ đã từng lấy được 50 viên đá ở nguồn nước sao Hải Bạch nên điểm dừng chân đầu tiên là sao Hải Bạch.
Ngay khi biết điểm đến các đồng đội đã hớn hở vui mừng mang theo vỏ ốc biển với chuẩn bị quà tặng cho tộc người cá, còn đặc biệt chuẩn bị đồ chơi mới nhất cho người cá nhỏ, vui vẻ như đi thăm nhà người thân.
Lúc mới từ sao Hải Bạch trở về Lý Tấu Tinh còn cảm thán sẽ không có duyên gặp lại, bây giờ đã bị hiện thực vả mặt.
Hơn nữa anh còn phải vắt óc đi suy nghĩ về câu