Vất vả lắm mới gặp lại nhau, mọi người ôm nhau một hồi, có mấy ngày không gặp thôi mà cứ như lâu ngày xa cách giờ mới được đoàn tụ.
Nhân viên biết ý lui ra, chừa không gian riêng tư lại cho bọn họ.
Lăng Niên chiếu ảnh một người lên, nói với Lý Tấu Tinh rằng: "Gã ta chính là người đánh lén cậu."
Lý Tấu Tinh xác nhận không quen người này, "Tôi đoán gã vốn dĩ không muốn đánh lén tôi, mà chỉ muốn trộm tinh thạch năng lượng."
Cố Vấn Thành liếc anh một cái, "Đúng."
Lý Tấu Tinh cũng không quá quan tâm chuyện này lắm, anh lập tức nói rằng: "Lăng Niên, giúp tôi tra một chút tin tức liên quan đến phi thuyền thương mại Đế Lan."
Lăng Niên gật gật đầu, "Cậu nghi ngờ phi thuyền này có vấn đề à?"
Nghi ngờ ân nhân cứu mạng mình có hơi thiếu đạo đức, nhưng Lý Tấu Tinh lại dứt khoát gật gật đầu, "Không phải phi thuyền có vấn đề, tôi nghi ngờ người trên phi thuyền có vấn đề."
Hi Nam đang ăn ngấu ăn nghiến, "Phải không? Tôi cảm thấy mấy người Kim Địch rất tốt luôn."
Tế Du trầm tư một chốc, "Tấu Tinh, có phải cậu phát hiện ra cái gì không."
Mặc dù có chút không có lương tâm, thế nhưng Tế Du tin tưởng phán đoán của Lý Tấu Tinh.
Lý Tấu Tinh lắc lắc đầu, "Trước hết cứ xem kết quả Lăng Niên tra được đã."
Cố Vấn Thành bên cạnh trầm tư, nếu như nói đội vận chuyển Đế Lan này có gì đó không ổn, như vậy chỉ có một điều, đó là để không đắc tội cướp vũ trụ thì bọn họ thỉnh thoảng cũng sẽ làm dăm ba giao dịch với bọn cướp.
Phi thuyền như vậy có rất nhiều, Đế Lan không đủ lớn cũng không có gì đặc biệt, cũng chỉ là một giọt nước trong biển rộng.
Lăng Niên rà soát toàn mạng cũng chỉ tìm ra một vài tin tức vụn vặt linh tinh, qua hồi lâu, rốt cuộc cũng tìm được tin tức mong muốn tại một xó xỉnh.
Hắn đưa tin tức cho bọn họ xem.
"Hai ngày trước phi thuyền thương mại Đế Lan gặp cướp khi đi ngang sao Sa."
Tám thiên hà thực sự rất lớn, sự cố xảy ra ở một địa cầu nho nhỏ nào đó như một hạt cát trong sa mạc, trừ khi để ý đến mới biết chứ loại tai nạn phi thuyền thương mại này phần lớn công dân đế quốc đều chưa từng nghe đến, căn bản không ai quan tâm.
Như tin tức này cũng được tìm thấy ở một góc không thể nhỏ hơn nữa ở sao Sa.
"Nói cách khác," Lý Tấu Tinh tủm tỉm cười, nhìn mà muốn nổi cả da gà, "Người ở chung cùng chúng tôi hai ngày qua, thực ra là một phi thuyền giả?"
Những người khác yên lặng gật gật đầu, cảm thông nhìn bọn họ.
Hi Nam há to mồm, khiếp sợ nhìn Lý Tấu Tinh, "Đệt mịa!"
Cảm giác sợ hãi phút chốc dâng lên, "Đám người Kim Địch kia, giết người Đế Lan ban đầu, rồi giả mạo người Đế Lan, sống chung với chúng ta hai ngày?"
Nụ cười hiền hòa thân thiện của Kim Địch dường như đang ở ngay trước mắt.
Không thể tin nổi, đám người cùng bọn họ ăn ăn uống uống, nói cười đùa giỡn, thế mà lại là một đám hung thủ giết người?!
Trời đựu, hắn còn đánh mấy người trên thuyền, trước khi đi còn muốn trao đổi ID mạng với bọn họ nữa chứ.
Hi Nam bụm mặt, lòng đầy cảm xúc phức tạp.
"Chờ đã ——" Cố Vấn Thành híp mắt, quay đầu đối diện với Lý Tấu Tinh, tươi cười nguy hiểm, "Cậu còn nhớ sống cùng bọn họ hai ngày ư —— cậu không mất trí nhớ?"
Lý Tấu Tinh, cậu chơi tôi à?
Lý Tấu Tinh nhíu mày, xoa xoa thái dương, "Tôi vừa nói vậy ư?"
"Cậu có nói." Hi Nam vừa bụm mặt vừa làm chứng cho Cố Vấn Thành.
"Tôi quên mất," anh thở dài, "Được rồi, thành thật mà nói là quên mất một phần, chuyện tương đối quan trọng thì tôi còn có thể nhớ một ít."
Cố Vấn Thành cười gằn, "Ví dụ như?"
"Ví dụ như Tế Du bị thương, chiếc phi thuyền kia tên là Đế Lan, còn có lão soái ca Kim Địch trên phi thuyền," trông Lý Tấu Tinh vô tội hết sức, "Tôi còn cần phải nhớ cái gì nữa ư?"
Anh nói rằng chỉ có thể nhớ một vài chuyện quan trọng, lại quên hết chuyện liên quan tới Cố Vấn Thành.
Cho nên chuyện tối hôm qua đối với anh mà nói cũng không phải là chuyện quan trọng gì cho cam.
Xem thái độ đối với mấy cô gái xinh đẹp vừa nãy của anh đi, giả như đêm qua người gọi video với anh là một cô gái, vậy thì hẳn anh sẽ không quên.
Dựa vào cái gì mà chuyện liên quan tới hắn là có thể quên, chỉ vì hắn là nam ư?
Những lời nói khiến người xấu hổ của anh, ký ức về cơ thể đàn ông, những chuyện này đối với Lý Tấu Tinh mà nói dĩ nhiên không phải chuyện quan trọng.
Giờ phút này Cố Vấn Thành tức đến nổ phổi.
Hắn có cảm giác bị coi thường.
Lý Tấu Tinh chữa lợn lành thành lợn què, lợn què thành lợn tàn tật (*) mở miệng, "Vẻ mặt này của câu...!Vấn Thành, có phải tôi quên mất chuyện gì đó có liên quan đến cậu không?"
(*) 好死不死 (hảo tử bất tử) chỉ một việc đã khiến nó tệ rồi mà còn làm cho nó tệ hơn, kiểu làm cú đúp đi vào lòng đất á =))), tạm thời tui chuyển thành câu trên, ai có câu nào oke hơn thì cmt chỉ tui nha
Anh hỏi vô cùng tự nhiên, cứ như không biết gì cả.
Giọng điệu Cố Vấn Thành lạnh lẽo miễn cưỡng, "Cậu thấy sao."
"..."
Người vây xem yên lặng liếc mắt nhìn nhau.
Cái bầu không khí này...!hơi sai sai.
Ăn hết đồ ăn trong bầu không khí sai sai này, đến lúc rời đi, bạn nhảy của Lý Tấu Tinh như cánh bướm bay từ sản nhảy lại đây, cánh tay nhỏ nhắn khoát lên vai anh.
"Đêm nay cùng nhau không? Chàng trai của em."
Ánh nhìn quyến rũ của cô đảo một vòng trên người bọn họ, dừng lại trên người Cố Vấn Thành, cười duyên, "Sao anh lại nhìn người ta như vậy?"
"Quý cô xinh đẹp quá mức," Cố Vấn Thành nhoẻn môi, "Đẹp đến mức khiến tôi không dời mắt nổi."
Cô gái che miệng cười, "Đúng là dẻo miệng, không biết miệng anh có ngọt như lời ah nói không nhỉ?"
"Quý cô muốn thử một chút không?"
Cố Vấn Thành đặc biệt liếc mắt nhìn Lý Tấu Tinh, dưới tình huống này cứ như khiêu khích, "Tôi rất mong chờ kỷ niệm tuyệt vời giữa tôi và quý cô."
Cô gái chần chờ.
Cô nhìn Cố Vấn Thành, lại nhìn Lý Tấu Tinh.
Đây là hai loại hình hoàn toàn khác nhau.
Cố Vấn Thành cao gầy tuấn tú, nét lạnh lùng ung dung thỉnh thoảng toát ra từ đáy mắt là mùi vị trưởng thành quyến rũ mấy tay già đời.
Còn Lý Tấu Tinh lại cao lớn đẹp trai, dù ở góc độ nào cũng đều thỏa mãn ảo tưởng của các cô gái về hình mẫu bạn tình.
Một người phong độ nhẹ nhàng lịch thiệp quyến rũ, một người phong độ hiên ngang sáng sủa như ánh mặt trời.
Đây thật sự là nỗi muộn phiền quá đỗi ngọt ngào.
Cô gái do dự một lúc lâu, "Cái này thật là làm khó dễ cho người ta quá."
"Vậy không làm khó cô nữa," Lý Tấu Tinh đẩy cô ra, kéo Cố Vấn Thành qua, nụ cười xán lạn, "Cô ngủ phần cô, chúng tôi ngủ phần chúng tôi."
Cố Vấn Thành căng thẳng trong lòng, theo bản năng hất tay anh ra, "Ai thèm ngủ với cậu!"
"Không phải chúng ta vẫn luôn chung phòng sao?" Lý Tấu Tinh mờ mịt, sau đó quay đầu hỏi các đồng đội, "Hay lần này mỗi người một phòng?"
"..." Cố Vấn Thành, "Khụ, ý của tôi là, tôi đã lâu không ngủ cùng phòng với cậu, có thể sẽ có chút không quen."
Hai câu này hoàn toàn quẳng người đẹp kia ra sau đầu.
Cô gái tức giận rời đi, "Một đám khốn kiếp không hiểu phong tình!"
Lý Tấu Tinh bị mắng là đồ khốn sờ mũi một cái, đối mặt với Cố Vấn Thành, nhưng đối phương vừa liếc anh một cái bèn dời tầm mắt, biểu cảm trộn lẫn giữa tức giận và lúng túng, phức tạp khôn kể.
Phi thuyền đến sao Hải Bạch sẽ xuất phát vào ngày mai, bọn họ chỉ có thể tìm một chỗ ở tạm qua đêm.
Thời điểm chia phòng Lăng Niên nhớ hắn mới vừa nói không quen, bởi vậy chia Cố Vấn Thành một mình một phòng.
Cố Vấn Thành thoạt đầu thở phào nhẹ nhõm, sau lại không biết nghĩ tới điều gì, sắc mặt trở nên hết sức khó coi.
"Không cần," hắn đổi thẻ phòng với Lăng Niên, "Dù gì về trường cũng cùng một phòng, hiện giờ vừa hay để tôi dưỡng lại thói quen trước đây."
Lý Tấu Tinh lấy thẻ phòng từ trong tay hắn, ngón út vẽ một đường cong làm lòng bàn tay hắn ngứa ngáy, "Đi thôi Vấn Thành, trước sau gì cậu cũng phải quen với việc ngủ cùng tôi."
Cố Vấn Thành nắm chặt lòng bàn tay, cất bước đi theo.
Vừa tiến vào phòng Lý Tấu Tinh liền cởi áo khoác ném lên tựa lưng, kéo kéo cổ áo, "Cậu có muốn tắm trước không?"
Hắn cởi hết cúc áo, cởi trần đi tới đi lui trong phòng.
Sống lưng cường tráng toát lên sức hấp dẫn.
Cố Vấn Thành nhìn anh tận một phút mới chậm rãi trả lời, "Ý kiến hay."
Hắn giơ tay mở khuy áo, cởi áo ra.
Lý Tấu Tinh nhịn không được, dù bận rộn nhưng vẫn liếc mắt nhìn lén.
Trước đây ở phòng trong trường mọi người đều quen thay quần áo trong phòng tắm, người đẹp cởi quần áo ra trông cũng đẹp.
Đôi bàn tay kia của Cố Vấn Thành vừa trắng, vừa thon lại vừa dài, thời điểm đè khuy áo Lý Tấu Tinh lại có thể nhìn ra chút trêu chọc cùng mập mờ trong đó.
Lý Tấu Tinh cứ thế giả vờ giả vịt, trước khi Cố Vấn Thành nhếch mày nhìn qua lại dời tầm mắt đi, làm như mình đang vô cùng bận bịu, hết sức chăm chú vào công việc.
Tối qua lúc gọi video, thiếu niên ngốc nghếch đăm đăm nhìn lồng ngực hắn, ngoài miệng lại nói "Thành Thành, nó thật đáng thương, anh nắm nắm nó đi" các thứ.
Cố Vấn Thành còn nhớ, tên khốn này còn không biết xấu hổ nói một câu, "Nhìn thấy Thành Thành, không biết sao Tinh Tinh nhỏ lại đau hơn."
Kết quả hiện tại...!
Cố Vấn Thành cười gằn, tên ngốc Lý Tấu Tinh này cũng thực là một tay cao thủ lừa gạt người khác.
Sợ rằng chỉ vì chỗ kia đau nên gặp ai cậu ta cũng có thể biểu đạt như thế.
Cố Vấn Thành mình đây trùng hợp bị xem là một đối tượng có thể trêu chọc được thôi.
Bất kể là trước hay sau khi uống thuốc bí truyền, hắn luôn được người ta đối xử cung kính, loại trêu chọc này làm Cố Vấn Thành không cách nào nhịn được.
Hắn quyết định ăn miếng trả miếng.
Cũng phải đùa bỡn Lý Tấu Tinh một lần mới có thể khiến hắn quay trở lại bình thường từ trạng thái không bình thường này!
Lý Tấu Tinh mới vừa hết việc trên tay, vừa quay đầu liền bị dọa sợ hết hồn, "Sao đứng ở đây vậy?"
Cố Vấn Thành cũng cởi áo, dây nịt to bằng hai ngón tay tôn lên vòng eo nhỏ nhắn của hắn, thu hút tấm mắt người khác.
Hắn ôm tay đứng sau lưng Lý Tấu Tinh, nghe vậy thì cười nhạt, "Nhìn xem cậu đang làm gì."
Tư thế ôm tay của hắn rất khéo, hai núm mật đào một cái bị đè