[Nơi này là của tôi]
Đầu tiên, chủ ngữ "tôi" ở đây chính là Wasser, tiếp theo, "nơi này" chính là Lý Tấu Tinh hoặc là eo Lý Tấu Tinh.
Rất tốt, phiên dịch ra chính là: Lý Tấu Tinh là của Wasser, hoặc là, eo Lý Tấu Tinh là của Wasser.
Thế nhưng sao lại có khả năng này chứ?!
Khán giả xem phát sóng trực tiếp muốn điên hết rồi, a a a rốt cuộc cái này có ý gì!
Wasser, một GÃ ĐÀN ÔNG xuất hiện ở trường quân đội Thừa Dương cách đây không lâu để bóp nát tin đồn cha con và giới tính, lưu lại ký hiệu [Nơi này là của tôi] trên người CHÀNG TRAI được gã gọi là đối thủ tương lai.
Không chỉ khán giả trên mạng, đội Mộng Chi ở hiện trường cũng cảm thấy sốc tận óc.
Đây là ý gì?
Ý này...!Có chút không đúng nha.
Nhậm Doanh Doanh nhịn không được bước tới, độ quan tâm của Học viện Hoàng gia cũng rất cao như trường quân đội Thừa Dương, "Wasser, Wasser là nam mà phải không?"
Hàm nghĩa của câu nói này...!Cô ta nhìn nhìn Lý Tấu Tinh, cũng không phải nữ mà, hàm nghĩa của câu nói này sao lại kỳ lạ như thế chứ.
"Gã là nam," Hi Nam tự lẩm bẩm, rồi lại bắt đầu nghi ngờ bản thân, hỏi Tế Du bên cạnh, "Gã là nam mà!"
Tế Du chần chờ gật gật đầu, "Ngược lại Tấu Tinh cũng là con trai trăm phần trăm."
Lý Tấu Tinh sờ sờ eo, cười như không cười.
"Nơi này thuộc về gã," anh nói, "Ý là tôi thuộc về gã hả?"
Sự thỏa mãn trong lòng Cố Vấn Thành dâng lên chạm nóc, nếu như câu nói này không là một câu hỏi mà là một câu trần thuật, có lẽ bây giờ hắn sẽ sướng đến chết mất.
Lý Tấu Tinh là của Cố Vấn Thành.
Thử nghĩ xem, bất cứ khi nào ai đó nhìn thấy Lý Tấu Tinh thì sẽ nhớ tới câu nói Wasser lưu lại này, hết thảy mọi người, tất cả mọi người, đều nghĩ tới câu nói anh là của Wasser này.
Chỉ mới nghĩ tới thôi mà tinh thần đã ngứa ngáy, ngón chân cuộn tròn.
Quá sướng.
Người ở đây bỗng lắc đầu, "Chắc chắn chúng ta nhầm rồi!"
"Nếu không thì," bọn họ nghiến răng nghiến lợi, "Tên khốn Wasser kia cố ý làm như vậy, tuyệt đối có mưu tính!"
Bọn họ rặt vẻ tam quan vỡ nát, Lý Tấu Tinh ho khan một tiếng, có chút áy náy, "Cũng có khả năng, từ nơi này cũng có thể chỉ sinh mạng của tôi mà."
Anh cố ý đè thấp giọng nói, "Sinh mạng Lý Tấu Tinh là của Wasser, ngoại trừ Wasser, không ai được phép chạm vào."
Rầm rầm...
Ánh mắt đờ đẫn của Hi Nam lướt qua Cố Vấn Thành, kỳ lạ, sao đối phương lại đỏ mặt chứ?
Nom có vẻ như đang cố hết sức đè nén hưng phấn...
Sinh mạng của đối thủ tương lai, trừ Wasser ra không ai được chạm vào.
Thật là sự xem trọng kỳ lạ.
Công dân đế quốc trên mạng im lặng hồi lâu, đột nhiên cảm thấy có lẽ đây mới chính là đáp án.
Không thì phải giải thích thế nào đây, Wasser muốn Lý Tấu Tinh ư?
Ui là trời...
Kích thích quá lớn.
Người trong màn hình hay ngoài màn hình đều hoảng hết cả lên, dù cho có luôn tự nhủ với mình rằng ý Wasser là muốn chính gã lấy mạng Lý Tấu Tinh, nhưng suy nghĩ của con người luôn thần kỳ như thế đấy, trong sáng hay không trong sáng đều ập tới.
Nếu chỉ là đối thủ đơn thuần, vậy còn tặng hoa làm gì?
Mà nếu không phải là đối thủ, vậy lưu lại câu nói này làm chi?
Tư thái phách lối này của Wasser như thể gã muốn theo đuổi Lý Tấu Tinh trước mặt toàn bộ công dân đế quốc.
Vãi lìn! Theo đuổi gì chứ? Không có theo đuổi!
Một đám người mất lý trí cần được yên tĩnh, cần không gian để suy nghĩ.
Tay Lý Tấu Tinh vẫn còn xoa nhẹ eo, anh nghiêng đầu ngó xuống, quả thật chỗ đó có ký tự màu đen thần bí.
Song da thịt lại không nhô lên chút nào, rất thần kỳ, mà vị trí Cố Vấn Thành chọn này lại mang theo đánh giá trời sinh của đàn ông về sự gợi cảm.
Chữ viết của sao Mại Đắc không giống chữ mà giống hình vẽ, in lên da trông đẹp lạ thường.
"Vấn Thành," anh hỏi với vẻ thản nhiên, "Cậu thấy ký tự khi nào?"
Tinh thần mấy người Lăng Niên rung lên, vội nhìn về phía Cố Vấn Thành.
Trước đó bọn họ chưa từng chú ý tới, rốt cuộc Wasser đã lưu lại dấu ấn khi nào?
"Ngày hôm qua," Cố Vấn Thành suy nghĩ một chốc, "Khoảng chừng hôm qua, còn cụ thể là khi nào thì tôi không xác định được, chỉ tình cờ liếc mắt thấy, tôi còn cho rằng là ảo giác."
Thế nhưng hôm qua bọn họ chắc chắn không gặp Wasser mà?
Mặt đầy vẻ lo lắng.
Trong ống kính phát sóng trực tiếp cũng không có Wasser, ban tổ chức đã tra đi tra lại máy giám sát nhưng cũng không thấy bóng dáng Wasser đâu.
"Trừ phi Wasser đã lừa chúng ta," Lăng Niên suy nghĩ, "Cũng lừa thiết bị."
Đối phương có thể dùng tinh thần lực khống chế người, cũng có thể làm nhiễu máy móc
Swarin kinh ngạc nói: "Vậy chẳng phải Tấu Tinh rất nguy hiểm sao?"
Ánh mắt Cố Vấn Thành đuổi theo tay Lý Tấu Tinh, hắn thật muốn chạm vào đó, lần theo những dấu vết mà hắn đã lưu lại đụng chạm thêm vài lần nữa.
Quá phù hợp, sao có thể trông đẹp mắt thế chứ.
"Tôi sẽ luôn ở cạnh Tấu Tinh," hắn mở miệng, tràn đầy tình anh em, "Nửa bước không rời, nếu như Wasser thật sự xuất hiện, tôi sẽ lập tức nhờ các cậu giúp đỡ."
Lý Tấu Tinh buồn cười liếc xéo hắn, là cậu nửa bước không rời, chứ không phải là Wasser nửa bước không rời hả?
Anh không tiếp tục đề tài này nữa, bảo mọi người ngồi thành một vòng tròn kể chuyện ma cho bọn họ nghe.
Anh nóng lòng muốn làm việc này, cực kỳ mong chờ xem thử liệu Cố Vấn Thành vừa ung dung thể hiện quyền sở hữu có sợ đến mức trốn vào trong ngực anh không.
Câu chuyện này của anh vừa mới mẻ lại độc đáo, trong hang động chỉ có ánh sáng hắt ra từ quang não, ngoài động là đêm đen tăm tối, trong góc động cũng một màu đen, còn có tiếng gió rít gào, người đế quốc trước giờ chưa từng nghe qua câu chuyện ma nào bị dọa cho run lẩy bẩy, nổi hết cả da gà căng cứng cả người.
"Chính là cái tay này," giọng điệu Lý Tấu Tinh âm u, ánh sáng từ quang não rọi từ cằm lên mặt, khuôn mặt anh tuấn lúc này vô cùng khủng bố, "Duỗi ra từ dưới gầm giường..."
[Ôi mẹ ơi!!! Xin anh đừng nói nữa mà a a a!]
[Bây giờ tui đang trốn trong chăn run rẩy đây, tui sợ lắm, cứ cảm thấy có người tới gõ cửa phòng của tui, không ngừng đi tới đi lui bên ngoài phòng tui]
[Người em nổi hết cả da gà lên rồi, nhưng mà vẫn không nhịn được muốn nghe tiếp, em cảm thấy sau