Trường quân đội Thừa Dương nằm ở sao Thác Bang, chỉ có duy nhất một địa điểm ở đây, không có cơ sở nào khác trong tám thiên hà.
Chờ bọn họ xuống phi thuyền, đập vào mắt chính là cửa chính rộng lớn tràn đầy khí thế của ngôi trường.
Trong không khí tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật tiên tiến hiện đại, chỉ đứng ở chỗ này thôi mà cũng có thể cảm nhận được khí thế hào hùng của trường quân đội Thừa Dương trăm năm vinh quang.
Những học sinh mới cảm thán không thôi, không nỡ chớp mắt, vừa nghĩ tới trong tương lai mình sẽ được vinh dự trải qua bốn năm ở trong ngôi trường quang vinh này thì thấy phấn chấn khôn cùng.
"Ký túc xá có phòng lớn và phòng nhỏ," giáo viên dẫn bọn họ dạo qua một vòng trường học, "Phòng lớn có thể ở từ bốn đến sáu người, có thể giúp các cậu bồi dưỡng ăn ý giữa đồng đội với nhau, còn phòng nhỏ thì ở được từ hai đến ba người.
Các cậu có thể tự do lựa chọn, nhưng mà yên tâm đi, trong phòng lớn còn có phòng nhỏ độc lập."
Sao Thác Bang không phải là sao thủ đô của đế quốc, nhưng lại là tinh cầu có nền kinh tế giao thương phát triển nhất, có nhiều chủng tộc sinh sống nhất, là tinh cầu náo nhiệt nhất, cũng là tinh cầu dễ xảy ra chuyện nhất.
Trong lúc bọn họ đi dạo quanh trường, các đàn anh đàn chị thỉnh thoảng lướt qua luôn nhìn bọn họ với ánh mắt tràn đầy hiếu kỳ hoặc thiện ý.
Ai cũng là trai xinh gái đẹp, lúc cười rộ lên như trăm hoa đua nở, mỗi người một vẻ.
Từ trước đến giờ Lý Tấu Tinh là người yêu cái đẹp.
Người ở thời đại tương lai đều có gen tốt, không có xấu xí, chỉ có hoặc đáng yêu hoặc gợi cảm, chọn đại một người đều có tay dài chân dài, tứ chi mềm mại.
Quả thật là thiên đường.
Chờ ngắm cho đã mắt bọn họ mới đi tập hợp dưới lầu kí túc xá.
Trường quân đội Thừa Dương dựa vào thực lực nói chuyện, người những tinh cầu khác vẫn còn ra ngoài khảo sát, lúc này trong đám người bọn họ, bắt đầu từ Lý Tấu Tinh lựa chọn phòng ở.
Trước đó bọn Hi Nam cũng đã sôi nổi thảo luận qua, lúc này âm thầm hào hứng, mở to mắt nhìn chằm chằm Lý Tấu Tinh nói số phòng với giáo viên.
Nghe anh muốn gian phòng được hoan nghênh nhất kia, toàn thể học sinh đều than thở.
Sau khi lấy thẻ từ, năm người bình tĩnh bước lên lầu trong ánh mắt ước ao, u oán.
Hi Nam xoay xoay cái eo thô to khoe khoang với đám người, "Đừng ước ao nữa, đồng đội có tinh thần lực 1890 không dễ tìm đâu."
Cực kỳ hống hách, cũng rất thiếu đánh.
Căn phòng Lý Tấu Tinh chọn ở tầng 56 kí túc xá, mô phỏng lại một căn phòng có view nhìn ra cảnh biển 360 độ, sử dụng trình độ giả lập cao nhất, tiếng sóng và mùi của biển làm tinh thần sảng khoái ở ngay ngoài cửa sổ.
Anh chưa từng thấy qua cảnh biển mà vẫn có cảm giác chân thực của một biệt thự ven biển thì đối với người của sao Bắc Đẩu ít khi thấy biển mà nói thì bọn họ cũng rất thích.
Vốn Lý Tấu Tinh muốn một mình một phòng vì sợ ngày nào đó mình nhịn không được rục rịch với bọn họ, không ngờ chơi kéo búa bao lại bại dưới tay Lăng Niên.
Lăng Niên ngầm đắc ý, môi mỏng hơi nhếch lên, "Tôi một mình một phòng." Một mình một phòng mới có thể biểu hiện ra khí khái của người thắng cuộc.
Còn lại Lý Tấu Tinh với Cố Vấn Thành một phòng, Tế Du và Hi Nam một phòng.
Nhìn thấy vẻ mặt của anh, Cố Vấn Thành nói, "Tấu Tinh, cậu không muốn ở cùng tôi à?"
Lý Tấu Tinh khoác vai hắn đi vào trong phòng, "Có đâu, đúng rồi, tối nay Na An tới đưa vé vào cửa phòng đấu giá hả?"
Chỉ là nam chính trong mắt anh là một báu vật, nếu như ngày nào đó nhịn không được mà giở trò thì làm sao bây giờ.
"Không sai." Cố Vấn Thành trả lời.
Phòng đấu giá tốt xấu lẫn lộn, hoàn cảnh phức tạp.
Nhà Na An có chút thế lực, xin được vé vào cửa chỉ là chuyện nhỏ.
Cố Vấn Thành vốn không định dẫn tất cả mọi người đi nên hắn chỉ nhờ Na An chuẩn bị hai tấm.
Kỳ thực việc đi tới phòng đấu giá cùng Lý Tấu Tinh là việc ngoài kế hoạch của hắn, nhưng ma xui quỷ khiến thế nào hắn lại quyết định như vậy.
"Cậu nghe qua về NK-03 chưa?"
Sau khi trở về phòng, mở máy chống nghe lén, Cố Vấn Thành ngồi xuống, gõ gõ tay vịn, đột nhiên lên tiếng hỏi.
Đôi môi phấn nộn mím chặt hiện ra vẻ đáng yêu.
Lý Tấu Tinh, "Chưa từng nghe qua."
Trong dự liệu, Cố Vấn Thành chiếu tư liệu bên trong quang não ra trước mặt anh.
Nhưng bên trong cũng không phải tin tức về NK-03 mà là ảnh một cụ già sắc mặt khô vàng, mặt đầy nếp nhăn.
"NK-03 là một loại thuốc cấm do đế quốc nghiên cứu chế tạo," Cố Vấn Thành bình thản vứt ra một quả mìn, "Người nghiên cứu chế tạo bị người khác sát hại, toàn bộ tám thiên hà chỉ có hai bình.
Một tháng trước người này đã từng bán ra một bình NK-03, lần này ông ta cũng sẽ tham gia buổi đấu giá."
"Bán thuốc cấm? To gan thật."
"Đây chính là nguyên nhân tôi muốn đi," Cố Vấn Thành nở nụ cười, "Nếu như tìm được chứng cứ ông ta buôn bán NK-03, như vậy, chúng ta sẽ nổi danh."
Đối với thiếu niên mà nói, trở thành một anh hùng người người đều biết là một điều cực kỳ mê hoặc.
Hắn nhìn Lý Tấu Tinh, trong mắt thiếu niên giống như có hàng ngàn ánh sao lấp lánh, lúc cười rộ lên như có ánh mặt trời nhảy nhót nơi khóe miệng, là bộ dáng ý chí chiến đấu sục sôi.
Thế mà hắn lại cảm thấy có chút đẹp trai.
Buổi chiều.
Na An đúng giờ đưa vé vào cửa phòng đấu giá tới, như Cố Vấn Thành nói, chỉ có hai tấm.
Ba người khác không có vé thế mới biết hai người bọn họ muốn tách lẻ tới phòng đấu giá.
Lo lắng xen lẫn bất mãn, theo lời chất vấn của bọn họ thì Tấu Tinh với Vấn Thành sao nỡ lòng đánh lẻ ra ngoài chơi.
Đây mà là đi chơi à?
Đây rõ ràng là liều mình theo hầu người đẹp mà.
Ba gã đàn ông đàn ang lải nhải đến mức thiếu chút nữa khiến cho Lý Tấu Tinh với Cố Vấn Thành sống dở chết dở.
Lúc đi ra cổng trường, Cố Vấn Thành mặt không cảm xúc, hiển nhiên còn chưa lấy lại tinh thần.
Na An không tiện tới phòng đấu giá, cô ở bên ngoài yên lặng chờ, lo lắng, "Hai người cẩn thận."
Lúc ánh mắt chuyển tới trên người Cố Vấn Thành bên trong lo lắng lại tăng thêm thẹn thùng, "Mong các cậu mau chóng trở về."
Cố Vấn Thành động viên nói: "Chúng tôi sẽ."
Hắn đưa tay ra với Na An.
Hai gò má trắng nõn của Na An nháy mắt đỏ bừng, cô giơ tay đặt lên trên tay Cố Vấn Thành.
Cố Vấn Thành cúi người hôn mu bàn tay của cô, đôi mắt trong trẻo sâu như hồ nước đối diện với cô, "Cảm ơn sự quan tâm của quý cô."
Giống như gió lớn thổi vào hồ xuân, nhịp tim Na An lập tức tăng vọt, trên khuôn mặt thanh tú nhiều thêm tình ý quyến luyến.
Cảm giác này khiến cô vừa sợ sệt vừa chờ mong, cô không dám nói chuyện với Cố Vấn Thành, cúi đầu nhìn mũi chân.
Chờ sau khi đi xa, Lý Tấu Tinh trêu chọc, "Lợi hại."
Cố Vấn Thành lộ ra nụ cười ngầm hiểu ý giữa đàn ông với anh.
"Có thể dạy tôi một vài cách tiếp chuyện với con gái không?" Lý Tấu Tinh nói, "Nhìn cậu rất am hiểu."
Duyên khác phái của Cố Vấn Thành vô cùng tốt, đây là lần đầu hắn được người khác xin dạy bảo về vấn đề này, cười giỡn nói: "Dùng ánh mắt cười của cậu đấy, bị con mắt của cậu nhìn thì ai còn có thể cự tuyệt cậu chứ."
"Là thế này phải không?"
Lý Tấu Tinh vỗ vai hắn, đột nhiên khom người, đôi mắt ngậm ý cười xông vào trong tầm mắt Cố Vấn Thành.
Sau đó anh cong môi.
"..."
Cảm giác quái dị từ trong lòng đột nhiên lan ra, Cố Vấn Thành: "...!Đúng."
Vừa lúc đến cửa phòng đấu giá.
Phòng đấu giá không phải là một cửa hàng hay một con đường, mà là nguyên một khu.
Trên không trung có màn bảo vệ ẩn nên đám người bên trong sẽ không thể sử dụng bất kỳ thiết bị nghe lén cùng vũ khí công nghệ cao nào.
Vì thế, sau khi bọn họ bước vào phòng đấu giá giống như bước vào đêm đen.
Bầu trời màu xám tro, các tòa nhà so le không đồng đều mang theo đủ loại đèn thần kỳ, con đường chen chúc, người buôn bán thuốc cùng vũ khí ven đường