“Con xin lỗi” Trần Nam không biết phải nói gì hơn ngoài xin lỗi cả.
“Không sao đâu con, chỉ cần con có thể sống khoẻ mạnh là cha vui rồi có cực khổ hơn nữa thì cha vẫn chịu được”.
“Mà chúng ta kết thúc chuyện này ở đây đi, hôm trước chẳng phải con nói xin lỗi rồi hay sao.
Nhanh chỉnh lai tư thế để cha còn truyền chân khí nửa”.
Nói rồi Trần Hạo liền bắt đầu vận chân khí trong cơ thể.
“Dạ con biết rồi” sau khi nghe Trần Hạo nói xong Trần Nam cũng khôi phục lại tâm trạng và chỉnh sửa lại tư thế.
Sau đó cả hai tiến vào quá trình truyền chân khí, không như lần trước do đã có kinh nghiệm nên quá trình diễn ra ngắn hơn và không khiến cho Trần Hạo quá mệt mỏi như ngày đầu tiên.
Nên sau khi truyền công Trần Hạo chỉ cần điều tiết chân khí một lác là khoẻ lại rồi cả hai cùng chuẩn bị để đi ngủ.
Nằm trên giường Trần Nam quay đầu sang Trần Hạo và hỏi: “Cha ngủ chưa vậy?”
“Chưa vừa định ngủ thì con hỏi cha rồi.
Con có chuyện gì à?” Trần Hạo hỏi lại.
“Con..
chỉ...!à mà thôi không có gì đâu cha.Thôi cha ngủ đi kẻo mai lại dậy trể nữa” Trần Nam định nói nhưng nghĩ lại nên thôi.
“Con có gì muốn phải không, nói đi cha nghe nếu được thì cha sẽ giúp hết mình cho” Trần Hạo có phần hiếu kì nên thuyết phục con mình mở miệng.
“Ngày mai cha có thể mua cho con vài món không vậy cha” Trần Nam thấy cha thúc dục hỏi nên đành phải trả lời.
“Con muốn mua cái gì?” Trần Hạo bình tĩnh hỏi lại, nhưng trong lòng thì lại khá là hoang mang “Con mình muốn xin mình mua cái gì vậy.
Nếu là trước đây chắc là không phải thứ rẻ đâu.
Hy vọng nó không kêu mình mua mấy món đắt tiền.” không ngừng cầu mong cái gì đó dễ mua và nhẹ vì hiện tại ông cũng chả có dư giả gì lý do gì thì ai cũng biết rồi.
“Một cây chổi quét bụi, vài cái khăn, một đoạn dây thừng dài khoảng 8 mét (kích thước sẽ theo đơn vị đo hiện đang sử dụng cho dể hình dung), búa và vài cây đinh, một cái liềm, một cái rựa.
Nhiêu đó chắc đủ rồi.” Trần Nam liệt kê mấy món mà bản thân đang định nhờ Trần Hạo mua dùm.
— QUẢNG CÁO —
Event
“Chỉ có nhiêu đó thôi hả?” Trần Hạo khá là ngạc nhiên vì nó không giống với mình tưởng tượng do mấy món đồ mà Trần Nam nhờ mua chúng khá rẻ và cũng dể mua.
“Chỉ có nhiêu đó thôi, được không vậy cha, nếu được thì thêm mấy cái móc treo đồ nửa.” Trần Nam xác nhận lại lần nữa.
“Cũng được, mà con muốn làm gì với chúng” tuy là Trần Hạo đồng ý nhưng ông vẩn khá tò mò và muốn biết con mình muốn làm gì với mấy thứ đó.
“Con chỉ định làm mấy việc vặt xung quanh đây thôi, coi như để thư giản và giết thời gian khi không tu luyện” Trần Nam chỉ trả lời đại khái và không chi tiết lắm.
“Nếu chỉ có thế thì để mai cha mua cho.
Búa, đinh, rựa thì chúng ta có không cần mua.
Để mai cha đưa cho.
Còn gì nửa không nếu không thì cha ngủ đây” nói xong Trần Hạo cũng ngủ luôn.
Thấy Trần Hạo đã bắt đầu ngủ, Trần Nam cũng không nói gì thêm cũng bắt đầu ngủ luôn, thế nhưng chẳng thể nào ngủ được.
Trên giường Trần Nam vẫn còn thức và chưa ngủ do vẫn còn suy nghĩ về cuộc trò chuyện giữa hai con lúc nãy.
Tuy là không muốn người cha này của mình phải lo lắng nhưng lúc đó hắn lại bắt chợt lại hỏi trong vô thức mà đáng lý ra hắn đã biết rõ câu trả lời .
Hắn cảm thấy giống như có cái gì đó hoặc một ai đó trong cùng mộ cơ thể với hắn, mặc dù không làm hại hắn nhưng lại có thể tác động tới hắn trong vô thức.
Tuy là vô thức nhưng hắn cảm thấy nó chỉ đang tìm kiếm câu trả lời cho những câu hỏi cần lời giải đáp.
Nghĩ tới đây hắn bất đầu thấy ớn lạnh và nổi da gà nên hắn thôi không suy nghĩ nửa và bắt đầu chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau cũng giống ngày hôm qua, Trần Nam cũng thức dậy trước thì củng bất đầu vệ sinh cá nhân và tập thể dục một chút.
Ngưng hôm nay có khác đôi chúc do lời cảnh cáo nhẹ của Trần Nam mà ngày hôm qua Trần Hạo truyền chân khí cho Trần Nam không quá sức như ngày hôm qua nên chì dậy hơi trễ hơn Trần Nam.
Sau khi tập thể dục xong Trần Nam ngó vào phòng và thấy Trần Hạo vừa mới thức dậy.
“Cha dậy sớm thế, nghĩ thêm chúc nửa đi, để con làm bửa sáng cho”.
Nói xong Trần Nam vào phòng bếp và chuẩn bị bửa sáng.
— QUẢNG CÁO —
Event
Trong phòng Trần Hạo vừa thức dậy và xuống giường, bận áo vào và trả lời: “Hôm qua cha không làm có truyền chân khí quá sức nên không cần nghỉ thêm nửa đâu”.
Trần Hạo trả lời theo phản xạ, mặc kệ là Trần Nam có nghe thấy hay không.
Nói là chuẩn bị bửa sáng chứ thật ra chỉ là hâm lại mấy cái bánh bao tối hôm qua.
Sau khi đã vệ sinh cá nhân xong, thì bức vào phòng bếp và thấy Trần Nam đang loay hoay nhóm lửa thì chỉ còn nước lắc đầu và cười một cái.
“Con tránh ra để cho cha nhóm lửa cho, để con làm chắc tới mai mơi xong quá”
“Cha này, chỉ do con chưa quen nhóm lửa nên mới lâu thôi” nghe thấy cha mình nói Trần Nam liền tránh sang một bên và nói với vẽ mật không phục.
Do đã quen nhóm lửa nên Trần Hạo hoàn thành nhanh chóng, sao