Con hẻm mà Trần Nam chọn để cắt đuôi đám hung khuyển này vốn có chút khác với những con hẻm khác là nó có một con đường nằm ở giữa hai căn nhà.
Chính vì vậy mà Trần Nam mới chọn con hẻm này để cắt đuôi đám hung khuyển.
Không chỉ thế cứ mỗi lần rẽ ngoặc đổi hướng thì Trần Nam lại bồi thêm một món đồ gì đó để mấy con hung khuyển nhầm chúng té ngã mà có thể kéo dài khoảng cách.
Tuy là có hơi nguy hiểm nhưng Trần Nam cũng thành công trốn thoát mấy con hung khuyển này.
Ngay khi chạy trở lại đường lớn Trần Nam liền quẹo ngay vào một căn nhà ở bên cạnh sau đó chạy vào căn nhà mà không hề do dự.
Sau khi đã vào nhà này Trần Nam liền đống cửa lại thật nhanh đồng thời cũng lôi một từ trong túi đồ một vài cái áo, sáu đó nhanh tay lấy mấy cái áo này cuộn lại thành một sợi dây bằng vải to dùng rồi cột vào thay cho cái then cài cửa mà hắn đã phá huỷ hồi nãy.
Tuy cửa được cài kỷ nhưng Trần Nam vẫn chưa yên tâm nên vội chạy lại cái quầy đối diện.
Trần Nam lấy tay chạm vào cái quầy rồi hô: “Bỏ vào túi đồ”.
Sau khi đã đem cả cái quầy vào túi đồ Trần Nam liền chạy trở lại cửa sau đó lôi cả cái quầy từ trong túi đồ ra làm đồ chặn của.
Tuy vậy thật không may cho Trần Nam là lúc lôi cái quầy ra làm đồ chận cửa thì lại gây ra tiếng động khá lớn làm cho mấy con hung khuyển ở bên ngoài chú ý đến và bắt đầu tiến lại kiểm tra.
Còn Trần Nam sau khi đã chận cửa lại thì cũng ngồi phịch xuống và dựa lưng vào cái quầy đang dùng để chặn cửa để nghỉ mệt.
“Không ngờ mấy con chó dại này chạy nhanh dữ vậy”
Trần Nam vừa thở hồng hộc vì chạy vừa nói thầm trong miệng mà không dám nói lớn tiếng vì sợ mấy con hung khuyển ở bên ngoài nghe thấy.
“Ý..ti..ti..ti” Trần Nam kiểm tra vết thương của mình, tuy đau nhưng lai không dám la to nên chỉ biết cắn răng lại và cố nhịn cơn đau.
Vết thương tuy không quá sâu nhưng cũng làm rách da và chảy máu.
Nên Trần Nam cũng đành phải cắn răn chịu đau và cố gắn cằm máu một cách sơ sài.
Đang cằm máu thì Trần Nam lại nghe thấy tiếng cào cửa ở phía bên ngoài, dự cảm chẳng lành lại ập tới nên vội vàng nhìn xung quanh tìm cách.
— QUẢNG CÁO —
Event
Nhìn xung quanh lúc này Trần Nam mới để ý thấy nơi có hai tầng và tằng hai có kích thước nhỏ hơn tao cho không gian phần trước của cả căn nhà trở nên thoáng đảng hơn và có thể nhìn từ trên xuống.
“Căn nhà này sao mà giống với một tửu lầu quá vậy nè”
“Thôi kệ cứ chạy lên lầu trốn trước cái đã” Trần Nam hiện tại nghĩ quá nhiều chỉ biết tìm chổ thích hợp để nấp và chuẩn bị ứng biến cho cuộc chiến sắp tới.
Sau đó Trần Nam chạy lên cầu thang một cách vội vã nhưng trong lòng vẫn thầm cầu mong cái lẩu hai không bị hư hỏng và còn chụi được ít nhất là trọng lượng của hắn.
Sau khi chay lên tần hai Trần Nam liền nằm sát xuống nền của sàn và dùng cây cột trụ của lan can của tầng hai làm đồ che chắng tuy là không thể che hết nhưng ít nhất cũng có thể che đi phần nào.
Nhưng việc Trần Nam vội vàng chạy lên tầng hai đã phát ra rất nhiều âm thanh kết hợp với âm thanh của cầu thang lâu ngày không được tu sửa tạo ra những âm thanh ‘cót két’, điều này đã đánh động cho mấy con hung khuyển ở bên ngoài biết là bên trong có người đã làm cho chúng càng trở nên kích động hơn, thay vì cào cửa kiểm tra thì chúng lại không ngừng phá cửa xong vào.
Ở trên lầu Trần Nam vô cùng căng thẳng và khẳng trương, tập trung hết tất cả tinh thần nhìn chầm chầm vào cánh cửa đang không ngừng bị công kích nhưng vẫn không quên quay lại nhìn phía sau đề phòng bất trắc (cẩn tấc vô ấy nấy).
Ở trên tầng hai Trần Nam đang chuẩn bị cho những chuyện sấp tời.
Bận thêm một cái áo vừa tâng thêm khả năng phòng thủ tuy không nhiều lắm, đồng thời lấy thanh kiếm ra từ trong [Túi đồ] xé một mảnh của vạc áo làm khẩu trang tạm thời chống bụi.
Cũng trong lúc đó ở phía cánh cửa bị mấy con hung khuyển công kích chẳng mắt bao lâu thì cánh cửa cũng bị công phá và hất văng ra một khoảng ngắn và nằm yên luôn trên sàn nhà.
Cùng với hai cánh cửa bị tống văng vào bên trong nhà là hai con hung khuyển có thể trạng khá lớn có lẽ xem xem với một con chó ngao trưởng thành cũng xong vào và đáp ngay trên cánh cửa đang nằm một đống trên sàn.
Khi đã tiến vào bên trong thì cả hai con hung khuyển đều lắc đầu vài cái như để làm giảm đi cơn đau, sau khi thì cùng nhau quan sát và cúi đầu xuống dùng mũi đánh hơi xung quanh.
Nhưng thật tiếc cho chúng là do hai cánh cửa bị hất mạnh xuống sàn đã làm cho bụi bặm tích trữ lâu ngày ở dưới sàn nhà bay lên và trôi lơ lửng trong không khí nên khi hai con hung khuyển dùng mũi đánh hơi thì đã hít không chỉ có không khí mà còn một lượng lớn bụi bặm.
Điều đó đã làm cho hai con hung khuyển khó chịu và cố khịt mũi cho đám bụi ra khỏi mũi.
Ở trên lầu hai Trần Nam chỉ dám cười thầm vì độ ngu của hai con hung khuyển này.
“Đúng là đầu to mà óc chỉ như trái nho.
Mình mong mấy con khác cũng không hơn là mình ổn”
— QUẢNG CÁO —
Event
Ngay trong lúc Trần Nam hy vọng thầm trong lòng thì từ bên ngoài có vài con hung khuyển cùng xông vào.
Mấy con này tuy có hình thể nhỏ hơn nhưng khi nhìn thấy chúng Trần Nam lại cảm thấy chúng nguy hiểm hơn hai con kia rất nhiều.
Bằng chứng là ngay khi lao vào thì việc đầu tiên chúng làm là táp hai con hung khuyển kia với bộ dạng vô cùng hung dữ và hiếu chiến.
Còn hai con hung